Liễu Kình Vũ và Tần Duệ Tiệp cùng rời khỏi quán rượu. Ngày hôm sau, Tần Duệ Tiệp chính thức nhậm chức Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư.
Hôm nay Tần Duệ Tiệp nhậm chức, Liễu Kình Vũ cùng Phó trưởng Ban tổ chức cũng đích thân mang hoa đến chúc mừng. Trong nghi lễ nhậm chức, Liễu Kình Vũ phát biểu, hắn nói vô cùng nghiêm túc, sở dĩ thay đổi Trưởng phòng, chính bởi vì mục tiêu nửa tháng sau trong Đại hội kinh tế liên tỉnh có thể thu hút được dự án đầu tư, hoàn thành nhiệm vụ trong năm nay, hy vọng tất cả mọi người làm tốt công tác của mình. Nếu ai chống đối, sẽ xử phạt không lưu tình, lập tức khai trừ, chờ xử lý.
Đối với những lời này của Liễu Kình Vũ, nhân viên Phòng Xúc tiến đầu tư nghe xong cũng thấy lạnh gáy. Tuy rằng có rất nhiều người có bối cảnh, nhưng bọn họ cũng không phải là đồ ngốc. Bọn họ hiểu rõ, Liễu kình Vũ có năng lực đạp đổ Trưởng phòng cũ xuống thì muốn giải quyết bọn tốt đen nhỏ nhoi như bọn họ cũng chỉ như ăn một bữa sáng thôi. Mấu chốt nhất chính là, nghe nói Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ vì ủng hộ việc Liễu Kình Vũ chấn chỉnh Phòng Xúc tiến đầu tư mà trở mặt với Chủ tịch Quận. Trước kia quan hệ giữa hai người bọn họ không tệ vậy mà hiện giờ đã mấy lần xung đột trong cuộc họp thường vụ Quận ủy.
Cho nên, đối với việc lần này Liễu Kình Vũ vì Tần Duệ Tiệp lập uy, mọi người không ai có gan thoải mái cười đùa.
Mà sau đó, đại mỹ nữ Tần Duệ Tiệp cũng chính thức nhập cuộc. Cô mang phong thái cứng rắn mạnh mẽ từ khi còn làm Bí thư Đảng ủy thị trấn phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Sau khi Tần Duệ Tiệp nhậm chức, đầu tiên cô dứt khoát tiến hành chấn chỉnh lại cán bộ tầng trung của Phòng Xúc tiến đầu tư. Đầu tiên là xác định lại vị trí của Phó phòng thường trực Chu Khôn Hoa, ông ta vẫn giữ chức vụ như cũ. Hơn nữa, Diêu Chiêm Phong và Tần Duệ Tiệp không giống nhau, cô rất quyết đoán trao rất nhiều quyền lực cho Chu Khôn Hoa để ông ta thỏa sức phát huy. Đối với rất nhiều hành động của Chu Khôn Hoa, Tần Duệ Tiệp đều hết sức ủng hộ.
Chu Khôn Hoa là một người có lí tưởng và khát vọng, thấy Tần Duệ Diệp giao quyền lực thật sự cho mình, ông ta không chút do dự nhận lấy, dứt khoát chỉnh đốn lại bộ môn mình chủ quản. Bầu không khi công tác của cả Phòng Xúc tiến đầu tư liền sáng sủa hẳn lên.
Mà Tần Duệ Tiệp cũng không dừng lại ở đó.
Tần Duệ Tiệp tiếp tục điều chỉnh công tác của ba Phó phòng còn lại, đem công việc của Phó phòng đứng thứ ba Nghiêm Thuận Hỉ giao cho Phó phòng thứ hai Khâu Văn Vũ và Phó phòng còn lại Lôi Thiên Hoa, còn Nghiêm Thuận Hỉ thì bị Tần Duệ Tiệp điều thẳng tới trung tâm hoạt động của cán bộ lão thành, và đề bạt thêm một vị nữ Phó phòng tên Thiệu Lệ Hoa.
Nghiêm Thuận Hỉ vốn là người của Chủ tịch Quận Trịnh Hiểu Thành. Hơn nữa, cha của anh ta còn là Phó chủ tịch thành phố Thương Sơn, Nghiêm Hồng Bân, nên ngay khi tin Nghiêm Thuận Hỉ bị điều chỉnh chức vụ được công bố, lập tức, Trịnh Hiểu Thành và Nghiêm Hồng Bân liền gọi điện cho Tần Duệ Tiệp, nói bóng nói gió tạo áp lực. Nhưng Tần Duệ Tiệp lại không chút do dự tạo áp lực ngược lại với hai người.
Khi hai người đang định giải quyết Tần Duệ Tiệp, lại được một vài người bạn ở tỉnh cảnh cáo, không nên đấu trí với Tần Duệ Tiệp làm gì, nếu không sẽ chuốc lấy hậu quả rất nghiêm trọng.
Lần này, bất kể là Trịnh Hiểu Thành hay Nghiêm Hồng Bân đều giật mình. Bọn họ không thể không một lần nữa nhìn lại bối cảnh của mỹ nữ Trưởng phòng này, sau đó bọn họ dò hỏi khắp nơi, mới biết được hóa ra vị mỹ nữ này ở Tỉnh có hậu thuẫn rất lớn. Tuy rằng bọn họ không thể xác định chính xác, nhưng sau việc này, bọn họ coi như đã hoàn toàn tiêu tan ý định muốn đấu trí với Tần Duệ Tiệp. Đối với hành động của Tần Duệ Tiệp ở Phòng Xúc tiến đầu tư chỉ có thể giả câm giả điếc, coi như không thấy.
Còn Trịnh Hiểu Thành cũng chỉ có thể bất đắc dĩ buông bỏ khối thịt béo Phòng Xúc tiến đầu tư. Nghiêm Thuận Hỉ được Trịnh Hiểu Thành điều tới Phòng Bảo vệ môi trường quận Tân Hoa, đảm nhiệm chức Phó phòng thường trực. Trưởng phòng Bảo vệ môi trường vốn là người của Trịnh Hiểu Thành, còn Phó phòng thường trực trước kia là người của Khương Tân Vũ, dưới áp lực của Nghiêm Hồng Bân và Trịnh Hiểu Thành, Khương Tân Vũ vì thành tích bên Phòng Xúc tiến đầu tư nên chỉ có thể buông vị trí Phó phòng thường trực ra, còn Trịnh Hiểu Thành cũng hoàn toàn nắm trong tay Phòng Bảo vệ môi trường.
Nhưng, Tần Duệ Tiệp vẫn chưa định dừng lại. Sau khi một cước đá Nghiêm Thuận Hỉ ra ngoài, cô vẫn tiếp tục tiến hành điều chỉnh cán bộ tầng trung, đặc biệt là tiến hành luân chuyển các Chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm các phòng. Trải qua lần chỉnh đốn này, bầu không khí của Phòng Xúc tiến đầu tư đã hoàn toàn thay đổi. Rất nhiều người vì bảo vệ vị trí của mình, không thể không chú ý cẩn thận, đi làm đúng giờ, công tác cẩn trọng.
Từ sau khi Tần Duệ Tiệp nhậm chức, số lần Liễu Kình Vũ đi tới Phòng Xúc tiến đầu tư cũng ít hơn nhiều, nhưng hắn vẫn luôn để tâm đến Phòng Xúc tiến đầu tư. Một loạt hành động của Tần Duệ Tiệp hắn đều thấy rất rõ ràng, Liễu Kình Vũ không thể không thừa nhận, Tần Duệ Tiệp quả là một người phụ nữ mạnh mẽ. Những hành động của Tần Duệ Tiệp cũng không khác với cách nghĩ của Liễu Kình Vũ là mấy, nhưng khi chấp hành Tần Duệ Tiệp lại rất quyết đoán, không chút băn khoăn, năng lực làm việc của Tần Duệ Tiệp khiến Liễu Kình Vũ vô cùng tán thưởng.
Liễu Kình Vũ biết, lần này công khai tuyển chọn Trưởng phòng Xúc tiến đầu tư Tần Duệ Tiệp lại tới, quân cờ này mặc dù ban đầu hắn không hề nghĩ đến, nhưng đây quả là một nước cờ cực kì chính xác. Điều này làm cho Liễu Kình Vũ tràn đầy tự tin với Đại hội giao lưu kinh tế liên tỉnh sắp cử hành ở tỉnh Hà Tây. Tuy nhiên điều duy nhất khiến Liễu Kình Vũ lo lắng chính là, tới lúc ấy, hai đại mỹ nữ Tần Duệ Tiệp và Tào Thục Tuệ gặp nhau, sẽ tóe ra không ít khói lửa.
Thời gian, ngày từng ngày trôi qua, còn hai ngày nữa Đại hội giao lưu kinh tế liên tỉnh sẽ khai mạc.
Toàn bộ hệ thống Cục Xúc tiến đầu tư thành phố Thương Sơn đều vô cùng bận rộn.
Tất cả mọi người, từ Phó chủ tịch thành phố chủ quản công tác thu hút đầu tư đến các Trưởng phòng, Phó phòng, Chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm, nhân viên Cục Xúc tiến đầu tư đều vô cùng bận rộn. Bọn họ bận rộn làm rất nhiều phim quảng cáo, tư liệu tuyên truyền, tổ chức đội ngũ thu hút đầu tư.
Liễu Kình Vũ cũng không hề nhàn rỗi, hắn vội vàng kiểm tra lại những tài liệu tuyên truyền của quận Tân Hoa. Cũng may, lĩnh vực này những tài liệu tuyên truyền này đã có Tần Duệ Tiệp lo liệu, mà Tần Duệ Tiệp lại có kinh nghiệm đối với các khu du lịch. Cho nên mọi việc tiến hành tương đối thuận lợi, điều này làm Liễu Kình Vũ thấy nhẹ nhõm hơn chút.
Buổi trưa, toàn bộ đoàn quận Tân Hoa đều đã chuẩn bị xong. Chiều hôm đó, bọn họ liền lên xe lửa từ Thương Sơn đi tới tỉnh Hà Tây.
Khi đám người Liễu Kình Vũ vẫn còn đang đi trên đường, đoàn lãnh đạo thành phố Thương Sơn đã cùng đoàn của tỉnh Bạch Vân tới tỉnh Hà Tây, liên lạc với cán bộ dẫn đường phụ trách ở tỉnh Hà Tây dẫn đi thị sát một chút khu vực triển lãm mà tỉnh Hà Tây sắp xếp.
Bởi vì Đại hội giao lưu lần này chủ yếu là ba tỉnh Đông Bắc, các tỉnh xung quanh tỉnh Hà tây, tổng cộng là bảy tỉnh. Cho nên, toàn bộ khu trưng bày được chia ra làm bảy khu vực. Đối với việc tỉnh Bạch Vân bài trí khu vực triển lãm của mình như thế nào, tỉnh Hà Tây không hề nhúng tay vào.
Sau khi lãnh đạo của tỉnh Bạch Vân xác định khu vực của mình xong, người phụ trách của tỉnh Hà Tây liền đi mất. Còn việc sắp xếp, trang trí thế nào do Giám đốc Sở Xúc tiến đầu tư tỉnh toàn quyền phụ trách.
Hoàng Ngọc Long khi phân vị trí các khu triển lãm đều dựa theo khoản đầu tư thu hút mọi năm của từng tỉnh. Tỉnh nào thu hút được nhiều nguồn đầu tư sẽ được khu vực tương đối khá, kém chút sẽ được phân cho khu vực kém hơn một chút. Còn thành phố Thương Sơn, bởi vì nguồn vốn thu hút của mười mấy thành phố cấp III của tỉnh Bạch Vân luôn xếp chót bảng, nên vị trí của bọn họ cũng ở cách trung tâm khu vực triển lãm xa nhất.
Người phụ trách phân khu cho các huyện chính là Cục trưởng Cục Xúc tiến đầu tư thành phố Thương Sơn Đường Tư Khải. Ông ta và Chủ tịch Quận Tân Hoa, Trịnh Hiểu Thành quan hệ không tệ. Lần này quận Tân Hoa vô cùng coi trọng việc thu hút đầu tư. Chủ tịch Quận cũng đích thân đến động viên. Trên đường đi, Đường Tư Khải và Trịnh Hiểu Thành thì thầm nửa ngày, tới lúc phân chia khu vực, bởi vì Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ có việc không đến được. Cho nên khi phân khu, Đường Tư Khải trực tiếp phân quận Tân Hoa tới một góc vô cùng hẻo lánh, mà Trịnh Hiểu Thành có mặt tại hiện trường cũng không nói gì.
Kỳ thật, Trịnh Hiểu Thành nhìn Đường Tư Khải phân chia như vậy, ông ta vô cùng vui vẻ. Bởi vì ông ta sớm biết, tên nhóc Liễu Kình Vũ này đã thông đồng cùng Bí thư Quận ủy Khương Tân Vũ. Khương Tân Vũ ủng hộ Liễu Kình Vũ mạnh mẽ như vậy, chính là hy vọng Liễu Kình Vũ có thể thu hút được nguồn đầu tư lớn đạt được thành tích trong Đại hội giao lưu kinh tế liên tỉnh lần này.
Lẽ ra, lúc bình thường, đương nhiên Trịnh Hiểu Thành cũng mong muốn như vậy. Nhưng bởi vì trong lòng ông ta rất bất mãn với Liễu Kình Vũ. Dù sao có đạt được thành tích ông ta cũng không được lợi gì, tất cả thành tích đều thuộc về Khương Tân Vũ. Cho nên, ông ta ghen tị, âm thầm để Đường Tư Khải ra tay phân cho quận Tân Hoa nơi trưng bày kém nhất.
Lúc này, khi Liễu Kình Vũ, Tần Duệ Tiệp và đám người Chu Khôn Hoa đang ngồi trên xe lửa cũng vô cùng nghiêm túc thảo luận khi tới nơi, nên bố trí khu triển lãm thế nào, như thế nào thật đặc sắc. Dù sao đây cũng là bộ mặt của quận Tân Hoa, vô cùng quan trọng, thậm chí để có thể tiến hành thuận lợi, Tần Duệ Tiệp thông qua internet và điện thoại đã liên hệ trước với một ít công ty quảng cáo tỉnh Hà Tây, để bọn họ hỗ trợ không ít băng rôn tuyên truyền. Đến lúc đó, tại khu triển lãm, Trần Duệ Tiệp còn liên hệ với một số công ty cho thuê thiết bị, thuê TV LCD, âm li và các thiết bị âm thanh đến khu triển lãm. Công tác chuẩn bị có thể nói là vô cùng tỉ mỉ cẩn thận.
Nhưng, bọn họ lại không biết, đợi bọn họ chính là vị trí kém nhất trong hội triển lãm.