Bên trong phòng ngủ của Hạ Vũ ở Hạ gia lúc này đang có hai bóng người ngồi đối diện nhau. Dưới căn phòng theo tông màu trắng đen cùng với ánh đèn mờ ảo, không khí ở đây cũng liền hiện ra vẻ âm trầm.
Chỉ thấy hai bóng người này rõ ràng là hai cái nữ nhân, một mặc đồ ngủ hiện đại màu hường phấn, một lại vận cổ trang màu đỏ. Thế nhưng, cả hai lúc này giống như là không có phát hiện đến bầu không khí kỳ dị này mà chỉ im lặng nhìn nhau.
Mà hai người này, rõ ràng chính là Hạ Di Di cùng Huyết Cơ!
Cuối cùng, cũng là Hạ Di Di không nhịn được mà nói trước ra:"Huyết Cơ, ngươi nói Tam ca rất có thể là đã đi đến một thế giới khác?"
Tối nay, cô vốn dĩ là muốn đến tìm Hạ Vũ trả thù, đại chiến lại 300 hiệp. Thế nhưng, khi cô đứng gõ cửa cả buổi thì cũng đều không có người ra mở cửa. Ngay khi cô chuẩn bị hậm hực rời đi thì cửa phòng bỗng dưng lại mở ra, sau đó Huyết Cơ liền xuất hiện.
"Ừ, lần đầu tiên khi bổn vương cùng bảo bối gặp nhau, hắn cũng là xuyên qua đến thế giới khác như vậy. Thế nhưng khác biệt là, lần trước hắn là hồn xuyên, lần này lại là xuyên cả linh hồn lẫn cơ thể..." Nói đến đây, Huyết Cơ liền không khỏi cúi đầu trầm tư.
Nàng vốn dĩ đã đến đây từ 11 giờ tối, khi vừa bước vào, căn phòng này đã là một mảnh trống không. Vì vậy, nàng đã thử vận dụng tinh huyết để xác định ra vị trí của hắn. Mà kết quả lại là cho thấy, bảo bối của nàng hiện tại đã không còn tồn tại ở thế giới này. Hắn, lại một lần nữa xuyên đến thế giới khác!
Hiện tại, đã là 4h sáng. Huyết Cơ cùng Hạ Di Di cũng đã đợi ở đây gần 5 tiếng đồng hồ.
Nhìn sắc trời đã tờ mờ sáng, Huyết Cơ liền không khỏi thở dài một hơi:"Nếu đến sáng bảo bối vẫn chưa trở về, bổn vương sẽ tự mình đi tìm hắn."
"Được." Cũng không còn cách nào nữa, Hạ Di Di liền trầm giọng gật đầu. Mặc dù khi từ trong miệng của Huyết Cơ biết đến thân phận của nàng, Hạ Di Di cũng là vô cùng kinh ngạc. Thế nhưng, trong tình huống hiện tại mà nói, không có thứ gì quan trọng hơn Hạ Vũ cả.
Bây giờ đây, khi hắn bỗng dưng lại tan biến giữa phiến thiên địa này. Cô mới biết được, bản thân đã sớm yêu thảm hắn từ lâu rồi.
- --------------------------
[ Đinh, hảo cảm của Hạ Di Di đối với ký chủ đạt tới 100. Nhận được: 20.000 Exp, 100 Triệu điểm cảm xúc, không gian tùy thân hoàn mỹ.]
[ Đinh, thời gian cool down kết thúc. Hệ thống bắt đầu đếm ngược thời gian rời đi còn có 11:59:59.]
Đang ngủ, Hạ Vũ liền lập tức bị âm thanh của hệ thống làm cho giật mình mà choàng tỉnh. Tại sao bỗng dưng Hạ Di Di lại tăng lên hảo cảm với hắn vậy? Còn có, 12 tiếng nữa hắn liền phải rời khỏi đây hay sao? Nhanh như vậy a...
[ Ký chủ phải biết, ngươi hiện tại là thể xuyên chứ không phải là hồn xuyên. Cơ thể của ngươi nếu một thời gian dài sống ở thế giới khác, nó liền sẽ bị thế giới này đồng hóa mà không quay về được nữa.]
Nghe thấy lời này của hệ thống, Hạ Vũ cũng liền nhàn nhạt đồng ý. Dù sao đối với hắn mà nói, ở thế giới nào thì cũng như nhau cả thôi. Chỉ cần có thể trả thù là được.
Nhìn thấy Tiểu bánh bao vẫn như trước mở to đôi mắt tròn xoe mà nhìn hắn, Hạ Vũ liền có điểm cưng chiều nheo mắt hỏi:"Tiểu bánh bao, con chưa ngủ hay sao?"
"Pa pa...ôm..."
Bị thanh âm nãi thanh nãi khí này làm cho mềm nhũn, Hạ Vũ liền lập tức đưa tay đem Tiểu bánh bao ôm vào lòng. Cũng không quản bản thân vẫn còn ở trần, hắn vẫn như cũ ôm lấy nó mà nằm trở về:"Ừ, ngoan, pa pa ôm."
Này một giấc, Hạ Vũ ngủ đến vô cùng yên ổn. Đến tận khi mặt trời lên cao, hắn mới bị cảm giác khó chịu ở dưới thân làm cho lười biếng mà hé mắt. Thế nhưng, khi nhìn đến tình cảnh trước mắt mình. Hắn liền trực tiếp trợn tròn mắt.
Chỉ thấy chiếc khăn tắm của hắn lúc này đã bị tuột xuống. Tiểu huynh đệ của hắn cũng theo buổi sớm mai mà kiên cường ngẩng đầu. Thế nhưng, làm cho hắn khó nhằn nhất chính là. Tiểu bánh bao cư nhiên lại đang ghé vào trên nhân ngư tuyến của hắn, giống như kinh ngạc mà mở to đôi mắt.
"Tiểu bánh bao..."
Gằn một tiếng, Hạ Vũ cũng liền không quản nhiều được nữa mà trực tiếp đem khăn tắm kéo lên, một hơi chạy vào nhà tắm. Đúng như hắn đã nói, trẻ con vô cùng đáng ghét, vô cùng, vô cùng phiền phức!
Mà nhìn theo bóng lưng của Hạ Vũ, Tiểu bánh bao liền nâng lên tay chân nhỏ của mình mà đứng dậy. Trong mắt cũng nhanh chóng hiện lên sự giảo hoạt cùng ý cười.
Không ngờ rằng hắn cư nhiên lại đáng yêu như vậy a. Một bộ dáng lạnh lùng hờ hững nhưng cứ cố tình làm ra mấy hành động ngốc nghếch đáng yêu đó. Tương phản manh như vậy căn bản chính là khiến người ta muốn dừng cũng không được mà!
**Hổm rày tương tác truyện kém quá a, buồn thật. -_-|| Ai còn đọc truyện của ta thì xin giơ tay một cái đi ạ.