Đích Trưởng Nữ

Chương 169

“Chỉ cần là việc Khả Nhiên muốn làm, Bổn vương cũng nhất định sẽ giúp nàng làm được.” Triệu Khả Nhiên còn chưa mở miệng trả lời, ở một bên Tư Đồ Húc vẫn không mở miệng lại đột nhiên mở miệng chen vào câu nói như vậy.

Lúc này, Triệu Dũng và Triệu Khả Lễ mới chú ý tới Tư Đồ Húc. Ở trên người của Tư Đồ Húc, bọn họ thấy được một đẳng cấp tự tin và thong dong, thậm chí còn có cảm giác như từ trên cao nhìn xuống. Mà để cho bọn họ cảm thấy đáng sợ chính là, bọn họ phát hiện trên người Triệu Khả Nhiên, cũng có thể cảm nhận được hơi thở như vậy.

“Nếu như ta không muốn buông tha thì sao?”

Hiện tại trong lòng của Triệu Dũng cảm thấy hết sức mâu thuẫn. d.d.l/q;’d Mấy năm nay, vị trí Trấn Bắc hầu vẫn luôn là mục tiêu phấn đấu của ông. Ông làm như vậy, không phải là vì mình. Những năm gần đây, mẫu thân ông đối với vợ con ông không thích, trong lòng của ông vô cùng rõ ràng. Cho nên ông nỗ lực muốn để cho mẫu thân biết, cho dù không có thế lực nhà mẹ của thê tử ủng hộ, ông cũng tuyệt đối có thể đánh bại Triệu Tùng, đến lúc đó, mẫu thân cũng sẽ không đến làm khó thê tử của ông. Hơn nữa, chỉ cần ông trở thành Trấn Bắc hầu, cũng không cần phải e ngại cha của mình, có thể bảo vệ mình  thê tử tốt hơn. Còn một việc quan trọng hơn, đó chính là tiền đồ tương lai của con mình, nó cũng liên hệ chặt chẽ với vị trí Trấn Bắc hầu.

Nhưng mà, hiện tại hôn sự Khả Bình vô cùng cấp bách, ông đã không còn bất kỳ biện pháp nào. Nếu ông không đồng ý, vậy chuyện của Khả Bình nên làm sao bây giờ? Nếu ông đáp ứng, vậy tiền đồ tương lai của con ông ai đến bảo đảm đây? Triệu Dũng thật không biết nên thế nào quyết định mới phải.

“Nhị thúc, người đã nghĩ kỹ chưa.” Triệu Khả Nhiên cười đến hết sức tự tin, “Nếu như người không muốn buông tha, vậy chúng ta liền dùng bản lãnh của mình cũng được, nhưng mà hôn sự của Khả Bình, con cũng sẽ không nhúng tay. Con tin tưởng người cũng không có biện pháp, đến cuối cùng, Khả Bình cũng chỉ có thể gả vào Trung Nghĩa hầu phủ.”

Nói tới chỗ này, Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười xấu xa, “Nhị thúc, người cũng biết rõ Lâm Khê Nhiễm là hạng người gì, còn có Trung Nghĩa hầu phủ xem ra cũng không phải cảnh tượng như vậy, Lâm phu nhân rốt cuộc là hạng người gì, trong lòng của người cũng vô cùng rõ ràng, với tính tình của Khả Bình, người nói, nàng rốt cuộc có thể hay không sống đặc sắc ở trong phủ Trung Nghĩa hầu chứ?”

“Ngươi...”  Triệu Dũng biết lời Triệu Khả Nhiên nói đều là sự thật, nhưng mà nếu muốn ông buông tha, ông thật sự không cam lòng!

Thấy trong lòng Triệu Dũng đã dao động, Triệu Khả Nhiên tiếp tục mở miệng, hết sức tự tin nói, “Nhị thúc, bản lãnh của con người cũng biết, hôm nay người cũng thấy được toàn bộ, không phải sao? Người cho là, nếu người cùng con tranh, người rốt cuộc là nắm chắc được bao nhiêu phần?”

Cho dù là Triệu Dũng, hay là Triệu Khả Lễ, vẻ mặt trên mặt đều là hết sức giãy giụa, bọn họ cũng biết Triệu Khả Nhiên nói hoàn toàn không sai. Coi như hôm nay bọn họ không buông tha, tương lai cũng phải buông tha, dù sao thế lực Triệu Khả Nhiên ở đây. Ngay cả những chuyện bí mật của Hầu phủ, nàng đều có thể tra ra được, cùng nàng đấu thật sự là không có bao nhiêu phần thắng. Đến lúc đó, nếu thật sự thất bại, Khả Bình sẽ trả bằng một đời, vậy thì thật sự là tiền mất tật mang.

Từ lúc đầu do dự, sau lại kiên định, thái độ Triệu Dũng đang không ngừng biến hóa, cuối cùng, hình như hắn đã quyết tâm, cắn răng, mở miệng nói, “Khả Nhiên, yêu cầu con nói ta đồng ý. Ta sẽ không tranh vị trí Trấn Bắc hầu với Khả Phong, nhưng mà con nhất định phải đồng ý ta, nghĩ biện pháp giúp ta giải quyết hôn sự với Trung Nghĩa hầu phủ.”

“Nhị thúc quả nhiên là một người cha tốt.” trong ánh mắt Triệu Khả Nhiên nhịn không được mà lộ ra tán thưởng, @diễn@đàn#lê$qúy&đôn* “Vì nữ nhi mình, thế nhưng có thể buông tha mục tiêu nhiều năm như vậy. Người với cha con hoàn toàn khác nhau, cha con có thể vì vị trí Trấn Bắc hầu đem bán nữ nhi mình, nhưng người lại ngược lại.”

“Ha ha ha, vậy sao?” Trên mặt Triệu Dũng lộ ra cười khổ. Đối với tán thưởng của Triệu Khả Nhiên, ông thật sự không có cách nào vui mừng. Ông từ trước đến giờ vẫn luôn đấu tranh vì con gái mình, nhưng bây giờ phải buông tay thì sau này sau này con cái của mình sẽ ra sao? Ông không biết phải làm thế nào.

Triệu Khả Lễ cũng không biết tâm tư Triệu Dũng, thấy cảm xúc Triệu Dũng hết sức sa sút, hắn mở miệng an ủi, “Cha, không nên ủ rũ như vậy. Thật ra thì xem như không có Trấn Bắc hầu, vậy cũng không có gì! Năng lực của người ở đây, tương lai cho dù là người dựa vào chính mình tuyệt đối cũng sẽ không kém.”

Nghe Triệu Khả Lễ an ủi, Triệu Dũng biết con trai của mình cũng không hiểu rõ tâm tư của mình, chỉ là, nếu chuyện cũng đã thành như vậy, vậy cũng không còn gì đáng nói. 

Triệu Khả Lễ không hiểu, không có nghĩa là Triệu Khả Nhiên không hiểu. Nhìn Nhị thúc mình, Triệu Khả Nhiên thật sự rất hâm mộ Triệu Khả Lễ và Triệu Khả Bình, bởi vì trong gia tộc này, bọn họ có một phụ thân vì bọn họ khắp nơi suy nghĩ. Vì con cái của mình, cái gì cũng có thể buông tha. So sánh với sự ích kỷ của cha mình, Nhị thúc thật sự là một phụ thân rất tốt, một phụ thân vĩ đại.

Nhìn bộ dáng Triệu Dũng, Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Nhị thúc, người cũng đã bỏ qua, vậy không bằng cùng con làm một giao dịch, được không?”

“Khả Nhiên, trên người ta cũng đã không còn thứ con muốn!” Triệu Dũng cười khổ nhìn Triệu Khả Nhiên, ông cũng không nhận ra mình còn có thứ gì có thể hấp dẫn nàng.

“Nhị thúc, người cũng không nghe nội dung giao dịch sao?” Triệu Khả Nhiên cười nhìn Triệu Dũng, “Nói không chừng nội dung có thể hấp dẫn người đấy!”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi còn muốn như thế nào?” Ở một bên Triệu Khả Lễ thật sự nhịn không được, hắn nhìn Triệu Khả Nhiên trong mắt tràn đầy địch ý, vốn dĩ hắn đối với Triệu Khả Nhiên còn có một chút hảo cảm, nhưng hắn nhìn thấy Triệu Khả Nhiên dùng thủ đoạn như vậy đến bức cha của mình vội vã buông tha Hầu vị, một chút cảm giác tốt đã sớm biến mất vô tung.

“Khả Lễ, không được vô lễ.” Triệu Dũng vội vàng mở miệng quát lớn.

Đối với Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Dũng cũng có oán khí, nhưng mà ông vẫn còn hết sức thanh tỉnh, thắng làm vua thua làm giặc, cho dù hiện tại ông không buông tha, tương lai ông cũng phải buông tay, còn không bằng thừa dịp bây giờ còn có thể lấy được chỗ tốt buông tha có vẻ tốt hơn. Lại nói, còn có một Húc vương luôn ở đây nhìn chằm chằm bọn họ, bọn họ càng không nên hành động thiếu suy nghĩ. Mới vừa rồi Khả Lễ gào thét với Triệu Khả Nhiên, ông nhìn thấy   trên mặt Húc vương lộ ra vẻ mặt không vui. 

Nhưng mà đối với thái độ của Triệu Khả Lễ, Triệu Khả Nhiên cũng không tức giận, nàng cũng không để ý tới thái độ của Triệu Khả Lễ, mà là trực tiếp nhìn Triệu Dũng.

“Nhị thúc, dù sao người đã bỏ đi Hầu vị rồi, không bằng ngươi thì giúp con một chút đi! Con muốn người hết sức giúp con canh chừng vị trí Trấn Bắc hầu. Để báo đáp lại, con có thể đồng ý với người, cho Khả Lễ và Khả Bình một tiền đồ tốt. 

Tương lai của Khả Lễ, con sẽ giúp một tay, còn hôn sự tương lai hắn con cũng tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn. =diễn=đàn%Le6^ Quý)D(ôn> Sau khi Khả Bình giải trừ hôn ước, con tuyệt đối sẽ tìm cho nàng một mối hôn sự càng thích hợp, hơn nữa, chỉ cần Khả Bình không  làmđiều gì trái với nguyên tắc của con, con cũng sẽ luôn luôn làm hậu thuẫn của nàng.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, trong mắt Triệu Dũng và Triệu Khả Lễ lóe ra ánh sáng không thể tin được. Bọn họ rất rõ ràng, hứa hẹn này của Triệu Khả Nhiên rốt cuộc là bao nhiêu hấp dẫn người. Dù sao hiện tại Triệu Dũng cũng không có biện pháp trở thành Trấn Bắc hầu, trợ giúp Triệu Khả Phong căn bản cũng không phải là việc khó. Nhưng Triệu Khả Nhiên lại nguyện ý đưa ra điều kiện như vậy.

Không chỉ có bọn họ, Tư Đồ Húc ở một bên vẫn không mở miệng, sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên nói, trong mắt nhanh chóng thoáng qua một tia kinh ngạc. Chỉ là rất nhanh liền biến mất không thấy, tựa như chính hắn nói, chỉ cần là việc Triệu Khả Nhiên muốn làm, hắn nhất định sẽ không hỏi nguyên do, cố gắng trợ giúp Triệu Khả Nhiên thực hiện.

“Tại sao?” Triệu Dũng mở miệng hỏi, “Tại sao con phải làm như vậy?”

Triệu Dũng thật sự không nghĩ ra, giao dịch này của Triệu Khả Nhiên rõ ràng đối với ông vô cùng có lợi. Nhất là nàng nói cho Khả Lễ và Khả Bình một tiền đồ tốt, ông vô cùng động lòng. Phải biết, ông làm nhiều việc như vậy, chính là vì tương lai của hài tử, nhưng bây giờ Khả Nhiên lại vì ông giải quyết những vấn đề khó khăn này. Trong lúc nói chuyện với nhau hắn biết Triệu Khả Nhiên không là một nhân vật đơn giản, vậy tại sao nàng phải nguyện ý làm loại giao dịch thua thiệt này chứ?

“Nhị thúc, con sớm đã nói, người là một người cha tốt.” Triệu Khả Nhiên cười, nhưng nụ cười vô cùng ảm đạm, “Con biết người làm những chuyện này cũng là vì vợ con của người, điểm này khiến con hết sức bội phục. Ít nhất, cha của con là tuyệt đối không làm được như vậy. Hơn nữa, cho dù nói thế nào cũng được, chúng ta đều là người một nhà.”

Triệu Dũng thật sâu nhìn Triệu Khả Nhiên, rốt cuộc mở miệng, “Được, ta đồng ý với con.”

Nghe được Triệu Dũng  trả lời, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười sáng lạn.

Chuyện đã nói xong, Triệu Dũng và Triệu Khả Lễ cũng rời khỏi sương phòng. Trong phòng chỉ còn lại hai người Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc. Không có người ngoài ở tại, Triệu Khả Nhiên cũng không cần ngụy trang. Nụ cười trên mặt nàng biến mất không thấy.

Nhìn cảm xúc Triệu Khả Nhiên sa sút, Tư Đồ Húc cảm thấy hết sức đau lòng, hắn biết Triệu Khả Nhiên tại sao lại có nét mặt này, chuyện ngày hôm nay nàng khiến nàng cảm động thật sâu!

Tư Đồ Húc đi đến bên cạnh Triệu Khả Nhiên, nhẹ nhàng đem nàng ôm vào trong ngực, nhỏ giọng mở miệng nói, “Vật nhỏ, không nghĩ quá nhiều, nàng còn có ta.”

“Húc, ta không sao.” Triệu Khả Nhiên dúi đầu vào trong ngực Tư Đồ Húc, nhỏ giọng nói ra, “Chỉ là tâm tình của ta có một chút không tốt mà thôi. Hôm nay thấy được biểu hiện của Nhị thúc, ta mới biết thì ra là trên thế giới vẫn có tình thương của cha vĩ đại như vậy, chỉ là vận khí của ta không được tốt, không có phụ thân như vậy mà thôi.”

“Không có chuyện gì.” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng vỗ lưng Triệu Khả Nhiên, “Ta sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh nàng. Không cần phụ thân của nàng, bởi vì ông ta là người như vậy, nàng mới có quyết định như hôm nay, không phải sao? Sau này ta sẽ đối với nàng thật tốt, cho nên nàng đối với phụ thân không chịu trách nhiệm kia, nàng coi ông ta như một người xa lạ không quen biết là được.”

“Được!” Âm thanh của Triệu Khả Nhiên từ trong ngực Tư Đồ Húc truyền đến, nàng vươn tay ra, vòng qua thắt lưng Tư Đồ Húc, ôm càng chặt hơn, “Húc, ngươi sẽ đối tốt với ta cả đời, phải không?”

“Phải!” Tư Đồ Húc hết sức kiên định trả lời.

Tay ôm Triệu Khả Nhiên siết thật chặc, trong lòng Tư Đồ Húc không nhịn được đau lòng, vật nhỏ này, thấy cảnh tượng như vậy sẽ đau lòng. Cho dù là phụ thân của nàng, hay là mẫu thân của nàng, cũng không thật lòng đối đãi với nàng. Thật là một vật nhỏ đáng thương. Mặc dù hắn không thích vẻ mặt tình thâm của phụ hoàng, nhưng mà hắn biết, phụ hoàng hắn thật sự yêu thương mình, nếu không, căn bản sẽ không đồng ý cho mình cưới vật nhỏ. Nhưng Triệu Tùng khi còn sống cũng chỉ nghĩ tới lợi ích của mình. Mà trong lòng của Tần Hương Hà cũng chỉ có nữ nhân dối trá Triệu Khả Nhân. Mặc dù vật nhỏ không nói ra, nhưng trong lòng sẽ đau lòng!

Nhìn dáng vẻ Triệu Khả Nhiên, trong mắt Tư Đồ Húc lóe lên một tia ánh sáng lạnh lẽo, nếu Triệu Tùng và Tần Hương Hà không coi trọng vật nhỏ, vậy hắn cũng không cần coi trọng bọn họ. Hắn sẽ cho bọn họ mặt mũi tôn trọng, nhưng mà lợi ích thật sự, bọn họ sẽ không lấy được.

Đã khỏi Vọng Nguyệt Lâu, Triệu Dũng và Triệu Khả Lễ ngồi lên xe ngựa, lên đường về nhà.

Trong xe ngựa,

“Cha, người không có chuyện gì chứ!” Triệu Khả Lễ nhìn Triệu Dũng, thận trọng mở miệng hỏi.

“Ta không sao.” “Diễn$ đàn$ Lê $Quý$ Đôn” Tâm tình Triệu Dũng vẫn vô cùng tốt, bây giờ mặc dù ông đã từ bỏ tranh đoạt Hầu vị, hơn nữa còn phải trợ giúp Triệu Khả Phong, nhưng có cam kết đó của Triệu Khả Nhiên, ông cũng vô cùng vui mừng.

"Cha, Triệu Khả Nhiên thật sẽ giúp chúng ta sao?” Triệu Khả Lễ vẫn có chút hoài nghi, “Còn nữa, hôn sự của Khả Bình, thật có thể thuận lợi giải quyết sao?”

“Khả Lễ, về sau không thể cứ gọi như vậy, con phải gọi Khả Nhiên Đường tỷ, biết không?” Triệu Dũng hết sức nghiêm túc nhìn Triệu Khả Lễ, “Về sau, đối với Khả Nhiên, con nhất định phải tôn trọng một chút, như vậy đối với tương lai của con nhất định có lợi. Còn nữa, chuyện của Khả Bình, con cũng không cần lo lắng, Khả Nhiên đã đồng ý, như vậy ta tin tưởng, nàng nhất định sẽ làm được.”

“Cha, người cứ như vậy tin tưởng nàng!” Triệu Khả Lễ cảm thấy hết sức ngạc nhiên, không chỉ bởi vì giọng nói nghiêm túc của cha, mà còn bởi vì ông đối với Triệu Khả Nhiên tin tưởng.

“Nàng không cần thiết phải gạt ta.” Triệu Dũng nhìn Triệu Khả Lễ thật sâu, tiếp tục nói, “Hôm nay con đã thấy, Khả Nhiên nàng tuyệt đối không đơn giản như ta tưởng tượng. Ta không thể không thừa nhận, nàng thật sự rất quyết đoán, hơn nữa phía sau nàng nhất định có một cổ thế lực kiên cường. Hôm nay, con đã thấy biểu hiện của Húc vương rồi, hắn vĩnh viễn sẽ là núi dựa mạnh nhất của Khả Nhiên. Nàng có thực lực như vậy, cũng không cần cố kỵ chúng ta, nếu nàng cái gì cũng không nói, chúng ta cũng tuyệt đối không thắng được. Cho nên, ta dám khẳng định, cam kết của nàng hôm nay nhất định sẽ thực hiện.”

Nghe trong giọng nói Triệu Dũng đối với Triệu Khả Nhiên không nghi ngờ và kính sợ, Triệu Khả Lễ vô cùng nghiêm túc gật đầu một cái.

“Còn nữa, chuyện ngày hôm nay, không được nói cho bất luận kẻ nào.” Triệu Dũng mở miệng phân phó nói, “Ngay cả mẹ của con và Khả Bình, cũng không cần cho các nàng biết.”

“Cha, người yên tâm đi, con biết nên làm cái gì bây giờ.”
Bình Luận (0)
Comment