Đích Trưởng Nữ

Chương 209

Sau bữa tối, sắc trời vẫn chưa tối hoàn toàn. Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên tay nắm tay, tản bộ ở trong hoa viên vương phủ, vừa tiêu thực, vửa bồi dưỡng tình cảm phu thê.

“Vật nhỏ, gần đây dường như trong phủ rất yên tĩnh!” Tư Đồ Húc vừa đi, vừa cười mở miệng nói, “Giống như không có chuyện gì xảy ra!”

“Húc, chàng có ý gì?” Triệu Khả Nhiên cau mày, nhìn Tư Đồ Húc bên cạnh, cảm thấy hết sức không hiểu, “Trong phủ có thể xảy ra chuyện gì! Chàng cứ yên tâm, chỉ cần trong phủ có ta, chuyện gì cũng sẽ không xảy ra.”

Thấy Triệu Khả Nhiên hình như còn chưa rõ việc gì, Tư Đồ Húc cười trêu nói, “Lúc trước không phải cháu gái của Trần ma ma vào phủ sao? Nàng không phải vì nàng ta mà cáu kỉnh với ta sao! Thế nào, nàng ta ở trong phủ không có gây ra sóng gió gì sao?”

Cho tới bây giờ Tư Đồ Húc hồi tưởng lại chuyện mấy ngày trước vẫn còn cảm thấy mới mẻ. Bởi vì hắn cảm thấy khó mà xem được bộ dạng ghen tuông như vậy của vật nhỏ. Cho tới nay, cho dù là chuyện gì vật nhỏ luôn tỏ vẻ lạnh nhạt, nhưng khi thấy vật nhỏ ghen vì hắn, hắn cảm thấy rất mới lạ, đồng thời trong lòng cũng mừng thầm. Bởi vì hắn thấy được vật nhỏ rất coi trọng hắn.

“Tư Đồ Húc, ta thấy chàng ngứa da phải không!” Triệu Khả Nhiên liếc hắn một cái, “Xem ra chàng muốn chọc giận ta. Nếu vậy, tối nay chàng không cần ngủ trong phòng, ta cảm thấy thật ra thì cái giường lớn trong thư phòng cũng rất thoải mái.”

“Được rồi, được rồi, ta chỉ nói đùa mà thôi.” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ, vốn dĩ hắn nói ra lời này chỉ muốn trêu chọc Triệu Khả Nhiên, nếu vì vậy mà phải ngủ ở thư phòng, vậy thì thật sự không đáng giá.

“Hừ.”

Triệu Khả Nhiên hất tay Tư Đồ Húc ra, tự mình đi về phía trước. Tư Đồ Húc vội vàng đuổi theo, một phen từ sau lưng ôm lấy nàng, vùi đầu vào cổ của nàng, nhẹ nhàng nói bên tai của nàng, “Vật nhỏ, không cần tức giận. Ta chỉ thấy nàng ghen vì ta, cảm thấy vui mừng mà thôi.”

Khí nóng thở ra từ Tư Đồ Húc thổi trực tiếp vào lỗ tai Triệu Khả Nhiên, khiến lỗ tai nàng đỏ lên, khuỷu tay nàng khẽ động, “Chàng đi chết đi, về sau nếu chàng còn nói như vậy, vậy chàng đi thư phòng ngủ đi.”

“Tốt.” Một tiếng cười nhẹ truyền đến từ sau lưng, “Về sau ta không dám trêu chọc tiểu thê tử của ta tức giận nữa, nếu không, tùy ý cho nàng xử trí.”

Triệu Khả Nhiên không nói gì thêm, Tư Đồ Húc nở nụ cười, đi đến bên cạnh nàng, ôm nàng một cái, hai người tiếp tục tản bộ trong hoa viên.

“Húc, không nói chuyện trong phủ, gần đây bên trong kinh thành cũng rất yên tĩnh!” Triệu Khả Nhiên cau mày nói, “Lần trước chuyện của Thái tử, tuy rằng hắn cho là Tần Y Miểu tác quái, nhưng rốt cuộc lại là Hàn vương truyền chuyện này ra ngoài, chẳng lẽ hắn không ghi hận sao?”

Triệu Khả Nhiên đối với chuyện này cảm thấy rất kỳ quái, Hàn vương đã làm chuyện lớn như vậy, làm hại danh tiếng Thái tử có thể nói là rơi xuống ngàn trượng, nhưng hắn lại không có chút dấu hiệu nào muốn trả thù, tình hình như vậy bình thường sao? 

“Mặc dù bây giờ không có động tĩnh, nhưng mà Tư Đồ Thiên không phải người khoan hồng độ lượng.” Tư Đồ Húc cười lạnh, “Hơn nữa, coi như Tư Đồ Thiên không ra tay, hoàng hậu tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua cho Tư Đồ Hàn. Bà ta tuyệt đối sẽ không mặc cho người khác uy hiếp tới địa vị của bà, mấy năm nay, hành động của Vân Quý phi khiến bà sớm ngứa mắt, hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy, làm sao bà có thể chịu để yên?” ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

“Cũng vậy, thật ra thì mấy năm nay, Tư Đồ Thiên và Tư Đồ Hàn vẫn luôn bất hòa trong tối, chỉ là ngoài mặt không có biểu hiện ra mà thôi, nhưng mà, lần này, xem như là bọn họ công khai tranh đấu.” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Như vậy cũng tốt, nếu bọn họ vẫn kéo dài như vậy, đối với chúng ta mà nói, cũng không có chỗ tốt gì. Chỉ là, Húc, nghe giọng của chàng, dường như chàng không thích hoàng hậu!”

“Thế nào, chẳng lẽ nàng thích bà ta sao?” Tư Đồ Húc hỏi ngược lại.

“Dĩ nhiên không phải.” Triệu Khả Nhiên nhún vai một cái, “Ta thấy, bà ta không thích ta. Đối với người không thích ta, ta sẽ tuyệt đối không lãng phí tình cảm của mình. Bởi vì không đáng.”

“Vật nhỏ, có lúc, ta thật sự cảm thấy nàng rất lý trí.” Tư Đồ Húc nhìn tiểu thê tử trong ngực mình, mở miệng hỏi, “Vật nhỏ, ban đầu nếu không phải ta thích nàng trước, nàng có thích ta hay không?”

“Không biết.” Triệu Khả Nhiên trả lời, giọng nói rất nhạt, nhưng ý tứ cũng rất khẳng định.

“Vật nhỏ, nàng thật sự quá lý trí. Chỉ là, ta rất may mắn có thể gặp phải nàng.” Tư Đồ Húc nghĩ tới chuyện ban đầu, cảm thấy mình rất may mắn, “Ban đầu, nếu không phải trong lúc vô ý nghe được tiếng đàn của nàng, bây giờ nói không chừng hai giữa chúng ta căn bản cũng sẽ không có chuyện gì. Nếu như không có sự ngẫu nhiên lúc trước, vậy chúng ta cũng sẽ không có hiểu nhau yêu nhau gần nhau như bây giờ rồi.”

“Húc, chàng không biết, ta cũng muốn vô điều kiện yêu một người, nhưng kết quả mang lại cũng  chỉ là bị thương mà thôi.” Nhớ lại chuyện cũ, tâm tình Triệu Khả Nhiên có chút ưu thương, “Ta vô điều kiện yêu phụ mẫu của mình, nhưng đến cuối cùng, bọn họ có thể vì Triệu Khả Nhân mà hoàn toàn vứt bỏ ta. Ta vô điều kiện yêu muội muội song sinh của mình, nhưng đến cuối cùng, nàng lại lợi dụng tình cảm của ta đến tổn thương ta. Cho nên, ta học thông minh, nếu như người khác không yêu ta, vậy ta tuyệt đối cũng sẽ không đáp lại tình cảm của mình. Bởi vì, chỉ cần không đáp trả, vậy thì sẽ không bị thương.”

“Tốt, vật nhỏ, chuyện đã qua cũng không cần nhớ lại.” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng vỗ lưng Triệu Khả Nhiên, nhẹ giọng an ủi nói: “Nàng cũng không cần nhớ bọn họ, không đáng giá. Thật ra thì nàng như vậy cũng rất tốt, chỉ cần nàng cảm nhận được tình cảm của người khác, thì nàng sẽ toàn tâm toàn ý đáp trả lại, không phải sao? Giống như nàng đối với ta, ta biết rõ nàng yêu ta.”

“Yên tâm đi! Húc, ta sẽ không vì chuyện này mà đau lòng nữa.” Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên nở nụ cười sáng lạn, “Quá khứ đã qua thì cho nó đi qua, quan trọng là tương lai, Húc, ta yêu chàng.”

Nghe Triệu Khả Nhiên bày tỏ, tâm tình Tư Đồ Húc trở nên rất tốt, “Vật nhỏ, ta cũng yêu nàng. Đã từng, nhìn thấy mẫu phi yêu phụ hoàng sâu đậm như vậy, ta thật sự không có cách nào hiểu được. Nhưng kể từ khi ta gặp nàng, thì ta có thể hiểu được. Có vài thứ, không có cách nào khống chế, giống như yêu một người. Vật nhỏ, từ lúc ta yêu nàng, thì nàng đã định là trốn không thoát.”

“Húc, nếu như ta không yêu chàng, vậy chàng sẽ làm sao?” Nói đến đây, ngược lại Triệu Khả Nhiên có chút tò mò, “Mọi người đều nói, nếu như yêu một người, vậy thì muốn cho nàng được hạnh phúc. Nếu lúc đầu ta không yêu chàng, có phải chàng cũng sẽ để ta đi tìm hạnh phúc của mình hay không?”

“Không có nếu như, trên đời này không có nếu như.” Tư Đồ Húc nói vô cùng kiên định, “Ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra. Coi như nàng không yêu ta... ta cũng sẽ không buông nàng ra, ta vẫn để nàng bên cạnh ta. Chỉ cần giữ nàng bên cạnh, chung quy có một ngày nàng sẽ yêu ta.”

Trong lời nói của Tư Đồ Húc không có một câu lời ngon tiếng ngọt, nhưng tình cảm bên trong là không thể nghi ngờ. Chỉ cần tình cảm nồng đậm đối với người bình thường mà nói, có lẽ sẽ là một loại gánh nặng, nhưng mà đối với Triệu Khả Nhiên đã trải qua một đời mà nói, tình cảm như vậy là thích hợp nhất. Bởi vì kinh nghiệm đời trước, chỉ có tình cảm nồng đậm này, mới có thể khiến nàng chân chính cảm nhận được tình yêu, cảm nhận được hạnh phúc chân thật. 

“Húc, cám ơn chàng, cám ơn chàng yêu ta.” Cũng cám ơn chàng đã khiến ta yêu chàng.

“Không, phải là ta cám ơn nàng mới đúng.” Tư Đồ Húc cưng chìu nhìn Triệu Khả Nhiên, “Là nàng khiến ta hiểu được rốt cuộc tình yêu là gì. Cho tới nay, ta không có cách hiểu được tình yêu ủy khuất cầu toàn của mẫu phi, nhưng mà sau khi gặp được nàng, ta bắt đầu có thể lý giải cách làm của người rồi.”

“Vậy Húc, bây giờ chàng còn nhớ mẫu phi sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Người qua đời đã lâu như vậy, chàng còn nhớ rõ sao?”

“Ta cũng không biết.” Tư Đồ Húc không sao cả cười, “Lúc bà qua đời, tuổi của ta còn nhỏ như vậy, làm sao có thể nhớ được chứ? Hiện tại ngay cả bộ dáng của bà, trong trí nhớ của ta cũng rất mơ hồ. Nhưng mà, ta biết, chỗ phụ hoàng có mấy bức họa của bà.”

“Vậy chàng đi xem một chút!” Triệu Khả Nhiên cảm thấy không hiểu, “Nói như vậy, không phải chàng không nhớ rõ hình dáng của bà ra sao sao? Nói thật, ta cảm thấy rất hứng thú đối với thiên hạ đệ nhất mỹ nhân năm đó.”

“Nếu nàng muốn nhìn, ta sẽ cầm bức họa về, cho nàng nhìn một chút.” Tư Đồ Húc bất đắc dĩ lắc đầu, “Nàng đó, cũng đã trải qua một đời người, thật không biết, sao nàng lại để ý như vậy.”

“Húc, chàng thật không hiếu thuận!” Triệu Khả Nhiên cười duyên nhéo hắn, “Cho dù nói thế nào, bà cũng là mẫu phi của chàng, sao chàng lại không tưởng nhớ?”

“Không phải nàng cũng không nhớ nhung mẫu thân của nàng sao?” Tư Đồ Húc cười nói, “Vật nhỏ, mẫu thân của nàng coi thường nàng, cho nên nàng cũng không muốn thân cận với bà, không phải sao? Mẫu phi của ta, có lẽ tốt hơn so với mẫu thân của nàng. Nhưng mà, tối thiểu lúc bà còn sống, trên người của bà, rất khó cảm nhận được tình thương của mẹ! Cho nên tình cảm của ta đối với bà mới có thể nhạt như vậy. Từ lúc hiểu chuyện đến nay, ta đã biết, ở trong lòng của bà, người quan trọng nhất vĩnh viễn là phụ hoàng. Một tiếng vui buồn của nàng đều vây quanh phụ hoàng.” ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

“Xem ra chúng ta thật sự là đồng bệnh tương liên!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cảm thán. Nhưng cũng không đau lòng, nếu như trước kia, đối với chuyện này, trong lòng nàng có lẽ sẽ để bụng! Nhưng mà theo thời gian trôi qua, hơn nữa hiện tại có Húc yêu thương nàng, nàng đã không còn đau lòng vì không có được tình thương của mẹ nữa.

“Không đúng, nàng nên nói chúng ta là trời sinh một đôi mới đúng.” Tư Đồ Húc cười cải chính, “Hiện tại chúng ta ở bên nhau, tương lai không lâu sau, chúng ta sẽ có con của chúng ta rồi.”

Nói đến đứa bé, trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một tia khát khao. Hài tử của nàng và Húc, nhất định sẽ đáng yêu! Nhất là dáng vẻ của Húc nhìn tốt như vậy, tương lai hài tử cũng nhất định rất đẹp!

“Vật nhỏ, nếu nàng muốn, bây giờ chúng ta lập tức trở về.” Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cũng biết trong lòng của nàng đang suy nghĩ gì, vì vậy mở miệng cười trêu, “Bây giờ chúng ta trở về tạo hài tử.”

Triệu Khả Nhiên hung hăng trợn mắt nhìn Tư Đồ Húc một cái, “Trong đầu của chàng không thể nghĩ chuyện bình thường một chút sao?”

“Chỗ nào không bình thường?” Tư Đồ Húc cười hì hì nhìn Triệu Khả Nhiên, “Vì hoàng thất khai chi tán diệp, chính là việc lớn đúng đắn.”

“Được rồi, không náo loạn nữa, hay là chúng ta nói chuyện đứng đắn đi!” Triệu Khả Nhiên liếc hắn một cái, “Chàng còn nhớ mùng ba tháng sau là ngày gì chứ!”

“Mùng ba tháng sau?” Trong khoảng thời gian ngắn Tư Đồ Húc không nghĩ ra rốt cuộc là ngày gì, “Ngày đó không phải là sinh nhật của nàng! Cũng không phải là sinh nhật của ta, sinh nhật phụ hoàng còn chưa tới, ngày giỗ mẫu phi cũng không có đến…”

“Chàng nha, ngày như vậy cũng không nhớ được, thật là.” Thấy dáng vẻ Tư Đồ Húc suy nghĩ, Triệu Khả Nhiên thở dài, mở miệng cười nói, “Ngày đó là thọ thần của tổ phụ ta. Năm nay ông đại thọ sáu mươi. Ngày như vậy chàng cũng không nhớ!”

Nghe Triệu Khả Nhiên nhắc nhở, Tư Đồ Húc rốt cuộc nhớ ra rồi, “Đúng rồi, nếu nàng không nói, ta thật đúng là quên mất, thế nào, nàng muốn đưa lễ thọ gì đây?”

“Cái này không phải trọng điểm, có được hay không?” Triệu Khả Nhiên nghiêng đầu qua, nhìn Tư Đồ Húc, “Năm nay tổ phụ đã sáu mươi, tuy nhiên ông vẫn chưa lập thế tử, chuyện như vậy, trong kinh thành thật sự là rất ít thấy!”

“Vật nhỏ, chẳng lẽ nàng muốn…” Vừa nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc cũng đã đoán được rốt cuộc nàng muốn làm gì, “Hiện tại nàng muốn cho tiểu cữu tử ngồi lên vị trí thế tử sao?”

“Không sai.” Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, “Mấy ngày này, ta muốn đi phủ Trấn Bắc Hầu một chuyến. Ta muốn trong thọ yến ông có thể truyên bố lập Phong nhi làm thế tử.”

“Ông ta sẽ đồng ý sao?” Tư Đồ Húc mở miệng phân tích, “Tổ phụ của nàng cũng không phải là nhân vật đơn giản, hơn nữa hiện tại phụ thân của nàng và nhị thúc đều vẫn còn, bỏ qua bọn họ, trực tiếp lập tiểu cữu tử làm thế tử, chỉ sợ ông sẽ không nguyện ý! Ông ta là người đa mưu túc trí.”

“Cũng bởi vì ông ta là một người đa mưu túc trí, cho nên ta muốn thuyết phục ông.” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Hiện tại nhị thúc đã đồng ý sẽ dốc toàn lực ủng hộ Phong nhi. Hơn nữa hiện tại Phong nhi đã vào viện Hàn Lâm học tập, sau này, tiền đồ của hắn sẽ không thể hạn chế, hắn tuyệt đối là thí sinh thích hợp nhất làm thế tử.”

“Chỉ sợ ông sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy!” Tư Đồ Húc đối với chuyện lần này cũng không lạc quan, “Mặc dù tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng mà ta nhìn ra được, ông ta là một người rất xem trọng quyền thế, hiện tại sức khỏe của ông vẫn còn tốt, cho nên ông sẽ không nguyện ý lập thế tử. Nếu ông thật sự có tâm muốn lập thế tử, thì cũng đã sớm lập, mà không cần chờ tới bây giờ.”

“Ta biết, nhưng có một số việc không phải ông ta muốn thế nào là có thể như thế nào, không phải sao?” Triệu Khả Nhiên giảo hoạt cười một tiếng, “Ông thật sự không muốn lập thế tử, nhưng ông ta muốn trì hoãn, lại có người không muốn ông trì hoãn!” 

“Vật nhỏ, không ngờ tâm nhãn của nàng rất cao!” Tư Đồ Húc bất đắc dĩ cười, “Xem ra về sau ta cũng không thể làm chuyện gì xấu! Nếu không, nhất định sẽ bị nàng chỉnh rất thê thảm.”

“Chàng biết là tốt rồi.” Triệu Khả Nhiên kiêu ngạo ngẩng đầu lên, “Còn nữa, ta không phải là tâm nhãn cao, mà là thông minh, điều này, chàng nhất định phải làm rõ ràng.”

“Được, nàng rất thông minh.” Tư Đồ Húc không do dự mở miệng khen ngợi, “Đúng rồi, khi nào thì nàng đi? Đến lúc đó ta đi cùng với nàng!”

“Chàng cũng muốn đi?” Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, “Không cần, chàng cũng biết, ta không phải tiểu nữ tử mềm yếu, lại nói, ta có lòng tin có thể thuyết phục ông ta, chàng không cần cùng đi với ta.”

“Không có việc gì.” Tư Đồ Húc cười, “Nếu nàng đi một mình, cũng không được tốt lắm! Cho dù nói thế nào, nơi đó cũng coi là nhà mẹ của nàng, nữ nhi đã xuất giá, lần đầu tiên trở về phủ Trấn Bắc Hầu, nếu một người đi, cũng không có mặt mũi tốt để nhìn.”

“Chàng suy nghĩ nhiều quá.” Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười, “Mặt mũi có gì khó coi. Chẳng qua ta chỉ trở về một chuyến mà thôi, cũng không phải là ngày đặc biệt gì, cho dù là một mình ta trở về, vậy cũng không có gì! Lại nói, chàng không nhìn thấy Triệu Khả Nhân sao? Ngay cả ngày lại mặt, nàng cũng tự mình trở về, thì cũng không có gì!” ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

“Được rồi, chuyện này không có thương lượng.” Tư Đồ Húc bá đạo nói, “Tóm lại, đến lúc đó, ta sẽ trở về cùng với nàng. Lại nói, có ta đi với nàng, Trấn Bắc hầu sẽ có kiêng kỵ một chút, lúc nàng nói chuyện, cũng sẽ tương đối thuận lợi!”

“Được, tất cả nghe theo chàng.” Triệu Khả Nhiên cười lên tiếng, “Chàng đó, thích quan tâm mù quáng.”

“Ta đây là quan tâm nàng.” Tư Đồ Húc vỗ đầu của nàng, “Nàng nên cảm thấy vui mừng mới đúng. Đúng rồi, còn nữa, nàng nên nghĩ một chút, thọ thần của Trấn Bắc Hầu, rốt cuộc nên đưa lễ vật gì là tốt!”

“Điều này ta biết rõ, chỉ là, thật ra thì cũng không cần quá để ý, đến lúc đó, ta đi khố phòng chọn một món là được rồi.” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Đúng rồi, còn có giúp Phong nhi chuẩn bị một phần, đến ngày hôm đó sẽ tuyên bố lập hắn làm thế tử, cho nên lễ thọ hắn đưa nhất định không thể bình thường.”

Mặc dù còn chưa bắt đầu thực hiện, nhưng Triệu Khả Nhiên đã hết sức khẳng định kết quả, nàng rất khẳng định, chuyện nhất định sẽ phát triển theo dự tính của nàng.

“Vật nhỏ, hiện tại ta nên ghen tị.” Tư Đồ Húc bất mãn nhìn Triệu Khả Nhiên, “Nàng nha, cho dù lúc nào cũng nghĩ đến tiểu cữu tử, ta ghen tỵ muốn chết rồi.”

“Hắn là đệ đệ của ta.” Triệu Khả Nhiên liếc hắn một cái, “Còn nữa, không được náo loạn, ta còn có chuyện muốn nói với chàng! Lúc trước Triệu Khả Nhân có đến tìm qua ta! Nàng không phải muốn ta giúp nàng và tổ phụ hòa thuận sao? Ta quyết định đồng ý yêu cầu của nàng.”

“Cái gì?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, ngược lại Tư Đồ Húc rất là kinh ngạc, “Trước đó, không phải nàng không muốn đồng ý yêu cầu của nàng ta sao? Hiện tại sao lại phải giúp nàng. Còn nữa, chẳng lẽ nàng đã quên ngày đó rốt cuộc nàng ta nói bao nhiêu lời vô liêm sỉ rồi sao?”

“Ta biết, ta cũng nhớ rõ, chỉ là, ta vẫn quyết định làm như vậy.” Triệu Khả Nhiên khóe miệng khẽ cười, “Nếu Triệu Khả Nhân không hòa hảo với Thái tử, sợ rằng cả đời của nàng đều bị lạnh nhạt như vậy. Nếu nàng thật bị lạnh nhạt, vậy thì còn có trò hay gì để nhìn!”

“Vật nhỏ, nàng rất hư hỏng.” Tư Đồ Húc ngắt mũi thon Triệu Khả Nhiên, “Ta còn tưởng rằng nàng muốn làm chuyện tốt một lần! Không ngờ thì ra là đang nghĩ làm chuyện xấu!”

“Ta mới không nghĩ làm chuyện xấu!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Thật ra thì, nếu Triệu Khả Nhân hòa hảo với tổ phụ, thì cũng có không ít chỗ tốt!”

“A, có cái gì tốt? Nàng nói cho ta nghe một chút!” Tư Đồ Húc hứng thú mười phần nhìn Triệu Khả Nhiên.

Triệu Khả Nhiên cười, mở miệng nói, “Ta sẽ giúp Triệu Khả Nhân hòa thuận với tổ phụ, nhưng mà ta tuyệt đối sẽ không giúp đỡ không công, đến lúc đó ta muốn nàng đứng về phía Phong nhi. Còn nữa, chính là Nhàn Lạc, xem ra ta thật sự đánh giá cao nàng.”

“Nàng ta lại làm chuyện gì chọc nàng tức giận?”

“Trong khoảng thời gian này, tin tức gì nàng cũng không truyền tới, hơn nữa mặc kệ ta hỏi nàng chuyện gì, nàng đều nói không rõ ràng, không biết.” Triệu Khả Nhiên lạnh lùng cười một tiếng, “Xem ra hiện tại nàng bám lấy Thái tử, thì không để ta ở trong mắt. Nhưng mà bởi vì còn cần thiên hương hoàn của ta, cho nên mới diễn với ta mà thôi, cho nên ta chính là muốn cho nàng biết, ta có thể để cho nàng leo lên, cũng có thể làm cho nàng rớt xuống.”

“Xem ra nàng ta thật sự chọc giận nàng!” Tư Đồ Húc buồn cười lắc đầu.

“Cho nên! Ta đã cho nàng một đối thủ!” Triệu Khả Nhiên giảo hoạt cười, “Đến lúc đó, Tần Y Miểu và  Triệu Khả Nhân đều có bối cảnh, chỉ có địa vị Nhàn Lạc thấp nhất, khi đó nàng có thể nhìn rõ ràng sự thật!”

“Được, chỉ cần nàng vui vẻ là được.” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng ôm Triệu Khả Nhiên vào trong ngực, “Cho dủ nàng làm chuyện gì, ta cũng không có phản đối, chỉ cần không làm thương tổn đến nàng, cho dù nàng làm chuyện lớn gì, gây bao nhiêu tai họa, ta sẽ vĩnh viễn ở phía sau nàng, làm hậu thuẫn kiên cường nhất của nàng.” ddie%nda^nlee*quu$ydo&n

“Húc, cám ơn chàng.” Triệu Khả Nhiên vùi đầu vào trong ngực Tư Đồ Húc, “Gả cho chàng, là chuyện ta làm tốt nhất trong đời này, cũng là chuyện hạnh phúc nhất trong cuộc đời này của ta.”

“Ta cũng vậy.” Tư Đồ Húc trầm thấp cười, “Gặp được nàng, yêu nàng, đó là chuyện may mắn nhất trong cuộc đời của ta, cưới nàng, là lựa chọn chính xác nhất trong cuộc đời của ta.”

Lúc này, trăng đã lặng lẽ hiện lên bầu trời, ánh trăng dịu dàng chiếu trên người của hai người, có vẻ cực kỳ ấm áp.
Bình Luận (0)
Comment