Đích Trưởng Nữ

Chương 234

“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần nói giống như mình vĩ đại như vậy.” Triệu Oánh căm hận mở miệng nói, “Ngươi đừng quên, ban đầu chính là ngươi đưa ta đến từ đường. Nếu không phải do ngươi, bây giờ ta đã gả cho người trong sạch rồi. Nếu ngươi đã nợ ta, vậy thì nên để ngươi trả lại.”

“Ta không nợ ngươi cái gì.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng trào phúng cười, “Triệu Oánh, chớ quên, năm đó là ngươi muốn hãm hại ta, lại không nghĩ rằng cuối cùng tự nhận ác quả.”

“Ta không có sai.” Triệu Oánh vẫn kiên trì, “Triệu Khả Nhiên, cho tới bây giờ ngươi cũng không biết, ngươi là đích xuất đại tiểu thư phủ Thái sư, là trưởng tôn nữ phủ Trấn Bắc Hầu, thậm chí cho tới sau này, được phong làm Văn quận chúa, bây giờ đã là Húc vương phi cao cao tại thượng, làm sao ngươi biết tâm tình của ta chứ?”

Nói tới chỗ này, Triệu Oánh đột nhiên ngẩng đầu lên, “Chúng ta cùng là nữ nhi của phụ thân, nhưng cuộc sống lại không giống nhau, không phải bởi vì mẫu thân ngươi là đại tiểu thư Tần quốc công phủ sao? Không phải bởi vì ngươi là đích xuất đại tiểu thư sao? Ta thì sao? Ta tự nhận mình cũng không kém hơn ngươi, nhưng cũng bởi vì ta là thứ xuất, đến cuối cùng, ngay cả tiệc tuyển phi của các vị hoàng tử, ta cũng không có tư cách tham gia? Ngươi cảm thấy như vậy công bằng sao? Ngươi có điểm nào mạnh hơn ta! Ngươi chẳng qua sinh ra tốt hơn ta mà thôi!”

“Công bằng, ngươi cảm thấy trên cái thế giới này, thật sự có công bằng sao?” Nghe Triệu Oánh lý luận, Triệu Khả Nhiên cười nhạo một tiếng, “Cái thế giới này vốn chính là không công bằng, ngươi chỉ có thể nhìn cảnh tượng bên ngoài của ta, nhưng ngươi lại chưa từng thấy qua sự cố gắng và kế hoạch sau lưng ta. Ta có thể đi tới hôm nay chẳng lẽ thật sự chỉ dựa vào xuất thân của ta sao? Ta cho ngươi biết, nếu ngươi có ý tưởng như vậy, cho là chỉ cần là dòng chính nữ mà có thể sống rất tốt, vậy hôm nay ta cũng đã sớm xuống địa ngục.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần cho là ngươi nói như vậy ta sẽ tin tưởng.” Đối với lời Triệu Khả Nhiên nói, một chữ Triệu Oánh cũng không tin, “Ngươi dám nói, nếu không phải bởi vì xuất thân của ngươi, ngươi có thể có địa vị như ngày hôm nay sao?”

"Ta thừa nhận, ta có thể có địa vị như hôm nay thật là nguyên nhân cũng do xuất thân của ta, nhưng nhiều hơn là dựa vào cố gắng của ta.” Ánh mắt Triệu Khả Nhiên có chút mê ly, dường như đang nhớ lại cái gì, “Ngươi chỉ có thể nhìn thấy ta là dòng chính nữ, nhưng ngươi lại nhìn không thấy phụ mẫu thiên vị, mặc kệ Triệu Khả Nhân làm cái gì đều là đúng, mà ta làm cái gì đều là sai. Ngay cả lúc Triệu Khả Nhân tính toán ngươi, không phải nàng vẫn tính toán ta sao? Khi đó, nàng chỉ muốn hôn sự của phủ Trung Nghĩa hầu mà thôi, nhưng ngươi cũng thấy kết quả, cho dù là lỗi của nàng, đến cuối cùng người thối lui cũng là ta.”

Nghe giọng nói Triệu Khả Nhiên khác thường, Tư Đồ Húc cũng không nói gì, chỉ là không tiếng động khoác tay đặt lên vai của nàng, nhờ vào đó cho nàng lực lượng.

Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, nở nụ cười nhìn Tư Đồ Húc, bày tỏ mình không có việc gì, nhìn Triệu Oánh, mở miệng nói, “Trong hoàn cảnh thiên vị như vậy, ta cũng có thể có địa vị ngày hôm nay, chẳng lẽ tất cả chỉ vì vận số sao? Nếu ngươi thật sự nghĩ như vậy, vậy ta cũng chỉ có thể nói, sở dĩ ngươi có kết quả như hôm nay, hoàn toàn cũng do chính ngươi tạo thành.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần nói nữa, ngươi nói nhiều như vậy, không phải muốn nói cho ta biết, ngươi lợi hại hơn ta sao?” Triệu Oánh mở miệng nói, “Ta thừa nhận, ngươi thật sự lợi hại hơn ta, nhưng ngươi không cần cho rằng như vậy là ngươi thắng. Ta cho ngươi biết, ta tuyệt đối không dễ dàng nhận thua như vậy.”

Thật ra thì, đối với lời Triệu Khả Nhiên nói, trong lòng của Triệu Oánh nổi lên gợn sóng. Nhưng đối với một chút cảm giác nhỏ này, Triệu Oánh quyết định không để ý tới. Nàng biết, lúc này, mặc kệ Triệu Khả Nhiên nói cái gì, nàng tuyệt đối không thể biểu hiện dao động gì. Nếu không, nàng thật sự sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.

“Xem ra ngươi thật sự không chịu giác ngộ!” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Ngươi đang trông cậy vào đồng bạn của ngươi có thể giải cứu ngươi sao! Nếu là như vậy, vậy ta khuyên ngươi vẫn nên bỏ cái ý nghĩ đó đi! Ta sẽ không cho nàng cơ hội này, cũng sẽ không cho ngươi cơ hội này.”

“Ngươi... ngươi đang nói gì đấy?” Trong mắt Triệu Oánh lóe lên tia bối rối, nhưng rất nhanh nàng cố gắng trấn định mở miệng nói, “Ta không biết ngươi có ý gì?” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn

“Ngươi không biết.” Triệu Khả Nhiên cười lạnh một tiếng, “Vậy ngươi nên biết chuyện trước đó ta gặp tập kích ở trên đường chứ! Còn có chuyện Trần ma ma bỏ thuốc vào trong thuốc bổ của ta, ngươi có biết hay không?”

“Ngươi…” Triệu Oánh bỗng nhiên ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn Triệu Khả Nhiên.

“Thật tò mò làm sao ta biết!” Ánh mắt của Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Oánh tràn đầy châm chọc, “Ngươi sẽ không cho là tất cả mọi người trên thế giới đều ngu ngốc! Ngươi và Lâm Tú Tú làm mấy chuyện này, ngươi cho rằng có thể che giấu sao? Ta cho ngươi biết, chỉ cần ta muốn tra, nhất định có thể tra được.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi đã đều biết, vậy ta cũng không che giấu.” Trong ánh mắt Triệu Oánh toát ra một tia hung ác, “Ngươi đừng trách ta, tất cả đều là lỗi của ngươi. Ngươi cho rằng ta cùng Lâm Tú Tú có thể hợp tác với nhau như thế nào, cũng bởi vì chúng ta đều bị ngươi làm hại. Nếu không phải là ngươi, sao chúng ta sẽ biến thành bộ dáng này chứ?”

“Xem ra, ngươi vẫn chưa hiểu rõ Lâm Tú Tú!” Triệu Khả Nhiên cười như không cười nhìn Triệu Oánh, “Lâm Tú Tú cũng không phải là người bình thường, tâm cơ của nàng, chỉ sợ ngươi khó có thể tưởng tượng. Còn nữa, ngươi có biết tại sao nàng hận ta như vậy không?”

“Đó là bởi vì ngươi hãm hại nàng, khiến cho nàng và Vân vương sinh ra hiềm khích.” Ánh mắt của Triệu Oánh tràn đầy chán ghét, “Triệu Khả Nhiên, tại sao ngươi không muốn nhìn người khác tốt chứ? Chỉ cần người khác sống tốt hơn ngươi, ngươi liền trăm phương ngàn kế tới phá hư. Lòng của ngươi thật sự quá ác độc!”

“Ha ha ha, đây có lẽ là câu chuyện nghe buồn cười nhất từ lúc ta sinh ra đến nay!” Ánh mắt Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Oánh mang theo thương hại, “Xem ra ngươi vẫn chưa nhìn rõ diện mạo thật sự của Lâm Tú Tú! Không trách được ngươi bị nàng đùa giỡn!”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi có ý gì?” Triệu Oánh cẩn thận nhìn nàng, “Ta biết rõ, ngươi lại muốn phải khích bác ly gián. Ta cho ngươi biết, ta sẽ không tin tưởng lời ngươi nói, ngươi cũng không cần phí lời.”

“Ngươi nghĩ quá nhiều.” Triệu Khả Nhiên buồn cười lắc đầu, “Tình cảm giữa các ngươi ta cũng không có một chút hứng thú. Nhưng ta lại cảm thấy hay là nói cho ngươi biết chân tướng mới tốt. Có lẽ ngươi không biết! Lâm Tú Tú cũng như ngươi, nàng chỉ là một thứ nữ mà thôi. Nhưng, thủ đoạn của nàng lợi hại hơn ngươi, khiến chủ mẫu phủ tướng quân cao hứng, sau đó liền ghi tên nàng nhận nuôi. Nếu không, nàng căn bản cũng không thể có địa vị như ngày hôm nay. Cho nên nói, Triệu Oánh, thủ đoạn của ngươi so với nàng, thật sự chính là trò trẻ con.”

“Ngươi nói là thật.” Triệu Oánh kinh nghi bất định.

“Đúng vậy! Chỉ là, ngươi không cần trông cậy vào nàng có thể tới cứu ngươi, ta cho ngươi biết! Không thể nào, ngươi đã không còn giá trị lợi dụng, nàng sẽ không quản sống chết của ngươi.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười tàn khốc, “Còn nữa, có một việc ta quên nói cho ngươi biết. Ngươi có biết tại sao nàng hận ta như vậy không? Cũng bởi vì cho tới nay, nàng đều thích Húc, cho nên đối với ta, trong lòng của nàng luôn tràn đầy oán hận.”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi nói cho ta biết nhiều như vậy, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Triệu Oánh hoài nghi nhìn Triệu Khả Nhiên, “Rốt cuộc ngươi còn có âm mưu quỷ kế gì?”

“Ngươi đã đoán sai.” Triệu Khả Nhiên quỷ dị cười một tiếng, “Sở dĩ ta nói cho ngươi biết những điều này, chính là muốn ngươi biết, bây giờ đã không có ai có thể cứu ngươi rồi. Lâm Tú Tú luôn nhất vãng tình thâm với Húc! Cho dù gả cho Vân vương, cũng cuồng dại không thay đổi. Hiện tại nàng đã biết, ngươi muốn leo lên giường của Húc, ngươi cảm thấy nàng còn có thể xem ngươi là đồng minh sao? Bây giờ ở trong mắt của nàng, ngươi chỉ là một nữ nhân táng tận lương tâm!”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Oánh mới thật sự bắt đầu cảm thấy sợ. Lúc mới bắt đầu, trong lòng nàng mặc dù sợ, nhưng vẫn tồn tại một tia hy vọng, hi vọng Lâm Tú Tú có thể nghĩ ra biện pháp tới cứu mình, nhưng hiện tại cái gì cũng không thể. Vậy có phải nàng sẽ lập tức bị đưa đến chùa miếu hay không. Không cần, nàng không cần, nàng còn còn trẻ như vậy, không muốn lãng phí thời gian trong chùa miếu.

Nhìn vẻ mặt Triệu Oánh càng ngày càng sợ hãi, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Tối hôm nay ta đến đây, chính là nghĩ tới hai chúng ta là tỷ muội, cho nên mới tiễn ngươi một đoạn đường, nhưng, hiện tại ngươi đã không muốn nhìn thấy ta, vậy ta cũng không quấy rầy, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi một chút! Chuẩn bị xong sáng sớm ngày mai sẽ phải rời khỏi!”

Trước khi đến Triệu Khả Nhiên cũng đã biết, Triệu Tùng quyết định đánh nhanh thắng nhanh, cho nên hôm nay mới vừa quyết định, ngày thứ hai sẽ phải lập tức đưa Triệu Oánh đi.

“Ngươi... ngươi đang nói cái gì?” Ánh mắt của Triệu Oánh tràn đầy sợ hãi, “Ngày mai, ngày mai ta phải rời khỏi.”

“Thế nào, chẳng lẽ ngươi không biết sao?” Vẻ mặt Triệu Khả Nhiên giả bộ vô cùng nghi hoặc, “Xem ra ngươi còn không biết! Phụ thân quyết định, cành nhanh càng tốt, cho nên ngày mai ngươi sẽ rời khỏi đây. Lại nói thật sự là không bỏ được! Nhưng, ngươi đi chùa miếu cũng là một chuyện tốt! Về sau, ngươi ở trong thanh đèn cổ phật, tu tâm dưỡng tính thật tốt!”

Nói xong, Triệu Khả Nhiên nhìn Tư Đồ Húc một cái, ý bảo hắn rời đi.

“Chờ một chút.” Thấy Triệu Khả Nhiên muốn rời khỏi, Triệu Oánh vội vàng mở miệng gọi nàng lại, “Ngươi chờ một chút.” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn

“A, ngươi còn có chuyện gì sao?” Triệu Khả Nhiên không vội, nàng quay đầu lại, nhìn Triệu Oánh, mở miệng cười nói, “Sẽ không phải là quá nhớ ta, cho nên muốn nhìn ta thêm mấy lần chứ! Chỉ là, ngươi muốn nhìn, ta cũng không có phản đối.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Oánh một bụng hỏa khí, nhưng nàng đè lại, nàng đi tới trước mặt Triệu Khả Nhiên, đột nhiên quỳ xuống, “Đại tỷ, ta biết sai rồi, ta nhất định sẽ không làm chuyện như vậy nữa, van cầu ngươi, tha thứ cho ta lần này đi!”

Triệu Oánh đích xác là rất ghét Triệu Khả Nhiên, có thể nói là hận nàng, nhưng cho dù như vậy, nàng vẫn phải thu hồi lại tất cả gai của mình, đi cầu Triệu Khả Nhiên. Bởi vì cũng chỉ có Triệu Khả Nhiên mới có thể thay đổi vận mệnh của nàng.

“Tam muội muội, ta nghĩ, ngươi đã quỳ nhầm người!” Từ trên cao nhìn Triệu Oánh, trong ánh mắt Triệu Khả Nhiên không có một chút thương hại, “Ngươi đừng quên, quyết định lần này là của phụ thân, ngươi muốn cầu xin tha thứ, vậy ngươi nên đi tìm phụ thân, mà không phải ta. Lại nói, ta đã xuất giá rồi, tất cả chuyện trong phủ không có quan hệ gì với ta!”

“Đại tỷ, ta thật sự biết sai rồi.” Hạ thấp người, giọng nói gần như là cầu khẩn, “Chỉ cần một câu nói của ngươi, phụ thân nhất định sẽ buông tha ý nghĩ này. Ta biết rõ chuyện lúc trước đều là ta sai, tại đây ta xin lỗi ngươi. Nhưng cũng cầu xin ngươi, đừng để ta đi xuất gia, nếu không, nửa đời sau của ta thật sự là xong rồi.” 

“Điều này có liên quan đến ta sao?” Triệu Khả Nhiên cười lạnh, “Vì cái gì ta phải giúp ngươi? Ngươi muốn hại hài tử trong bụng ta, nhưng ngươi lại muốn ta giúp ngươi xin tha thứ, ngươi cảm thấy chuyện như vậy có thể xảy ra sao?”

“Ta thật sự đã biết sai rồi.” Triệu Oánh vội vàng mở miệng nói, “Chuyện lúc trước đều là ta không đúng. Nhưng chỉ cần ngươi giúp ta lần này, vậy ta sẽ không bạc đãi ngươi. Về sau, cho dù muốn ta làm trâu làm ngựa, ta cũng sẽ trả sạch ân tình của ngươi.”

“Thật sao? Những lời này sao ta cảm thấy trước kia đã từng nghe qua?” Triệu Khả Nhiên lạnh lùng nhìn Triệu Oánh, mở miệng nói, “Ta nhớ rõ trước kia, ngươi cũng đã nói lời tương tự đi! ‘về sau nếu đại tỷ có dặn dò gì, muội muội nhất định dốc hết toàn lực giúp một tay.’ Chính là lúc ngươi bị Triệu Khả Nhân hãm hại, ta giúp ngươi bày mưu tính kế, ngươi đã nói!”

Sắc mặt của Triệu Oánh nhất thời thay đổi, rất rõ ràng, nàng cũng nhớ lại những lời này.

“Ngươi xem, sau đó, ngươi làm chuyện gì? Lúc ta không đồng ý giúp ngươi tham gia tiệc tuyển phi, không phải lập tức liền quên mất những lời này sao?” Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Triệu Oánh, ta cũng nói thật cho ngươi biết! Đối với lời của ngươi, hiện tại một chữ cũng sẽ không tin tưởng. Cho nên, ngươi nên dẹp ý niệm này, chuẩn bị quy y ngã phật đi!”

“Triệu Khả Nhiên, ngươi thật sự tuyệt tình như vậy sao?” Thấy dáng vẻ kiên quyết của Triệu Khả Nhiên, Triệu Oánh lập tức đứng lên, “Có phải ngươi muốn ta chết, ngươi mới thỏa mãn hay không!”

“Nếu ngươi muốn chết, vậy thì ngươi cứ đi chết.” Triệu Khả Nhiên cười lạnh, “Nhưng, chỉ sợ ngay cả dũng khí chết ngươi cũng không có!”

“Ngươi…” Triệu Oánh nổi đóa, xác thực, nàng không có dũng khí chết, cho dù là biết nửa đời sau ở trong chùa, nàng cũng chưa từng nghĩ muốn chết.

“Triệu Oánh, thật ra thì ngày thứ nhất ngươi trở lại phủ Thái sư, ta đã biết được.” Ánh mắt của Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Oánh tràn đầy châm chọc, “Nhưng cho dù biết, ta cũng không có bất kỳ động tác gì. Bởi vì ta căn bản không muốn quản chuyện của ngươi. Chỉ cần ngươi không chọc tới ta…, vậy ân oán giữa chúng ta đã thanh toán xong. Cho dù đến lúc đó, phụ thân đồng ý cho ngươi trở về, ta cũng không phản đối, nhưng mà, ngươi ngàn lần không nên, vạn lần không nên có ý đồ với ta, nhất là đánh chủ ý đến hài tử trong bụng ta. Cho nên, lần này ta tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng tha thứ được nữa.”

Triệu Khả Nhiên vừa nói, vừa từng bước tiến tới gần Triệu Oánh.

“Ngươi... ngươi muốn làm gì?” Thấy Triệu Khả Nhiên đến gần, Triệu Oánh cảm giác ngay cả hô hấp cũng rất khó khăn.

“Ha ha, ngươi không cần lo lắng.” Triệu Khả Nhiên cười, nhưng nụ cười cũng lạnh lẽo, “Ta sẽ không làm thương tổn ngươi, bởi vì ta không muốn làm dơ tay của mình. Chỉ là, lần này ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy. Ta cho ngươi biết, nửa đời sau của ngươi cũng chỉ có thể ở trong chùa miếu. Lần này ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào nữa. Chỉ cần ngươi tiến vào, vậy tuyệt đối không có cơ hội trở ra.”

Sau khi nói xong, Tư Đồ Húc mang theo Triệu Khả Nhiên rời đi. Lúc hai người rời đi, giống như lúc đến, không kinh động bất kỳ ai.

Mà sau khi Triệu Khả Nhiên rời đi, đột nhiên thân thể mềm nhũn, ngồi sững trên đất. Nàng ngồi dưới đất, cong đầu gối, chôn đầu thật sâu giữa hai đầu gối, lấy tay ôm lấy mình. Nhưng, cho dù như vậy, thân thể vẫn không ngừng phát run.

Trước đó, phải nói nàng có hận ý rất sâu với Triệu Khả Nhiên, hiện tại trong lòng cũng chỉ còn lại sợ hãi. Không sai, chính là sợ hãi. Đáy lòng của nàng không cầm được dâng lên một cỗ sợ hãi, lúc trước Triệu Khả Nhiên đưa nàng đến từ đường, trong lòng của nàng cũng không có sợ hãi như vậy. Nhưng bây giờ nàng thật sự sợ hãi, bởi vì Triệu Khả Nhiên nói, tuyệt đối sẽ không cho nàng có cơ hội trở về. Hơn nữa, hiện tại Lâm Tú Tú cũng sẽ không giúp mình. Nửa đời sau của mình, thật sự sống trong chùa miếu sao? Cuộc đời của nàng vẫn còn rất dài, chẳng lẽ sẽ phải thanh đèn cổ phật cả đời hay sao?

Lúc này, Triệu Oánh thật hối hận, nếu ban đầu lúc nàng trở lại, không nên nghĩ tới chuyện trả thù Triệu Khả Nhiên, hiện tại nàng cũng không gặp khốn cảnh như vậy. Nếu nàng vẫn an phận thủ thường, không cần nghĩ chuyện dựa dẫm vào người có quyền thế, thì bây giờ nàng cũng đã lập gia đình, ở nhà chồng giúp chồng dạy con! Nếu nàng không trở mặt với Triệu Khả Nhiên, có lẽ Triệu Khả Nhiên cũng sẽ giúp nàng tìm một mối hôn sự tốt! Giống như nàng đối đãi với nha hoàn của nàng vậy. Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn

Chỉ là, mặc kệ tâm tình Triệu Oánh như thế nào. Trời vẫn sáng, cuối cùng nàng vẫn chạy không khỏi số mạng bị đưa đi.

Mà sau khi Triệu Oánh bị đưa đi, Triệu Khả Nhiên lập tức nhận được tin tức.

Nghe được tin tức này, Triệu Khả Nhiên cũng không có phản ứng gì đặc biệt, nàng cười nhạt, nhìn phương xa, mở miệng nói một câu, “Hiện tại chỉ còn lại Lâm Tú Tú.”

Người bên cạnh nghe Triệu Khả Nhiên nói, cũng không hỏi cái gì, bởi vì trong lòng các nàng đều rất rõ ràng, rốt cuộc là có ý gì.

Chỉ là, “kế hoạch vĩnh viễn biến hóa khó lường”. Triệu Khả Nhiên vẫn chưa nghĩ tới làm thế nào đối phó Lâm Tú Tú, thì xảy ra một chuyện lớn, đó chính là lúc Thái tử đi tế thiên, bị một đám người áo đen tập kích. Nhưng, cũng may, đi cùng có Ngự Lâm quân bản lĩnh, cho nên cũng không có xảy ra chuyện lớn gì. Chỉ là, mặc dù như vậy, Thái tử vẫn bị một chút vết thương nhẹ.

Chuyện này huyên náo rất lớn, hoàng thượng nghe được, rất tức giận, lập tức lệnh Hình bộ đi điều tra kỹ. Trong khoảng thời gian ngắn, trong kinh thành tràn ngập một cỗ hơi thở quỷ dị. Ngay cả các vị đại thần nói một câu đều thận trọng, chỉ sợ nếu nói sai câu nào sẽ bị hoài nghi đầu tiên. Trong khoảng thời gian ngắn người người cảm thấy lo lắng.

“Húc, chuyện Thái tử gặp tập kích, rốt cuộc là thật hay giả?” Triệu Khả Nhiên rót một ly trà, đưa cho Tư Đồ Húc trên mặt hiện ra vẻ mệt mỏi.

Hiện tại mặc kệ là Tư Đồ Thiên, hay là Tư Đồ Hàn đều không ngừng bắt đầu khuếch trương thế lực của mình. Hơn nữa giữa hai người đấu tranh không ngừng. Vào lúc này, Tư Đồ Húc cũng phải bắt đầu bố trí. Cho nên gần đây, hắn đều rất bận.

Triệu Khả Nhiên không muốn nói chuyện này làm phiền Tư Đồ Húc, nhưng nàng vẫn cảm thấy bên trong dường như có cái gì mờ ám, nhưng nói không ra được, cho nên nàng mới mở miệng hỏi.

“Ta không biết.” Tư Đồ Húc nhận ly trà trong tay Triệu Khả Nhiên, nhún vai một cái, ngược lại nói thật, “Chuyện này, thật ra thì trong lòng của ta cũng rất hoài nghi, cho nên ta đã phái người đi tra, nhưng vẫn chưa có kết quả.”

“Mặc dù đã sớm biết lần tế thiên này sẽ không thuận lợi như vậy, tuy nhiên dù thế nào cũng không nghĩ ra lại có chuyện lớn như vậy.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Chỉ là, nếu như nói thật, lá gan người đó cũng quá lớn, lại dám trắng trợn hành thích, chẳng lẽ không sợ xảy ra chuyện gì bại lộ sao?”

“Chuyện Thái tử gặp tập kích tình mặc dù không biết xảy ra chuyện ra, nhưng ta đoán là sự thật.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Nhưng mà, rốt cuộc là người nào làm, chỉ sợ cũng rất khó nói!”

“A, vậy chàng thấy thế nào?” Triệu Khả Nhiên nhíu mày, mở miệng cười hỏi.

“Có hai loại khả năng!” Tư Đồ Húc mở miệng cười phân tích nói, “Nếu thật sự có người ám sát hắn, người ra tay này chỉ sợ là muốn hắn chết. Nhưng cũng có khả năng chỉ là một tuồng kịch mà thôi.”

“Nếu đây chỉ là một tuồng kịch, vậy Thái tử muốn hãm hại người nào!” Triệu Khả Nhiên tiếp lời nói, “Xem ra mặc kệ là Tư Đồ Thiên, hay là Tư Đồ Hàn đều rất có thể là ác thủ phía sau màn lần này!”

“Tranh đấu giữa hai người bọn họ đã rất kịch liệt, nhất là trải qua chuyện tế thiên lần này, thì tranh đấu càng thể hiện rõ ràng.” Tư Đồ Húc giảo hoạt cười một tiếng, “Chỉ là, mặc kệ chuyện lần này rốt cuộc là người nào làm, đều không liên quan đến chúng ta. Chúng ta chỉ cần ở một bên xem kịch vui là được.”

“Húc, chàng suy nghĩ thật xấu!” Triệu Khả Nhiên cười duyên nhìn Tư Đồ Húc, “Nhưng mà, ta chính là thích bộ dáng này của chàng, chỉ cần tư tưởng xấu của chàng không hướng về phía ta là được.”

“Dĩ nhiên sẽ không.” Tư Đồ Húc mở miệng bảo đảm, “Ta chỉ biết hảo hảo thương nàng mà thôi, tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ xấu với nàng.”

Vừa nói Tư Đồ Húc vươn tay ra, đặt lên bụng bầu đã lộ của Triệu Khả Nhiên, mở miệng nói, “Nàng nói, chúng ta luôn thảo luận những chuyện này trước mặt hài tử  có phải không tốt lắm hay không!”

“Không biết!” Triệu Khả Nhiên tràn đầy tự tin cười mở miệng nói, “Đây là hài tử của chúng ta! Nhất định sẽ rất thông minh, tuyệt đối sẽ không bị chuyện này hù được.”

Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhiên, thỏa mãn cười một tiếng.
Bình Luận (0)
Comment