Nhìn thấy cái tên lạ hoắc này, một đám người xem trong đầu đều đầy dấu chấm hỏi. Từ khi nào Nam Thần lại có thêm một cái kim chủ? Là ai có đủ can đảm dám bao nuôi Tam thiếu gia của Hạ gia a.
{ Bán Dưa Thái Thái: Là ai, ai dám làm kim chủ của Nam Thần?}
{ Đêm Hè Không Mưa: Dường như...đây chính là...Bảo bảo muốn ăn gì? }
{.........}
{ Quần lót của Nam Thần: Ta vừa lấy được giấy viết xong, khu bình luận sao bỗng dưng lại spam dấu ba chấm rồi?}
Trái ngược với sự sôi trào của những người xem, Hạ Vũ vẫn như cũ chăm chú từng dao từng dao điêu khắc viên ngọc phỉ thúy này, dần dần hiện ra một cái hình dạng sơ lược tối nghĩa.
{ Khăn tay của Nam Thần: moa moa, nam thần đang khắc thứ gì vậy? Là con thỏ sao?}
{ Áo bông của Nam Thần: Khắc thứ gì cũng không quan trọng, ta chỉ là đang ngắm nhìn nhan giá trị nghịch thiên này của nam thần thôi a~}
{ Mỹ Nữ Thấy Ta Chân Liền Run: khoan đã, viên đá quý này, dường như có chút quen quen...}
{ Soái Nứt Trời Cao: Chính là viên phỉ thúy giá trị liên thành mà hắn vừa mới lấy được từ đổ thạch phường ấy...}
{.........}
Đối với việc Hạ Vũ đem một viên phỉ thúy trị giá mấy ngàn vạn đi điêu khắc chơi, những người xem đều tỏ vẻ, bọn họ thật sự là rất xót.
Theo thời gian trôi qua, viên phỉ thúy trong tay của Hạ Vũ cũng đã mất đi diện mạo vốn có của nó. Dần dần hiện ra hình dáng của một thân ảnh chibi mặc y phục cổ trang, trong tay nắm lấy một thanh kiếm nhỏ nhắn, mái tóc dài xõa phủ lưng. Càng nhìn, Hạ Vũ liền càng cảm thấy có điểm đáng yêu mà cười nhạt.
{ Tỷ Tỷ Bán Hoa: Ta dường như nhìn thấy Nam Thần đang khắc hình một cái nữ nhân thì phải. Có phải là ảo giác của ta hay không?}
{ Ta đẹp trai nhất thiên hạ: Lầu trên a, không phải ngươi nhìn lầm đâu. Sự thật chính là như vậy mà.}
{ Quần lót của Nam Thần: Huhuhu, nam thần nhà ta sẽ không phải là luyến ái đi a. Ta muốn thất tình rồi. T_T }
Cuối cùng, Hạ Vũ cũng hoàn thành xong kiệt tác mà cầm lấy nó hết nhìn đông lại nhìn tây. Không biết có phải là yếu tố tâm lý hay không, hắn cảm thấy pho tượng này thật sự là rất giống Huyết Cơ.
Nghĩ nghĩ, hắn liền đưa tay đem nó đặt sang một bên. Sau đó mới cầm lấy viên ngọc lục bảo từ bên cạnh, thoáng suy tư một chút rồi chậm rãi ra tay.
Mà lúc này, bởi vì được Kim chủ của Nam Thần gửi tặng mấy mươi cái lâu đài hoa lệ, phòng phát sóng của Hạ Vũ đã trực tiếp lên đến hạng 6 trên bảng xếp hạng đánh thưởng nhiều nhất. Lượt người xem cũng đã đến hơn 50 vạn.
| Diễn viên quần chúng tiến vào phòng phát sóng.|
| Tiểu Fan của Dư Hạo tiến vào phòng phát sóng.|
{ Diễn viên quần chúng: Ở đây Live cái gì mà nhiều người xem như vậy hả? Là mỹ nữ chân nhỏ eo thon hay sao?}
{ Tiểu Fan của Dư Hạo: Là ai không muốn mặt mà đặt tên phòng Livetreams như vậy a? Có đẹp trai bằng Dư Hạo của ta không?}
Và đương nhiên, mấy cái "người mới" này cũng sẽ không thoát khỏi được ma trảo là ngoại hình của Hạ Vũ rồi. Vì thế, bọn họ cũng liền đem tiết tháo vứt đi mà gia nhập quân đội nhan khống ( yêu thích cái đẹp) rồi bắt đầu xoát đánh thưởng cho Hạ Vũ.
Mà viên hồng ngọc trong tay Hạ Vũ lúc này cũng đã trở thành một con rắn nhỏ, trong miệng còn ngậm lấy một trái ớt, thoạt nhìn vừa ngốc lại vừa đáng yêu. Cũng không biết đợi khi Huyết Cơ nhìn thấy nó thì sẽ có loại vẻ mặt gì.
"Ưm, Tam ca..."
Vừa đem con rắn nhỏ này đặt xuống bên cạnh bức tượng ban nãy, sau lưng Hạ Vũ liền nhanh chóng truyền đến một thanh âm kiều nhu khiến hắn liền theo phản xạ mà quay đầu nhìn lại. Trong lúc này đây, bên trong khu bình luận cũng đã liên tục hiện lên những tiếng "thét" kinh nghi.
{ Khăn tay của Nam Thần: Các ngươi mau nói với ta đi a, ta nghe lầm, nhất định là nghe lầm.}
{ Hoa hoa đại sư: Theo kinh nghiệm tu hành nhiều năm của bần tăng cho biết. Đây là âm thanh của một nữ yêu vừa mới ngủ dậy, hơn nữa, theo âm thanh này thì đạo hạnh cũng sẽ không thấp. Ít nhất có thể đem vị thí chủ này "hút khô". }
{ Tiết Tháo Ở Đâu: Vị thánh tăng bên trên, xin nhận của ta một lạy.}
Mà lúc này, Hạ Vũ cũng liền chợt nhớ đến mà đưa tay tắt đi phòng Livetreams, sau đó mới nheo mắt nhìn Hạ Di Di. Lúc này, cô cũng đã tỉnh dậy mà mở to đôi mắt nhìn hắn. Khóe mắt vẫn còn ẩm ẩm ẩn chứa mơ màng rồi kiều kiều gọi hắn.
"Tam ca a, ôm em."
Đối với hành động này của cô, Hạ Vũ liền vẫn lạnh mặt mà chậm rãi đi đến. Sau đó, hắn mới chui vào trong chăn rồi đem cô ôm vào lòng, đưa tay tắt đi đèn phòng rồi một lần nữa đi vào giấc ngủ.
- ------------------------
Biệt thự của Giang gia nằm ở ven bờ biển của thành phố A, thuộc kiểu biệt thự theo phong cách hiện đại với những loại cửa kính trong suốt, khiến cho người ta có cảm giác mát mẻ, thoải mái khi đến đây.
Mà lúc này, phía trong một gian phòng tối đen như mực. Theo tiếng sóng vỗ rì rào cùng với hàng dừa đong đưa bên ngoài cửa sổ, một cô gái mặc váy trắng với mái tóc xõa dài đang nằm sấp phía trên giường. Trước mặt cũng là một cái laptop chiếu lấy hình ảnh của một chàng trai. ( Miêu tả giống truyện ma kinh khủng )
Theo âm thanh dao ma sát vào đá vang lên, cô gái vẫn nằm im như phỗng. Chỉ là, miệng của cô lúc này liền không ngừng chậm rãi hút lấy một hộp sữa, tiếng nuốt xuống cũng phá lệ rõ ràng bên trong khung cảnh yên tĩnh như thế này.
"Nàng ta cũng tới đây?"
Bỗng dưng, động tác hút ống hút của Giang Thuần liền dừng lại trong giây lát, sau đó, phảng phất như nghĩ đến điều gì thú vị. Cô liền từ từ tiếp tục uống sữa một cách vô cùng thư thả, biểu hiện tâm trạng của cô lúc này cũng rất không tệ.
"Không sao a, tới rồi liền càng tốt. Như vậy mới thú vị chứ."
Nhưng là, theo thời gian dần dần trôi qua, khi giọng nói kiều khí từ trong laptop vang lên. Hộp sữa trong tay Giang Thuần liền lập tức bị bóp nát, sữa tươi bên trong cũng văng lên khắp laptop, ga giường, còn có ở trước người của cô.
"Không được a, xem ra phải nhanh chóng ra tay thôi. Đây là bữa ăn của một trong hai người là ta và Huyết Cơ thôi a, làm sao có thể để ruồi nhặng bâu vào được kia chứ?"
Ôn nhu mà nở nụ cười, Giang Thuần cũng liền chậm rãi đóng lại Laptop. Mặc dù bốn phía tối đen nhưng cô vẫn vô cùng chuẩn xác mà đem hộp sữa này vứt vào trong thùng rác ở góc phòng. Sau đó, cô mới chậm rãi mở ra cửa phòng mà đi xuống lầu.
"Tiểu Giang Giang, mới về sao a~"
"Tiểu cô." ( Cô út)