Đích Trưởng Nữ

Chương 236

Trong lúc mọi người vẫn còn nghị luận ầm ĩ chuyện Thái tử gặp tập kích, lúc này trong phủ Thái tử cũng truyền tới một tin tức tốt, đó chính là Thái tử phi Tần Y Miểu mang thai. Sau khi tin tức này truyền đi, cho dù là hoàng thượng và hoàng hậu, hay thái hậu, trong lòng đều vô cùng cao hứng. Trong nội cung ban thưởng liên tục không ngừng đưa đến phủ Thái tử.

Mà Tần quốc công phủ nghe được tin tức này, càng thêm vui mừng. Mẫu thân Tần Y Miểu Trương Mạn Nhi thậm chí cũng đến phủ Thái tử ở mấy ngày, chăm sóc nữ nhi mới vừa mang thai.

Mà đối với Triệu Khả Nhân mà nói, thì tuyệt đối không phải là một tin tức tốt. Cho tới nay, nàng đều tỉ mỉ điều dưỡng thân thể, tuy nhiên vẫn không có bất kỳ động tĩnh. Đối với lần này, trong lòng nàng hận đến nghiến răng. Sau khi biết Tần Y Miểu mang thai, nàng cũng đã sinh khí một trận

“Triệu thứ phi, tức giận không giải quyết được vấn đề gì.” Tâm tình của Thấy Triệu Khả Nhân không tốt, Uyển Nhi hầu hạ bên cạnh mở miệng khuyên giải nói, “Hiện tại quan trọng nhất chính là nghĩ phương pháp giải quyết. Bây giờ Thái tử phi đã mang thai, gia thế của nàng hiển hách, nếu lại sinh hạ trưởng tử cho Thái tử, đối với chúng ta mà nói rất bất lợi.”

“Ngươi nói ta đều biết.” Triệu Khả Nhân không nhịn được mở miệng nói, “Ta cũng rất rõ ràng tình cảnh bây giờ, nhưng nếu có biện pháp, ta sớm cũng đã đi làm, mà không phải ngồi yên ở chỗ này cái gì cũng làm không được.”

Nghe Triệu Khả Nhân trả lời, Uyển Nhi cũng không mở miệng nói chuyện. Lúc này thật ra thì nàng cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Lúc trước biết tin tức này, nàng cũng đã đem thư truyền cho vương phi rồi. Nhưng vương phi nói, chuyện lần này chỉ cần thờ ơ lạnh nhạt là được, không nên nhúng tay. Cho nên hiện tại nàng sẽ không đưa ra đề nghị gì.

Mà Nhàn Vân chứng kiến Uyển Nhi trầm mặc, nàng đi về phía trước một bước, mở miệng nói, “Triệu thứ phi, thật ra thì bây giờ người căn bản cũng không cần tức giận như vậy. Mặc dù bây giờ Thái tử phi đã mang thai, nhưng mà ta vẫn còn có cơ hội. Hiện tại đứa bé kia vừa mới thành hình mà thôi, ai cũng không thể bảo đảm hắn nhất định có thể bình an ra đời!”

“Ngươi nói là…” Mắt Triệu Khả Nhân sáng lên, nhưng ngay sau đó nàng chỉ lắc đầu bác bỏ, “Nếu có thể, ta cũng muốn làm như vậy, nhưng không được. Hiện tại tất cả mọi người nhìn chằm chằm  vào bụng của nàng. Nếu lúc này ta làm ra chuyện gì, này sợ rằng rất dễ dàng tra được.”

“Triệu thứ phi, chúng ta không cần phải đích thân động thủ!” Nhàn Vân mở miệng cười nói, “Không phải còn có một vị ở Lạc Hà uyển sao?”

“Đúng vậy! Sao ta lại quên nàng!” Triệu Khả Nhân nhếch miệng cười, “Chỉ cần khiêu khích nàng một chút, là được rồi! Ta cũng không tin nàng còn có thể ngồi được. Nhàn Vân, biểu hiện gần đây của ngươi rất tốt.”

“Tạ Triệu thứ phi khích lệ.” Nhàn Vân vui mừng lên tiếng, đồng thời ánh mắt hả hê nhìn Uyển Nhi.

Mà đối với ánh mắt khiêu khích của Nhàn Lạc, trong lòng của Uyển Nhi không có một chút cảm giác. Nhất là nghe Nhàn Vân nói, trong lòng của nàng cũng đã cười lạnh. Chẳng lẽ nàng cho rằng vị kia ở Lạc Hà uyển thật sự được sao? Sợ rằng vị kia tâm cơ sâu hơn! Nhưng, xem ra chuyện này vẫn cần báo cáo vương phi một tiếng, xem một chút sau đó phải làm như vậy mới phải.

Mà giờ khắc này trong lòng Triệu Khả Nhân vẫn nghĩ như thế nào có thể cho Tần Y Miểu mất đi đứa bé này, đồng thời trong lòng của nàng cũng rất oán hận. Nàng oán hận Triệu Khả Nhiên nếu không phải Triệu Khả Nhiên mang thai trước, Thái tử cũng sẽ không nghỉ ở chỗ Tần Y Miểu, cũng sẽ không mang thai vào lúc này.

Bây giờ Triệu Khả Nhân tự nhiên sẽ không bị lạnh nhạt như trước. Chỉ là, cũng không có giống trước được cưng chìu. Nhất là khi Nhàn Lạc xuất hiện, cho nên trong lòng của nàng đối với Nhàn Lạc cũng rất oán hận. Hiện tại nàng liền hận không được Nhàn Lạc làm mất hài tử của Tần Y Miểu. Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn

Chỉ là, khác với tâm tình lo lắng của Triệu Khả Nhân, hoàng hậu nghe được tin Tần Y Miểu mang thai, tâm tình cũng rất tốt. Cả ngày đều vui mừng.

“Thiên nhi, chuyện lần này làm rất tốt.” Nhìn người ngồi ở dưới chỗ của mình Tư Đồ Thiên, hoàng hậu hài lòng gật đầu một cái, “Mẫu hậu sẽ không hại con. Con xem, hiện tại Y Miểu đã mang thai. Phụ hoàng của con thật vui mừng, lần này Y Miểu coi như là lập công lớn.”

“Mẫu hậu, chỉ là mang thai mà thôi, đâu phải chuyện lớn gì.” Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong mắt của Tư Đồ Thiên cũng tràn đầy vui mừng, “Lại nói, hiện tại Húc vương phi mang thai! Hơn nữa so Y Miểu sớm hơn nhiều.”

“Vậy không giống nhau.” Bởi vì chuyện Tần Y Miểu, hoàng hậu thật vui mừng, cho nên cho dù nói đến Tư Đồ Húc cũng không có bất mãn, “Tư Đồ Húc và con không giống nhau, con là Thái tử! Tương lai phải thừa kế ngôi vị hoàng đế, nếu có hài tử, phụ hoàng con sẽ yên tâm hơn.”

“Nhi thần biết.” Tư Đồ Thiên gật đầu một cái.

“Ừm!” Thấy dáng vẻ Tư Đồ Thiên thuận theo, hoàng hậu hài lòng gật đầu một cái, mở miệng dặn dò, “Trong những ngày tiếp theo, con nhất định phải chăm sóc Y Miểu thật tốt, khiến nàng bình an sinh hạ hài tử, biết không? Mẫu hậu biết trong phủ trừ Y Miểu ra, còn có hai người nữ nhân, nhưng ngươi nhất định phải rõ ràng! Cho dù là ai, cũng tuyệt đối không quan trọng hơn hài tử trong bụng Y Miểu.”

“Mẫu hậu, người cứ yên tâm, nhi thần rất rõ ràng.” Tư Đồ Thiên mở miệng nói, “Mặc kệ nói thế nào, bây giờ trong bụng Y Miểu đã có đứa bé của ta, ta nhất định sẽ chăm sóc nàng thật tốt, cũng sẽ không để cho nàng xảy ra chuyện gì.”

“Vậy thì tốt.” Hoàng hậu nhẹ nhàng uống một ngụm trà, nhìn như lơ đãng mở miệng hỏi, “Đúng rồi, Thiên nhi, trước đó chuyện con gặp tập kích, tra như thế nào? Đã có manh mối sao?”

“Đã có manh mối.” Vừa nhắc tới chuyện này, Tư Đồ Thiên liền hận đến cắn răng nghiến lợi, “Mẫu hậu, thật ra thì không cần tra, nhi thần cũng biết rốt cuộc là người nào làm ra chuyện như vậy. Trừ Tư Đồ Hàn ra, còn ai có thể tốn công tốn sức như vậy tìm người đến ám sát ta!”

Tư Đồ Thiên chỉ cần nghĩ tới lần đó bị tập kích, đến hiện tại hắn vẫn không thể quên được. Lúc trước chọn người tế thiên, hắn và Tư Đồ Hàn cũng tranh đấu rất lợi hại. Nhưng sau đó người  thắng được dĩ nhiên là hắn, theo ý hắn căn bản là chuyện đương nhiên. Hắn là Thái tử danh chánh ngôn thuận, là người thừa kế ngôi vị hoàng đế tương lai! Nhưng không ngờ Tư Đồ Hàn lại có lá gan lớn như vậy, phái người ám sát hắn. May mắn ban đầu chuẩn bị đầy đủ, mang đi đều là hảo thủ, cho nên cũng không có gặp chuyện không may. Nhưng hắn vẫn bị thương, mặc dù không phải trọng thương phải chết, nhưng cũng không phải là vết thương nhỏ. Hắn phải dưỡng thời gian dài mới có thể khôi phục một chút.

“Đã có chứng cớ sao?” Hoàng hậu mở miệng hỏi, nhưng ai cũng không có chú ý tới, vào lúc này trong ánh mắt của nàng thoáng qua một đạo ám quang không rõ.

“Mẫu hậu, người cứ yên tâm.” Tư Đồ Thiên mở miệng nói, “Nhi thần đang truy hỏi, nên rất nhanh có thể tra ra được. Tư Đồ hàn, hắn lại dám làm ra chuyện như vậy, nhi thần tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn. Trước đó hắn đã tung ra không ít lời đồn trong kinh thành, làm hại nhi thần bị phụ hoàng trách cứ, lần này nhi thần muốn hắn hoàn lại.”

Hoàng hậu gật đầu một cái, không có nói gì. Nhưng giờ phút này trong lòng của nàng không bình tĩnh như ngoài mặt. Thật ra thì trước đó Tư Đồ Hàn tản lời đồn, trong lòng của nàng cũng đã rất nổi giận, tuy nhiên không tìm được bất kỳ cơ hội nào phản kích mà thôi.

Nàng vẫn muốn tìm ra nhược điểm của Tư Đồ Hàn, tuy nhiên vẫn không như nguyện. Chỉ là, cũng may, lúc này, hoàng thượng muốn tìm người thay thế hắn đi tế thiên. Nàng cũng biết cơ hội tới. Nếu Tư Đồ Hàn không có chuôi, nàng sẽ chế tạo cho hắn một cái. Vì chuyện lần này, nàng còn đặc biệt đi cầu ca ca! Lần này, nàng cũng không tin Tư Đồ Hàn còn có thể thoát khỏi. Nhưng mà, nói thật, chuyện lần này, nàng vẫn cảm thấy có lỗi với con trai của mình. Dù sao lần này Thiên nhi thật sự bị thương.

Hoàng hậu áy náy nhìn Tư Đồ Thiên một cái. Trong lòng của nàng rất rõ ràng, lần ám sát này, Tư Đồ Thiên chịu cũng không vết thương nhẹ. Chỉ là, không bỏ được hài tử, bắt không được sói. Nàng cũng chỉ thật xin lỗi Thiên nhi.

“Mẫu hậu, nguòi làm sao vậy, người đang nhớ cái gì à?” Thấy hoàng hậu vẫn không có mở miệng, dường như đang suy nghĩ chuyện gì, Tư Đồ Thiên không nhịn được mở miệng kêu, “Mẫu hậu, có phải người có chuyện gì hay không?”

“A, không có, không có việc gì.” Hoàng hậu từ trong mạch suy nghĩ của mình giật mình tỉnh lại, vội vàng kéo ra một nụ cười, mở miệng nói, “Bổn cung chỉ nghĩ, bây giờ Y Miểu đã mang thai, bổn cung nên ban thưởng một ít thuốc bổ.”

“Mẫu hậu, người cũng không cần lo lắng.” Tư Đồ Thiên mở miệng cười nói, “Nhi thần nhất định sẽ chăm sóc Y Miểu thật tốt.”

Hoàng hậu cười, không có mở miệng. Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn

Lúc này trong Húc vương phủ, trong tay Triệu Khả Nhiên cầm một tờ giấy, không ngừng lật xem. Sau đó, khóe miệng nàng gợi lên nụ cười.

“Cầm Hương, hôm nay Tiêu di ở trong phủ sao?” Triệu Khả Nhiên đột nhiên mở miệng hỏi.

“Hồi vương phi.” Cầm Hương mở miệng đáp, “Tiêu phu nhân hôm nay cũng không có xuất phủ, vẫn luôn nghỉ ngơi trong phủ. Mà lúc này chắc nàng còn ở trong hoa viên. Trước đó vương phi nói muốn ăn Mẫu Đan cao, Tiêu phu nhân nghe nói, nói là muốn tự mình xuống bếp. Cho nên giờ này chắc còn ở trong hoa viên chọn hoa!”

“Được rồi.” Triệu Khả Nhiên cầm tờ giấy vừa xem, chỉnh sửa một chút, mở miệng phân phó nói, “Bây giờ ngươi đi mời người tới đây, còn nữa, nhớ nói với nàng, bổn vương phi có việc gấp muốn thương lượng với nàng, muốn nàng lập tức tới ngay.”

Nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Cầm Hương rất nhanh rời khỏi phòng. Cũng không lâu lắm, Tiêu Tiểu Tiểu liền theo Cầm Hương trở lại.

“Thế nào, Khả Nhiên, con tìm ta có chuyện gì không?” Tiêu Tiểu Tiểu vừa vào cửa, hiền lành mở miệng hỏi, “Con nói có việc gấp, rốt cuộc là cái gì?”

Triệu Khả Nhiên cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của nàng, mà mở miệng cười nói, “Tiêu di, người không cần gấp gáp, thật sự ta có một chuyện muốn nói với người, người ngồi xuống trước đi!”

Sau khi Tiêu Tiểu Tiểu ngồi xuống, Triệu Khả Nhiên mở miệng phân phó nói, “Tất cả các ngươi ra ngoài trước đi! Không có phân phó của ta, ai cũng không được phép vào, nếu có người trái lệnh, tuyệt không nhẹ nhàng tha thứ.”

“Dạ, vương phi.” Được Triệu Khả Nhiên căn dặn, mọi người thi lễ, rất nhanh rời khỏi phòng.

Không bao lâu trong phòng cũng chỉ có hai người Tiêu Tiểu Tiểu và Triệu Khả Nhiên.

“Khả Nhiên, lần này con tìm ta, là có chuyện gì?” Tiêu Tiểu Tiểu nhịn không được mở miệng hỏi, “Rốt cuộc là chuyện gì, có phải con có chỗ nào không thoải mái hay không!”

Nói xong, nàng liền đứng lên, tự mình chẩn mạch cho Triệu Khả Nhiên.

“Tiêu di, người không nên gấp gáp.” Triệu Khả Nhiên vội vàng mở miệng trấn an nói, “Ta không sao, hài tử trong bụng ta cũng không có chuyện. Tiêu di, hiện tại ta muốn hỏi ngươi một câu. Người không phải nói qua sao? Nuyên nhân ngươi trở lại nơi thương tâm này, chính là muốn tìm ra người năm đó hại ngươi. Vậy nếu như người biết, người muốn làm gì đây?”

“Không sai, ta muốn tìm ra người đứng phía sau. Ta tự hỏi, trong cung cũng không có làm tổn thương bất luận kẻ nào, nhưng tại sao họ có thể tùy ý tổn thương ta chứ?” Vừa nhắc tới chuyện này, trong lòng Tiêu Tiểu Tiểu vẫn không bình tĩnh, “Nếu để cho ta biết rõ người hại ta, ta tuyệt đối sẽ trả lại cho nàng tất cả những khổ sở ta phải chịu suốt mấy năm nay.”

“Vậy Tiêu di, người vẫn còn mềm lòng sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Ta biết rõ, cho tới nay, người rất thiện lương, nếu bây giờ người vẫn mềm lòng như vậy, vậy ta khuyên người, nên buông bỏ thù hận đi!”

“Không được, ta không thể bỏ qua.” Tiêu Tiểu Tiểu lắc đầu một cái, “Cho dù là ai, ta cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Bằng không ta sẽ cảm thấy, những năm gần đây của ta đều đáng đời. Nhất là thấy thái độ Húc nhi đối với ta bây giờ, ta càng thêm không muốn rút lui.”

“Vậy người tra được cái gì chưa?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi.

“Vẫn không có.” Tiêu Tiểu Tiểu thở dài, “Dù sao chuyện kia cũng đã nhiều năm như vậy. Hơn nữa hiện tại ta cũng vậy không ở trong nội cung, nếu muốn điều tra ra, sợ rằng không có dễ dàng như vậy.”

“Tiêu di, ta có một ít đồ vật muốn cho người xem.” Triệu Khả Nhiên mới vừa sửa sang lại tài liệu đưa cho Tiêu Tiểu Tiểu, mở miệng nói, “sau khi người xem xong rồi hãy quyết định đi!”

Vẻ mặt Tiêu Tiểu Tiểu vô cùng nghi hoặc nhận lấy tài liệu trong tay Triệu Khả Nhiên, bắt đầu nghiêm túc nhìn lại. Nhưng dần dần, sắc mặt của nàng bắt đầu thay đổi tái nhợt, trong mắt bắt đầu phát ra từng trận hận ý, ngay cả đôi môi bị cắn chảy máu, cũng không hề cảm giác được.

Qua một lúc lâu, Tiêu Tiểu Tiểu mới thả đồ trong tay xuống, mở miệng hỏi, “Khả Nhiên, những thứ này làm sao con có được?”

“Là Húc tra được.” Triệu Khả Nhiên cũng không giấu giếm, “Ta thấy người một mực vì chuyện này bôn ba, tuy nhiên không có kết quả, cho nên mới lấy tư liệu từ Húc.”

“Nói cách khác, người năm đó hại ta, chính là hoàng hậu, phải không?” Tiêu Tiểu Tiểu hận đến cắn răng nghiến lợi, thanh âm hơi run rẩy, “Nhưng tại sao nàng phải hại ta chứ? Cho tới bây giờ  ta cũng chưa làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với nàng, thậm chí cho tới bây giờ cũng chưa từng tranh với nàng thứ gì, tại sao nàng lại đối xử với ta như vậy?”

“Tiêu di, chẳng lẽ người thật sự cho là, nhất định phải làm cái gì mới có thể khiến người khác ghen tỵ sao?” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, mở miệng nói, “Coi như người không hề làm gì, nhưng chỉ cần người được phụ hoàng sủng ái, vậy người đã sai lầm rồi. Tối thiểu ở trong mắt hoàng hậu, người cũng là kẻ địch của nàng rồi.” Ddiieennddaannlleeqquuyyddoonn

“Năm đó trong hoàng cung, ta đối với nàng cũng coi như cung kính.” Tiêu Tiểu Tiểu không hiểu, “Thậm chí không có mở miệng chống đối nàng một câu, nhưng tại sao nàng có thể hại ta như vậy? Rốt cuộc nàng có hiểu hay không, đối với một nữ nhân mà nói, rốt cuộc ta mất đi thứ gì? Vì chuyện này, ta còn giả chết nhiều năm như vậy, suy nghĩ một chút, ta thật đúng là ngu!”

“Tiêu di, ngươi phải hiểu, đó là hoàng cung, là nơi ăn tươi nuốt sống.” Triệu Khả Nhiên mở miệng thở dài một cái, “Thật ra thì không chỉ là hoàng cung, ngay cả trong một vài gia tộc lớn cũng thường sẽ xuất hiện chuyện như vậy. Thật ra thì, đứng ở lập trường của người mà nói, hoàng hậu đã gây tổn thương lớn với người. Nhưng đứng ở góc độ hoàng hậu, chẳng qua nàng chỉ tranh thủ tình cảm mà thôi.”

“Khả Nhiên, con có ý gì, chẳng lẽ chuyện này là lỗi của ta sao?” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tiêu Tiểu Tiểu có chút tức giận.

“Tiêu di, ta không có nói như vậy.” Triệu Khả Nhiên mở miệng trấn an nói, “Thật ra thì chuyện năm đó, dù sao cũng bởi vì người thật sự quá mềm yếu, cho nên hoàng hậu mới có cơ hội!”

“Ta biết rõ.” Tiêu Tiểu Tiểu mở miệng, trong giọng nói tràn đầy kiên định, “Ta đã không phải là Tiêu Tiểu Tiểu mềm yếu trước kia. Tổn thương người của ta, ta cũng sẽ không bỏ qua.”

Trong khoảng thời gian này, Tiêu Tiểu Tiểu đã nghĩ rất rõ ràng. Trước kia, nàng cũng cho rằng thủ đoạn Triệu Khả Nhiên làm việc vô cùng tàn nhẫn. Nhưng bây giờ nàng đã hiểu toàn bộ, Khả Nhiên  làm như vậy, vì cái gì chẳng qua là lưu lại hạnh phúc của nàng mà thôi. Nếu mình có thể có một nửa thủ đoạn của nàng, vậy cục diện hôm nay tuyệt đối sẽ không như hiện tại.

“Tiêu di, thật ra thì ta còn có một việc muốn nói cho người.” Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, vẫn lựa chọn nói cho nàng biết, “Thật ra thì chuyện năm đó, Thái hậu đã biết.”

Chuyện này, là lúc Tư Đồ Húc đưa tài liệu cho Triệu Khả Nhiên, nói cho nàng biết. Mà nàng nghe được tin tức này, lúc ấy trong lòng cảm thấy rất khiếp sợ. Thái hậu rõ ràng cũng biết này chuyện, tuy nhiên một chút hành động cũng không có. Nhưng, sau đó, nàng liền hiểu, chỉ sợ Thái hậu cũng có khó xử của mình! Dù sao khi đó, thế lực của nhà mẹ hoàng hậu nương để ở đâu, hơn nữa hoàng hậu đã sinh hạ Thái tử. Mặc kệ là vì phụ hoàng, hay là Thái tử, người tuyệt đối không thể mở miệng nói ra chân tướng.

“Cái gì, con nói thật sao?” Tiêu Tiểu Tiểu thất kinh. Bởi vì năm đó vào cung, Thái hậu đối với mình vẫn có chút chăm sóc. Mấy năm nay, mình vẫn luôn đều nhớ người chăm sóc mình. Nàng thế nào cũng không dám tin tưởng trưởng bối luôn đối xử hiền lành với nàng, đối với chuyện mình bị hại, lại có thể chọn lựa thái độ như vậy.

“Là thật.” Mặc dù không đành lòng, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn nói ra đáp án nàng không muốn nghe.

“Tại sao bà ấy có thể làm như vậy?” Cảm xúc Tiêu Tiểu Tiểu nhất thời trở nên kích động, “Năm đó, bà đối với ta, trước sau luôn nuông chiều. Nhưng tại sao, biết chuyện của hoàng hậu, thế nhưng bà có thể khoanh tay đứng nhìn. Ngay cả khi ta ‘qua đời’, bà cũng không nói ra chân tướng cho ta biết?”

“Tiêu di, người tỉnh táo một chút.” Triệu Khả Nhiên rót một ly trà, đưa cho Tiêu Tiểu Tiểu.

Chờ cảm xúc Tiêu Tiểu Tiểu bình tĩnh một chút, Triệu Khả Nhiên mới mở miệng phân tích nói, “Tiêu Di, sao người vẫn không rõ, trong hoàng cung, có rất nhiều chuyện không phải đơn giản như trong tưởng tượng của người. Tại sao Thái hậu lại nói ra? Khi đó, thế lực nhà mẹ đẻ của hoàng hậu rất lớn, nếu bà thật sự nói ra. Như vậy phụ hoàng sẽ lâm vào tình cảnh khó cả đôi đường. Nếu hắn phạt hoàng hậu, chỉ sợ cũng sẽ trở mặt với Lâm vương phủ. Nhưng nếu không xử trí, vậy thì khó có thể phục chúng. Còn nữa, khi đó, nếu hoàng hậu có chuyện gì xảy ra, vậy Thái tử nên làm cái gì bây giờ? Mặc kệ là vì nhi tử của mình, hay là vì cháu của mình, bà đều tuyệt đối không thể nào nói ra chuyện này.”

“Khả Nhiên, ta thật hận!” Tiêu Tiểu Tiểu không nhịn được khóc khẽ, “Trước kia ta thật sự là quá ngây thơ! Ta lại cho là chỉ bằng người đàn ông ta yêu, ta có thể sống rất tốt. Nhưng cuối cùng? Ta bỏ rơi hài tử còn nhỏ của mình, bỏ trốn. Hiện tại con trai của ta, cư xử với ta giống như đối đãi với một người xa lạ. Ta vẫn cho là trưởng bối thật tâm cư xử với ta, cư nhiên đối với ta chỉ là hư tình giả ý nhất thời mà thôi.”

Nghe Tiêu Tiểu Tiểu nói, trong lòng Triệu Khả Nhiên không nhịn được than thở. Thật ra thì năm đó Thái hậu đối với Tiêu Di có lẽ là thương yêu! Có thể thương yêu như vậy, nhưng vẫn không so được con trai và tôn tử của mình!

Chỉ là, mặc dù biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà, Triệu Khả Nhiên không biết nên làm sao mở miệng an ủi nàng mới phải.

Qua một lúc lâu, Triệu Khả Nhiên mới mở miệng nói, “Vậy Tiêu di, bây giờ người định làm gì đây?”

“Ta cũng không biết.” Trong mắt Tiêu Tiểu Tiểu tràn đầy mờ mịt. Thật sự nàng rất hận người năm đó hại nàng, cũng chính là hoàng hậu. Nhưng bây giờ đã biết chân tướng, nhưng nàng cũng không biết nên làm sao mới phải, bây giờ nàng trừ có một thân y thuật ra, căn bản cái gì cũng không làm được. Ngay cả vào cung cũng không thể.

“Tiêu di, nếu người không biết nên làm sao mới phải, sao không nghe ta một lời!”

"Vậy ta nên làm như thế nào đây?"

“Tiêu di, nếu người tin tưởng lời của ta, vậy thì cái gì cũng không cần làm.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười, nhưng giọng nói cũng rất kiên định, “Tương lai, ta nhất định sẽ để cho người thấy kết quả của hoàng hậu.”

Tiêu Tiểu Tiểu nhìn Triệu Khả Nhiên thật sâu, một lát sau, rốt cuộc nàng gật đầu một cái, “Được, ta tin tưởng con.”

Nghe Tiêu Tiểu Tiểu nói, Triệu Khả Nhiên tách ra một nụ cười sáng lạn, “Tiêu di, người cứ  yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng.”

Tiêu Tiểu Tiểu gật đầu cười.


Bình Luận (0)
Comment