Đích Trưởng Nữ

Chương 232

“Đại tiểu thư! Thiếp thân biết người không muốn tin, nhưng người vẫn nên chấp nhận sự thật thì tốt hơn!” Trương thị giả mù sa mưa mở miệng nói, “Người nên đi ra ngoài trước đi!”

“Câm miệng.” Tần Hương Hà giận dữ trợn mắt nhìn Trương thị một cái. Mặc dù bà không thích Triệu Khả Nhiên, nhưng cho dù nói thế nào, đều là hài tử của mình, nếu xảy ra chuyện như vậy, bà vẫn không muốn nhìn thấy.

“Khả Nhiên, con thật sự không có chuyện gì sao?” Trong mắt Triệu Tùng nhìn Triệu Khả Nhiên mang theo một tia quan tâm, nhưng hơn nữa là mừng thầm.

“Con không sao.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Phụ thân, bây giờ chuyện còn chưa rõ ràng? Chờ sau khi biết rõ, chúng ta lại thảo luận cái khác!”

Mặc dù trên mặt Triệu Khả Nhiên đang cười, nhưng đáy mắt là một mảnh sương lạnh.

Trương thị thấy nàng kiên trì như vậy, trong lòng cười lạnh, thật sự là chưa tới phút cuối chưa biết dừng! Dù sao cũng là phụ nhân đã kết hôn, hơn nữa còn là con gái của mình. Trương thị ra mặt, so với người khác càng thích hợp một chút. Bởi vì sợ Triệu Khả Nhiên nhìn không rõ ràng lắm, Trương thị vươn tay vén màn lụa trên giường nhỏ.

Cũng không biết hai người quá nhập tâm hay là cố ý, tóm lại, một đám người đến trước mắt thế nhưng không biết, cho đến Trương thị nhấc màn lên, người trên giường mới phát hiện khác thường, một người cuống quít xuống giường, vả lại cũng không có ý chạy trốn, chỉ là không dậy nổi, hình như sợ người nhận ra mình.

Mà mọi người nhìn nữ nhân trên giường, lại thấy người nọ quần áo rã rời, vai lộ ra ngoài, phía trên có một chút ấn ký mập mờ, trên người chỉ còn lại một cái yếm nhỏ thêu mẫu đơn đỏ thẫm, làm nổi lên toàn thân mềm mại, sắc mặt yêu mị. Nhìn thấy mọi người xấu hổ không chịu nổi, thất kinh, thế nhưng sững sờ tại chỗ, một hồi lâu mới kéo chăn đắp che thân thể, người phát run, nhẹ nhàng khóc. Người này rõ ràng chính là tam tiểu thư phủ Thái sư Triệu Oánh.

“Oánh nhi, hài tử đáng thương của ta!” Trương thị tiến lên ôm lấy Triệu Oánh, bắt đầu khóc, “Sao lại xảy ra chuyện này! Về sau sao con có thể lập gia đình!”

Thấy bộ dạng Trương thị, trong lòng Triệu Khả Nhiên cười lạnh, bà ta thật sự xem mọi người là đứa ngốc, vào lúc này diễn trò diễn như thật! Không phải bà đã sớm biết rồi sao?

Mà Tần Hương Hà khi nhìn bộ dạng Triệu Oánh, cũng nhịn không được nữa, tiến lên cho Triệu Oánh một cái tát, “Ngươi tiện nhân này, cư nhiên làm ra chuyện như vậy, dám quyến rũ tỷ phu của ngươi, hôm nay ta đánh chết tiện nhân ngươi.”

Hành động của Tần Hương Hà, trong lòng Triệu Khả Nhiên thoáng qua một cảm giác khác thường.

“Phu nhân, chuyện này vẫn chưa tra rõ!” Trương thị vội vàng che chở Triệu Oánh, mở miệng nói, “Chuyện này còn chưa biết rõ ràng, tại sao có thể nói là lỗi của Oánh nhi!”

Nhìn Triệu Oánh được Trương thị bảo hộ ở trong ngực, Tần Hương Hà đánh không tới. Mặc dù bà không thích Triệu Khả Nhiên, nhưng không thích thì đó cũng là hài tử của mình. Hiện tại nữ nhi của mình lại rơi vào hoàn cảnh này, cư nhiên tự mình bắt được trượng phu của mình và muội muội của mình ở trên một cái giường.

Bởi vì nam tử kia vẫn cúi thấp đầu, cho nên mọi người không nhìn thấy dung mạo của hắn, nhưng vì suy nghĩ trước đó, liền cho rằng người kia là Húc vương điện hạ. Không ít nha hoàn cũng nhìn Triệu Khả Nhiên với ánh mắt khác thường, cảm thấy mệnh đại tiểu thư thật là khổ! Chỉ về nhà mẹ đẻ một chút, lại có thể gặp phải chuyện như vậy!

Trong lòng Triệu Tùng rất rõ ràng, rốt cuộc người này là người nào, chỉ là tại nhiều người nhìn  như vậy, mặc dù trong nội tâm mừng thầm, nhưng vẫn lấy ra uy nghiêm, lớn tiếng mở miệng hỏi, “Rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao phải hủy trong sạch của con gái ta.”

Người nọ hình như mới vừa tỉnh lại, nhìn thấy nhiều người ở trong phòng như vậy, lại nhìn mình một chút và bộ dạng quần áo xốc xếch của tam tiểu thư, nhất thời bị sợ đến dập đầu thùng thùng, mở miệng cầu xin tha thứ, “Lão gia thứ tội, nô tài không biết đã xảy ra chuyện gì, xin lão gia nể tình nô tài nhiều năm tận tâm hầu hạ, tha thứ nô tài say rượu không biết gì.” ddiieennddaannllqqdd

Mọi người vừa nghe, xưng hô này không đúng rồi, giống như không phải vương gia! Nếu thật sự là vương gia, cũng sẽ không nói ra lời như vậy, hơn nữa còn hèn mọn dập đầu!

Khi Triệu Khả Nhiên nhìn thấy người này, cũng đã hoàn toàn xác định người nọ cũng không phải là Tư Đồ Húc, nhất thời cả trái tim cũng hạ xuống. Húc lợi hại như vậy, sẽ không dễ dàng bị tính toán như vậy. Nhưng, nàng cũng muốn nhìn một chút, hiện tại Triệu Oánh muốn dọn dẹp tàn cuộc này như thế nào.

“Trương di nương, bổn vương phi đã nói rồi, chuyện này có chút kỳ hoặc! Vương gia tuyệt đối không phải là người như vậy.” Trên mặt Triệu Khả Nhiên trào phúng cười nhìn Trương di nương.

Mà nghe Triệu Khả Nhiên châm chọc, trên mặt Trương di nương lúc trắng lúc xanh, nói không ra bất kỳ lời phản bác nào.

Triệu Oánh cũng sợ hãi, vừa rồi nàng còn cho là lúc Tư Đồ Húc ôm nàng, là động tâm tư với nàng, nghĩ thuận nước đẩy thuyền. Vì vậy trong mơ mơ màng màng, cùng hắn dây dưa. Nhưng lúc tỉnh táo lại, thấy người nọ không phải Húc vương, nàng liền không nhịn được thét lên.

“A! Tại sao có thể như vậy? Ngươi là ai, sao ngươi lại ở chỗ này?” Triệu Oánh cũng không biết làm sao mới tốt, chỉ có thể lớn tiếng kêu.

Mà lúc này Triệu Tùng cũng không biết nên phản ứng gì mới tốt, lúc mới bắt đầu, ông cho là, Húc vương và Oánh nhi đi chung với nhau. Nếu thật là Húc vương, ông có thể lẽ thẳng khí hùng yêu cầu Húc vương phụ trách, cưới Oánh nhi, nhưng bây giờ ở chỗ này là một nam tử xa lạ, hơn nữa nhìn dáng vẻ, chỉ là một nô bộc mà thôi. Bây giờ, thật sự ông không biết nên phản ứng gì mới tốt.

Triệu Khả Nhiên nhìn thấy trên mặt bọn họ những thần sắc đặc sắc, trong lòng không ngừng cười lạnh, vừa rồi, bọn họ không phải vẫn còn rất vui mừng sao? Thế nào hiện tại sắc mặt khẩn trương rồi!

Triệu Oánh sợ đến cuống quít bò trên đất, ngã quỵ trước mặt Triệu Tùng, mở miệng biện giải cho mình, “Phụ thân, nữ nhi bị oan uổng! Nữ nhi chỉ tới đây đưa nước trà, lại không biết cuối cùng làm sao lại ngủ mê man. Xin phụ thân minh xét! Lấy lại công đạo cho nữ nhi!”

Vừa lúc bước vào Thi Hương cũng đã kiểm tra nước trà này.

Nghe Triệu Oánh nói, nàng đi lên phía trước, cố ý dùng âm thanh tất cả mọi người nghe được nói, “Vương phi, nô tỳ đã kiểm tra nước trà này, cũng không có gì không ổn!”

Lời của nàng chỉ nói phân nửa, còn dư lại một nửa là, chỉ có một cái ly bị hạ thuốc. Rõ ràng, Triệu Oánh tự cho là rất thông minh, cho là hạ thuốc ở trong ly, đến lúc đó xảy ra chuyện, cũng sẽ không tra được trên đầu của nàng.

Nhưng Thi Hương cố ý chỉ nói phân nửa, Triệu Tùng sau khi nghe, đã biết, là Triệu Oánh thiết kế tất cả. Nhất là nghĩ tới lúc nãy ông bị Trương thị ngăn trở. Xem ra bọn họ đã sớm thiết kế với nhau.

Chỉ là Triệu Tùng có chút buồn bực, nam tử trên giường này, vì sao không phải Tư Đồ Húc. Triệu Oánh lòng dạ nhỏ nhen, ông thấy rất rõ ràng. Cũng chỉ nghĩ ném đá dấu tay, thuận nước đẩy thuyền gả vào Húc vương phủ. Nhưng quay đầu lại, ủy thân là một nô bộc! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào đây?

“Ha ha, tam muội muội vốn dĩ tốt bụng vội đưa trà tới cho phụ thân, nhưng chưa từng nghĩ đến bị gã sai vặt này to gan cợt nhã. Tam muội muội chưa gả, nhưng bây giờ gây ra chuyện như vậy. Phụ thân, người xem, chuyện này, nên xử trí như thế nào mới phải?” Triệu Khả Nhiên nói chuyện, vẫn là nhắc nhở Triệu Tùng, nên xử lý nữ nhi này như thế nào.

Triệu Oánh mới được Triệu Tùng thừa nhận mà thôi, hôm nay gây ra chuyện như vậy. Nhất là lúc nãy còn nhắc đến hôn sự của nàng. Hơn nữa hiện tại nhiều gã sai vặt nha hoàn cũng nhìn thấy được, cho dù là muốn che giấu, vậy cũng không giấu được! Chỉ là, nếu gả Triệu Oánh cho gã sai vặt này, trong lòng Triệu Tùng cũng không muốn. Dù sao hiện tại ông vẫn thương yêu Triệu Oánh.

Đang nhức đầu phiền não lúc, Tư Đồ Húc từ bên ngoài đi vào, nghi ngờ nhìn mọi người, mở miệng hỏi, “Ah, sao mà nhiều người như vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

“Vương gia, vừa rồi người đi đâu?” Không chỉ có Triệu Tùng tò mò, dường như tất cả người cũng nhìn hắn, chờ hắn giải thích.

“Hành tung của bổn vương cũng không cần báo cáo với các ngươi!” Tư Đồ Húc cười lạnh, “Hay là nhạc phụ cảm thấy, cho dù bổn vương đi đâu, cũng phải báo cáo với ngươi một tiếng! Ngay cả phụ hoàng cũng không quản bổn vương nhiều như vậy!” ddiieennddaannllqqdd

Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Tùng lộ vẻ lúng túng, lại không dám mở miệng nói gì.

Lúc này Triệu Khả Nhiên tiến lên một bước, mở miệng nói, “Vương gia không nên tức giận, mọi người chẳng qua là tò mò mà thôi, nhất là có một chút chuyện xảy ra.”

Tư Đồ Húc đưa ánh mắt yên tâm nhìn Triệu Khả Nhiên, sau đó mới lên tiếng, “Bổn vương mới đợi thật lâu cũng không thấy nhạc phụ đến, cảm thấy trong phòng có chút buồn bực, nên đi về trước tìm vương phi. Nhưng đến Xuân Huy viên, mới phát hiện vương phi đã không có ở đó. Sau đó nghe nói vương phi đi tìm bổn vương. Cho nên bổn vương quyết định trở về thư phòng. Không ngờ vừa trở về, đã nhìn thấy cả phòng đầy người. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của hắn, Triệu Tùng cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Vừa rồi ông còn tưởng rằng vương gia và tam nữ nhi của mình có cái gì, hơn nữa còn thầm vui ở trong lòng đấy.

Cho nên lúc này đối mặt với Tư Đồ Húc, vẻ mặt Triệu Tùng có chút xấu hổ, “Không có việc gì không có việc gì, thư phòng này đích xác có chút ngột ngạt. Không phải người tìm Khả Nhiên  sao? Trong thư phòng người nhiều như vậy, Khả Nhiên còn có thai, như vậy không tốt. Chúng ta vẫn là đến đại sảnh nói đi!”

Tư Đồ Húc tự nhiên sẽ không vạch trần điểm này, vì vậy hắn đỡ Triệu Khả Nhiên, đi theo Triệu Tùng rời đi thư phòng.

Triệu Khả Nhiên lạnh lùng nhìn Trương thị và Triệu Oánh một cái, đi theo phu quân của mình rời khỏi thư phòng. Hiện tại nàng cũng muốn nhìn một chút họ muốn dọn dẹp thế nào.

Triệu Khả Phong và Tôn Thiến cũng đi theo rời khỏi thư phòng.

Đợi đến tất cả mọi người rời đi, Tần Hương Hà lạnh lùng nhìn Triệu Oánh, mở miệng châm chọc nói: “Còn tưởng rằng ngươi thật sự nguyện ý hối cải làm người mới, không ngờ còn hạ tiện hơn trước kia! Cư nhiên dây dưa cùng một gã sai vặt, thật sự là lợi hại! Trương thị, ngươi còn không nhanh chóng mang nữ nhi hạ tiện này của ngươi trở về Sướng Âm các đi. Còn ở đây mất mặt xấu hổ sao?”

Nói xong, cũng hất tay rời đi.

Nước mắt trên mặt Triệu Oánh chưa khô, nghe được giọng điệu như vậy, cả người cũng có chút kinh ngạc. Nàng không thể tin được, mình bày kế cục này, dễ dàng để người ta phá được. Húc vương rõ ràng uống chén trà kia, làm sao lại bình yên vô sự? Cái này không thể nào, không thể nào, sao nàng lại thất bại? Nàng không thể thất bại!

Bây giờ nàng nên làm gì cho phải đây? Hiện tại nhiều người đều biết chuyện này, về sau nàng làm như thế nào gặp người!

Nhìn Triệu Oánh còn đang ngẩn người, Trương thị đau buồn, ôm Triệu Oánh bắt đầu khóc ồ lên.

Gã sai vặt thấy mọi người cũng rời đi, lại thấy quần áo xốc xếch, có mấy phần vẻ thùy mị, trong lòng liền thầm dễ chịu. Mặc dù nói không biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, chỉ là bị người tính kế rồi, lại còn ngủ một giấc với thiên kim tiểu thư trong phủ. Nhất thời cảm thấy cuộc sống vô cùng tốt đẹp, coi như hiện tại đi tìm chết, cũng đáng!

Chuyện đã xảy ra như vậy, Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc cũng không thể ở lại trong phủ dùng bữa được. Bọn họ nhanh chóng trở về Húc vương phủ.

Nhưng mà, Triệu Khả Nhiên tự nhiên sẽ không dễ dàng coi như xong như vậy, nàng vẫn tiếp tục chú ý chuyện này. Nhưng, để cho nàng không ngờ chính là, chuyện đến cuối cùng, Triệu Tùng chỉ sai người nhốt Triệu Oánh trong Sướng Âm các cấm túc, cũng hạ lệnh cho mọi người kín miệng, không được truyền chuyện này ra ngoài, thậm chí còn bí mật xử tử gã sai vặt kia. Còn nữa, chuyện ghi tên Triệu Oánh trở lại tộc phổ cũng bị trì hoãn.

Vì giữ được danh tiếng Triệu Oánh, phụ thân của mình thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Triệu Khả Nhiên nghe tin tức này, ánh sáng lạnh trong mắt hiện ra, “Tính toán chúng ta, nghĩ đơn giản liền che giấu như vậy, có phải quá tiện nghi cho các nàng hay không?”

Nghe được tin tức này, Triệu Khả Nhiên không thể tránh khỏi nghĩ đến chuyện của mình đời trước. Đời trước mình bị người tính toán, phụ thân của mình xử tử mình! Nhưng bây giờ xảy ra chuyện như vậy, ông lại có cách làm khác với Triệu Oánh, thật đúng là làm tâm người băng giá! Đây chính là phụ thân của mình, đối với nữ nhi khác biệt, cách làm lại hoàn toàn khác nhau.

“Vật nhỏ, nàng muốn làm sao?” Tư Đồ Húc nắm hông của vương phi, cưng chìu hỏi.

“Lại dám đánh chủ ý như vậy, hơn nữa còn tưởng rằng ta không biết, nếu chuyện này thành, sợ rằng phụ thân sẽ vui mừng quá độ! Trước đó, ta thấy rất rõ ràng. Hừ, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho chuyện này! Họ càng không muốn biết, ta liền muốn dư luận xôn xao. Dù sao ta đã gả đi, không còn quan hệ với phủ Thái sư. Phong nhi cũng đã là Thế tử, hơn nữa chẳng mấy chốc sẽ dời đến phủ Trấn Bắc Hầu. Hiện tại, dù là phá hủy phủ Thái Sư, ta cũng sẽ không tiếc!”

Triệu Khả Nhiên chỉ cần vừa nghĩ tới Triệu Tùng đối xử khác biệt với mình và Triệu Oánh, trong lòng của nàng từng trận lạnh lẽo. Chuyện này mặc kệ như thế nào, nàng tuyệt đối sẽ không để nó cứ như thế.

“Được, chỉ cần việc nàng muốn làm, ta nhất định ủng hộ!” Tư Đồ Húc ôm chặt nàng, cười cực kỳ sung sướng.

Mặc dù hắn không biết Triệu Khả Nhiên muốn làm gì, nhưng chỉ cần Triệu Khả Nhiên muốn làm, hắn nhất định không có phản đối.
Bình Luận (0)
Comment