Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 474

Quản Nhữ Bình gật gật đầu nói

– Đúng vậy, rất có thể là metan hydrat. Tuy nhiến đây chỉ là phỏng đoán cũng chưa thể xác định được.

Quản Nhữ Bình vừa nói xong thì điện thoại của Tôn Ngọc Long vang lên.

Lý Vạn Quân gọi điện tới:

– Tôn Ngọc Long, ở Đông Giang các anh có chuyện gì mà hai ngày nay luôn có quản lý của các doanh nghiệp năng lượng lớn liên lạc với tôi, muốn đàm phán về việc đầu tư vào thị xã Đông Giang. Hơn nữa tôi còn nghe thấy tin rằng Sở năng lượng tỉnh dạo này rất bận, liên tiếp cùng tập đoàn Tân Nguyên và các doanh nghiệp năng lượng nước ngoài hội đàm.

Tôn Ngọc Long nhận được điện thoại của Lý Vạn Quân thì rất là sửng sốt, y thật không ngờ, bên thành phố Liêu Nguyên cũng nổi gió rồi. Y lập tức nói:

– Bí thư Lý, căn cứ vào thông tin bên tôi thu thập được, còn chưa phải thông tin chính thức thì thị xã Đông Giang chúng tôi có thể phát hiện trữ lượng lớn metan hydrat.

– Cái gì, có thể là metan hydrat? Trữ lượng lớn?

Lời nói này của Tôn Ngọc Long lập tức khiến Lý Vạn Quân chấn động. Ông ta thân là Ủy viên Thường vụ tỉnh Bạch Vân, ông ta thừa hiểu tầm ảnh hưởng của metan hydrat đối với một địa phương. Toàn Liêu Nguyên và tỉnh Bạch Vân sẽ nhờ đó mà thu được lợi ích không nhỏ. Bởi vì nếu tập đoàn Tân nguyên có thể thăm dò, khai thác theo chiều sâu thì sớm sẽ tạo thành dây chuyền sản xuất trọn vẹn.

Từ việc khai thác, tinh luyện đến nén ép, đóng thùng, vận chuyển, ứng dụng, metan hydrat là một nguồn năng lượng sạch, có triển vọng to lớn. Nhất là chính sách có lợi của quốc gia đối với ô tô dùng metan hydrat càng làm cho nguồn năng lượng sach này có triển vọng lớn ở trong nước.

Mà một khi thị xã Đông Giang phát hiện trữ lượng lớn metan hydrat, điều này cũng có nghĩa là toàn thành phố Liêu Nguyên sẽ phát triển với tốc độ cao. Điểm này năm đó Đông Giang đã chứng minh được rồi, nếu bây giờ Đông Giang dựa vào sản nghiệp metan hydrat, liền khiến cho GDP đạt đến trình độ ngày càng cao, tốc độ phát triển sẽ duy trì ở mức độ siêu cao. Hơn nữa các ngành công nghiệp có liên quan đều thuộc các ngành công nghiệp bảo vệ môi trường được nhà nước mạnh mẽ ủng hộ.

Nghĩ đến đây, trong ánh mắt của Lý Vạn Quân hừng hực ngọn lửa:

– Tôn Ngọc Long, bây giờ tôi giao cho anh nhiệm vụ quan trọng nhất, lập tức nghĩ biện pháp tiếp cận nguời phụ trách của tập đoàn Tân Nguyên ở Đông Giang để xác thực tin tức. Sau khi nhận được tin tức chính xác báo cho tôi trước tiên, cho dù là 3h sáng cũng phải lập tức báo cho tôi.

Tôn Ngọc Long vội vàng nói:

– Được, được, Bí thư Lý, ngài yên tâm. Tôi cam đoan sẽ báo cho ngài trước tiên.

Sau khi cúp điện thoại, Lý Vạn Quân lập tức bố trí, thông qua mối quan hệ của mình, tiếp tục tìm hiểu tin tức liên quan ở Tỉnh. Phía Tôn Ngọc Long cũng lập tức hành động, lập tức chỉ thị người tìm hiểu tin tức, cũng chỉ thị Trưởng ban thư ký Thị ủy Ngô Hoàn Vũ vào ngày mai định ngày hẹn gặp người phụ trách Tập đoàn Tân Nguyên ở Đông Giang.

Trong lúc bên Tôn Ngọc Long chiêng trống rùm beng bố trí thì phía Liễu Kình Vũ lại im hơi lặng tiếng.

Long Tường giúp Liễu Kình Vũ thuê một căn hộ, căn 1202 trong một khu chung cư cao tầng bình thường

Trên ghế salon ở phòng khách, ngồi đối diện với Liễu Kình Vũ là một cô gái hơn 20 tuổi, mặc bộ quần áo thể thao đơn giản, buộc tóc đuôi ngựa. Cô bé này rất xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan, thân hình cân đối, làn da trắng nõn, đôi mắt sáng, hàm răng trắng đều. Cô vừa ngồi xuống đã giương đôi mắt to tròn nhìn Liễu Kình Vũ có vẻ rất kỳ quái.

– Anh Liễu, lần này bọn khốn nạn ở Đông Giang và thành phố Liêu Nguyên thật là ghê tởm. Em nhất định phải báo thù cho anh. Em muốn cho bọn chúng biết anh không phải là người mà ai cũng có thể ức hiếp được.

Cô gái nắm đôi bàn tay trắng ngần, tức giận nói.

Liễu Kình Vũ thản nhiên cười

– Tiết Ngọc Tuệ, lần này em không thể hành động lung tung được, nhất định phải nghe theo sự chỉ huy của anh. Lần này gọi em đến không phải là giúp anh báo thù mà là giúp anh thu dọn tàn cuộc ở Đông Giang đấy.

– Em biết rồi. Anh Liễu cũng quá khinh thường em gái này đó. Anh đừng quên em bây giờ là quản lý cao cấp của tập đoàn Tân Nguyên, em tự dựa vào năng lực của mình để lên vị trí đấy đó. Mẹ em yêu cầu em rất cao.

Nói đến đây, Tiết Ngọc Tuệ đột nhiên ngồi ngay ngắn, nghiêm nét mặt. Dáng điệu đáng yêu của cô gái hàng xóm đã biến mất, thay vào đó trước mặt Liễu Kình Vũ là một cô gái đầy khí chất lạnh lùng khi làm việc.

– Liễu Kình Vũ, anh nói xem lần này để em giúp anh như thế nào. Em là người làm ăn, làm việc luôn luôn là sự trao đổi qua lại. Tập đoàn Tân Nguyên chúng em gây sức ép dữ dội như vậy, anh thế nào cũng phải cho chúng em một lời giải thích mới được, nếu không ngày mai bọn em sẽ lập tức rút.

Trong lúc nói chuyện Tiết Ngọc Tuệ khí chất mãnh liệt, nhất là ánh mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng vào.

Nhìn thấy Tiết Ngọc Tuệ nháy mắt sinh loại phản ứng này, Liễu Kình Vũ đột nhiên mỉm cười, vừa lòng gật gật đầu nói:

– Ừ, không tồi đâu, chính là loại khí chất này. Xem ra Ngọc Tuệ nhà chúng ta đã thực sự trưởng thành, vừa rồi chính xác là khí chất của một nữ Chủ tịch lạnh lùng, thật sự là có bản lĩnh đấy.

Tiết Ngọc Tuệ ánh mắt biến đổi, khí chất lạnh lùng trên mặt đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt vô cùng biểu cảm, thở dài nói một tiếng:

– Anh Liễu, em không cố gắng không được, mẹ yêu càu em rất nghiêm khắc. Nếu em không cố gắng, tương lai tập đoàn Tân Nguyên sẽ không có người kế tục. Em thật sự rất muốn giống anh và bọn Lưu Tiểu Bàn, có thể làm theo những gì mình mơ ước nhưng không được bởi vì em là người thừa kế duy nhất của cả Tiết gia. Nếu em không cố gắng thì cả gia tộc họ Tiết sẽ suy yếu. Tập đoàn Tân Nguyên tương lai có thể trở thành đối tượng chia cắt của các cường quốc phương Tây. Em biết bây giờ mẹ cũng đang vất vả chống đỡ. Những đầu sỏ tài chính và năng lượng không lúc nào thôi tính kế nhằm nuốt trọn tập đoàn Tân Nguyên.

Nghe được những lời giãi bày của Tiết Ngọc Tuệ, Liễu Kình Vũ cũng mềm lòng, ánh mắt nhìn cô có chút thương tiếc, ôn hòa nói:

– Ngọc Tuệ, em quá vất vả, cũng đừng nên việc gì cũng lao vào làm, em bây giờ là quản lý cấp cao rồi thì cũng nên học cách dùng người đi.

Tiết Ngọc Tuệ tự nhiên cười nói, thanh âm nhưng có chút nghẹn ngào, nước mắt chậm rãi chảy xuống:

– Anh Liễu, em biết rồi, lời anh nói em luôn ghi nhớ mà. Anh yên tâm đi. Em đã sớm tập hợp được một đội ngũ quản lý vô cùng tin vậy rồi. Có những người đó em cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Nói tới đây, Tiết Ngọc Tuệ liền không nũng nịu với Liễu Kình Vũ nữa mà cười nói:

– Anh Liễu, anh nói em nghe, anh để em đem người của tập đoàn Tân Nguyên tới là có mục đích gì vậy?

Liễu Kình Vũ lập tức đem suy nghĩ của mình nói rành mạch từ đầu đến cuối cho Tiết Ngọc Tuệ nghe. Tiết Ngọc Tuệ tuy rằng đã biết trước mục đích thực sự của việc Liễu Kình Vũ gọi mình tới, chỉ là đợi sau khi cô nghe Liễu Kình Vũ giải thích xong, hít một hơi thật sâu:

– Anh Liễu à, không thể nào, lần này việc rất lớn, lên đến mấy chục tỷ. Con số này không hề nhỏ, con số khổng lồ như vậy cho em làm chủ, nhỡ thất bại thì phải làm sao?

Lúc này, Tiết Ngọc Tuệ thật không có khí thế tự tin lúc trước rồi. Tuy rằng cô thân là hòn ngọc quý trên tay của Tiết gia, công chúa của tập đoàn Tân Nguyên. Tiền đối với cô chỉ là con số, ký hiệu mà thôi. Chỉ là nghiệp vụ mà cô quản lý mỗi ngày đều có dòng tiền mấy trăm triệu đến hơn một tỷ. Nhưng những công việc đó và việc trước mắt Liễu Kình Vũ giao cho cô làm chủ không hề giống nhau. Lần này hạng mục có thể tập trung tiền đầu tư cao tới mấy trăm tỷ, thậm chí đến lúc tính toán quy mô dự án cuối cùng có thể lên đến mấy nghìn tỷ. Quy mô lớn thế này tuyệt đối không phải loại cô có thể nắm trong tay được.

Nhưng Liễu Kình Vũ vẫn thản nhiên cười:

– Ngọc Tuệ à, đừng có mất tự tin như vậy, mấy chục tỷ cũng được, mấy trăm tỷ cũng được. Em hãy xem nó như là hạng mục mấy trăm triệu mà xử lý là được. Mặc kệ hạng mục to như thế nào, điểm mấu chốt vẫn là yếu tố con người. Chỉ cần em nắm giữ được điểm mấu chốt này là được. Tập trung tinh thần, những chuyện khác không cần để ý đến. Lúc vừa mới tốt nghiệp em có bao giờ nghĩ đến bây giờ có thể nắm trong tay một hạng mục lớn như vậy không?

Không nghĩ đến phải không? Nhưng hiện tại em đã làm được rồi đấy. Hơn nữa là làm rất khá. Cho nên, bất cứ lúc nào đối mặt với việc gì vượt quá tưởng tượng của em thì đều phải dũng cảm đối mặt. Có lẽ tương lai khi em thật sự tiến vào vị trí tối cao của tập đoàn Tân Nguyên thì mỗi ngày đều phải đối mặt với muôn vàn vấn đề khó khăn, thậm chí nguy hiểm, vì thị trường tài chính tư bản là như thế này đấy.

Liễu Kình Vũ nói xong, Tiết Ngọc Tuệ cũng cười:

– Liễu Kình Vũ, vẫn là anh tốt với em.

Liễu Kình Vũ cười nói

– Ai bảo em là em gái anh thương yêu nhất từ nhỏ.

Nói tới đây Liễu Kình Vũ đột nhiên đổi chủ đề:

– Ngọc Tuệ à em cũng không còn nhỏ nữa, 22 tuổi rồi, “một nửa”của em đã có manh mối gì chưa?

Nghe Liễu Kình Vũ nhắc tới đề tài này, khuôn mặt xinh đẹp của Tiết Ngọc Tuệ lập tức đỏ lên:

– Anh Liễu, em không thèm để ý đến anh nữa, lúc nào cũng hỏi câu này, vô vị chết đi được.

Nói xong Tiết Ngọc Tuệ quay mặt đi, chăm chú xem TV, không để ý đến Liễu Kình Vũ nữa.

Liễu Kình Vũ mỉm cười ánh mắt nhìn Tiết Ngọc Tuệ tràn đầy dịu dàng. Cô em gái này tuy rằng lúc bình thường nói chuyện sự nghiệp và chuyện của cô ấy đều vô cùng hào sảng thậm chí có chút quái quái nhưng duy chỉ có một điều ngoại lệ duy nhất là về tình yêu. Cô bé luôn không dám đối mặt, hiện tại cũng đã 22 tuổi rồi mà chưa từng yêu một ai. Liễu Kình Vũ thật sự vì em gái mà cũng có chút bận tâm.

Sự thật chứng minh, Liễu Kình Vũ dự cảm chính xác. Sau này, Tiết Ngọc Tuệ trong tình yêu gặp phải trắc trở rất nhiều. Liễu Kình Vũ nổi giận đùng đùng, vì em gái Tiết Ngọc Tuệ mạo hiểm mất chức, làm một loạt việc khiến người ta trố mắt đứng nhìn. Tuy nhiên đây là việc sau này hãy nói, tạm thời không đề cập đến.

Theo Tiết Ngọc Tuệ đến, toàn bộ tỉnh Bạch Vân, thành phố Liêu Nguyên, thị xã Đông Giang sóng gió lại nổi lên. Thế lực khắp nơi đều tiến vào Đông Giang bởi vì việc phát hiện metan hydrat có lợi đến hàng trăm tỷ thậm chí hàng nghìn tỷ, ai cũng mơ tưởng có thể cắn được một miếng thịt béo bở.​
Bình Luận (0)
Comment