Điệu Valse Hoa Hồng Phương Nam

Chương 13


Cố Vân Lan liếm lến tuyến thể của Ôn Trà, mùi hoa hồng vừa thơm vừa ngọt ngào.
Ôn Trà quay đầu lại: “Chồng ơi, hôn em…”
Cố Vân Lan biết mình hôm nay hơi quá quắt, dùng pheromone trấn an Ôn Trà trước, nghe lời xoay ngược cậu lại.
Bên dưới vẫn dính lấy nhau, xoay ngược lại khiến gậy thịt chọc đến càng nhiều vị trí hơn, miệng nhỏ lại chảy nước.
Ôn Trà bị chơi ngất ngây, vẫn cố ngẩng lên dùng đôi mắt ướt át nhìn Cố Vân Lan đang muốn cúi xuống hôn.
Cố Vân Lan mặt không cảm xúc, ánh mắt và động tác lại cực kì dịu dàng, môi răng quấn quýt, mười ngón đan vào nhau.
“Găng tay… Tháo xuống đi anh…” Ôn Trà khẽ làm nũng.
Cố Vân Lan đưa tay đến khóe miệng cậu: “Tự em làm.”
Ôn Trà hé miệng cắn găng tay, để bàn tay Cố Vân Lan rút ra.

Cậu chủ động nắm lấy bàn tay anh, mười ngón ấm áp giao nhau.

Cố Vân Lan nhìn chằm chằm khóe mắt ửng hồng của Ôn Trà, bên dưới lại mạnh bạo thêm chút.

Ôn Trà mềm mại lại lên đỉnh, Cố Vân Lan hôn lên nốt ruồi lệ duyên dáng rồi bắn.
Ôn Trà nằm thở, Cố Vân Lan rút quân, nhặt áo choàng bọc lấy Ôn Trà, tiếp tục vùi gậy thịt vào ôm cậu đi.
Ôn Trà không biết mình bị ôm đi chỗ nào, nhưng cậu không còn sự lựa chọn, chỉ biết ôm chặt Cố Vân Lan để không ngã xuống.
Hai người đi đến garage.
Dưới này cũng có mày sưởi, Cố Vân Lan bật đèn nhưng vẫn hơi tối.

Ôn Trà nhìn thấy một chiếc xe việt dã lâu rồi không sử dụng.
Giờ ai cũng dùng phi hành khí, đồ cổ này chỉ dùng để sưu tầm, Ôn Trà không nghĩ Cố Vân Lan cũng có một chiếc.
Cố Vân Lan quen tay mở cửa, bế Ôn Trà lên ghế sau, cúi người trèo lên: “Muốn chịch em.”
Bên trong tối mù, qua ánh đèn mờ miễn cưỡng nhìn thấy một chút.
Hai người điên cuồng làm trong không gian nhỏ hẹp.
Ôn Trà muốn dùng đôi mắt dại đi nhìn Cố Vân Lan, nhưng cậu không chịu nổi ánh sáng chiếu vào.
Lăn lộn trong xe một hồi, Cố Vân Lan cởi áo khoác để Ôn Trà dựa lên nắp xe, xâm phạm cậu từ phía sau.
Cảnh tượng này quá mức dâm loạn, Ôn Trà liên tục lên đỉnh, bị chơi đến khi chân run lên, chỉ có thể dựa vào Cố Vân Lan miễn cưỡng thăng bằng, khóc lóc bắn nước tiểu lên con xe việt dã sưu tầm đắt đỏ.
“Bé Hoa Hồng Nhỏ đáng yêu lắm.” Cố Vân Lan bắn nhiều, bụng Ôn Trà hơi phồng lên.
Cố Vân Lan thỏa mãn cắn tai Ôn Trà, cảm nhận Ôn Trà co rút lại vì sướng: “Mệt rồi đúng không, ngủ đi em, chồng bế em về tắm rửa.”
Ôn Trà nghe vậy mới thả lỏng, gậy thịt bắt nạt cậu cũng ra ngoài rồi, vẹo đầu ngủ mất.

Cố Vân Lan mặc kệ mớ hỗn độn bế Ôn Trà về phòng, ngày mai người hầu sẽ dọn dẹp.


Chuyện anh thương Hoa Hồng Nhỏ rất bình thường, chẳng có gì phải ngại, anh ước cả thế giới đều biết Hoa Hồng Nhỏ là của anh.
Cố Vân Lan sáng hôm sau nhận được tin nhắn của Ôn Trà: “Em phải uống thuốc tránh thai không anh? Hôm qua chúng mình lại chưa kiểm tra…”
Cố Vân Lan chẳng bận gì nên gọi điện thoại về nhà: “Em đừng uống, không tốt cho cơ thể đâu.”
“Nhưng mà… Em sợ em dính bầu…”
“Anh tiêm thuốc tránh thai cho Alpha rồi, không sao đâu.”
“Hả? Anh chẳng chịu kể cho em gì hết! Có ảnh hưởng gì không anh?”
“Ảnh hưởng à…” Cố Vân Lan kéo dài giọng, Ôn Trà thở cũng chẳng dám hít một hơi, nghe anh thở dài thườn thượt, “Mấy năm nữa anh bắn ra không có tinh tử.”
“…” Ôn Trà nghe xong tác dụng phụ râu ria kia thì bực bội đáp lại, “Anh nói vậy không thấy xấu hổ hả!”
Cố Vân Lan nghe giọng nói ngọt ngào hờn dỗi kia muốn cười lắm, nhưng giờ phải trấn an Omega, bắt đầu giở ngón nghề lưu manh ngả ngớn, “Hoa Hồng Nhỏ yên tâm, hương vị không đổi, vừa nồng vừa nhiều…”
“Tút tút tút…” Điện thoại bị ngắt rồi.
Hôm qua chắc chắn sẽ không mang bầu, nhưng trong kỳ phát tình thì ai biết, Ôn Trà lo lắng đặt hàng que thử trên mạng, buổi chiều nhận hàng vào WC kiểm tra.
Hiện tại đã có thể kiểm tra trong vòng ba ngày, hôm nay đã là ngày thứ tư, Ôn Trà bối rối xem hướng dẫn sử dụng, dựa theo nó thực hành.
Kết quả chỉ có một vạch, Ôn Trà thở phào nhẹ nhõm, xem ra chưa vỡ kế hoạch, năm sau học Đại học thôi!
Có em bé… Ôn Trà sờ bụng, chờ thuốc của Cố Vân Lan hết hiệu lực thì thuận theo tự nhiên vậy, khi ấy cậu cũng 20 tuổi.


Đã có tiền lệ Omega mang bầu khi học Đại học, vừa đi học vừa chăm em bé hơi mệt nhưng cậu rất thích trẻ con.
Ăn xong bữa cơm, Ôn Trà nói chuyện này cho Cố Vân Lan, Cố Vân Lan lại không đồng tình: “20 tuổi vẫn còn non lắm, thuốc của anh có hiệu lực hai năm, lần sau hay là anh tiêm mũi mười năm…”
“Thế thì anh gần 40 tuổi rồi!” Ôn Trà bắt đầu kể lể mấy thứ mình đọc trên mạng, “Người ta nói chất lượng tinh trùng của Alpha sẽ giảm đó!”
Cố Vân Lan nghiến răng nghiến lợi buông đũa, cảm giác mình bị tức no căng bụng rồi.

Anh đứng dậy bế Ôn Trà ấn lên cửa sổ thủy tinh trong phòng khách: “Chất lượng tinh trùng giảm thì anh không biết, nhưng anh 40 rồi vẫn có thể chơi em lên đỉnh đấy, giờ làm mẫu cho em xem thử chút nhé.”
Cố Vân Lan cảm giác như mình đang bị chê già khọm bế Ôn Trà “vận động hài hòa” sau bữa cơm ngoài phòng khách, để Ôn Trà tự trải nghiệm thế nào là tinh lực tràn trề, đừng nói 40, kể cả 80 vẫn chơi tuốt.
Trên bề mặt thủy tinh toàn chất lỏng ai cũng biết tên, Ôn Trà nằm bẹp trên sofa chỉ huy Cố Vân Lan dọn cho bằng sạch.
Cố Vân Lan nghĩ mấy thứ hôm qua ở trên xe toàn người hầu dọn dẹp cho, bọn họ biết thừa nên chẳng có gì phải ngại.
Lời này không được nói, chỉ có thể dỗ dành Ôn Trà, cầm giẻ lau quỳ mọp xuống chà chà cửa sổ lớn, vợ mình nói gì thì làm cái ấy, lỡ bắt nạt người ta trên giường rồi thì phải nghe lời vuốt lông.

Bình Luận (0)
Comment