Nhất là hắn đoán được, đến giờ có thể cái này Diệp Tử gRT40 Phàm có thể biết, bản thân mình làm những việc vừa qua vẫn rất kín đáo, an toàn như thế, trong một sớm một chiều, Diệp Tử Phàm sẽ không có rời đi.
Mà Diệp Tử Phàm không rời đi, chờ đợi Nhược Hề Thánh Vương trở lại, chính là ngày tàn của y! Trong lòng của Dương Kỳ Năng vẫn là âm thầm cầu mong mọi chuyện diễn ra theo đúng ước nguyện của hắn.
“Ân! Kỳ Năng Trưởng Lão! Ngài là nói vô cùng có lý!” Dương Tiểu My trên mặt bây giờ liền là có một tia ý cười, gật đầu nói.
Với sự thương yêu của vị sư tôn kia dành cho nàng, thiết nghĩ chỏ cần nàng lên tiếng cầu xin, ngài ấy sẽ không từ chối vì nàng mà ra tay đem một tên Tán Tu Thánh Vương diệt đi.
Không có sai, trong ý nghĩ của nàng, Diệp Tử Phàm tên kia là một tên Thánh Vương Tán Tu, hơn nữa có khả năng còn là gặp phải không ít phiền toái trong thời gian lang bạt.
Nếu như không, tên kia cũng không có ngụy trang thành một cái Hóa Thần Thí Luyện Giả để vào Triều Tịch Thánh Cung này, đa phần là đến đây để mà lánh nạn chiếm đa số thành phần.
“Chỉ là trong thời gian này, ta cũng không thể không có làm gì được! “. Dương Tiểu My hai mắt lóe lên một tia lệ mang, nhàn nhạt lên tiếng nói nhỏ.
Sư tôn của nàng Nhược Hề Thánh Vương, lần này rời đi Triều Tịch Thánh Cung nghe đâu có chuyện vô cùng quan trọng đi làm, còn là đưa theo con nha đầu đáng ghét Diệp Tiểu Nha kia nữa. Với cái này tình thế, trong vòng một vài chục năm cũng là chưa chắc đã trở lại, đừng nói trong thời gian ngắn. Dương Tiểu My nàng cũng là không thể đặc hết hy vọng vào chuyện Sư Tôn của mình sẽ hồi Thánh Cung sớm được, trong thời gian này, mình nên là chuẩn bị thêm một chút gì nữa thì tốt hơn, như họ Diệp kia xuất thần rời đi Triều Tịch Thánh Cung thì hỏng rồi.
“Nhị Tiểu Thư! Ngài cũng đừng có nên làm bậy a!”. Nhìn cái kia Dương Tiểu My nở nụ cười khá là âm trầm, Dương Kỳ Năng khá là lo lắng khuyên ngăn.
Không nói cá kia Diệp Tử Phàm thực lực là kinh thiên động địa, chỉ nói đến sau lưng của hắn có Thanh Lôi Thánh Vương âm thầm chống lưng, mấy người Dương gia bọn họ cũng không thể làm gì được rồi.
Như có một chút hành vi không ổn, để lộ ra cho người khác biết bọn họ đã biết chân tướng mà nói, mấy người bọn họ rất có thể sẽ là nhân gian bốc hơi kết cục.
Biện pháp tốt nhất hiện tại chính là yên lặng chờ thời, chờ đến khi Nhược Hề Thánh Vương quay trở lại Triều Tịch Thánh Cung, xin ngài ra tay giúp đỡ, đó mới là thượng sách trong thượng sách, bây giờ bất kỳ bọn họ lamd việc gì, cũng chỉ như một đám thêu thân lao đầu vào lửa mà thôi, chết một cách vô bổ mà không làm được gì cả.
Hiện tại Dương Tiểu My là hy vọng duy nhất để mà phục hưng lại Dương gia huy hoàng như trước đây, Dương Kỳ Năng hắn không có muốn, chỉ vì một phút giây nóng giận, suy nghĩ không thấu đáo, để rồi chuốc họa vào thân, đây là điều không đáng a.
“Kỳ Năng Trưởng Lão! Không có gì. Ta chỉ là muốn ra tay giúp đỡ cái kia Diệp Tử Phàm đi vào Triều Tịch Thánh Cung một cách thuận lợi mà thôi!" Dừng lại một chút, Dương Tiểu My lên tiếng nói tiếp :
"Như hắn không thông qua khảo hạch chạy đi mất, không phải là thù của Dương gia chúng ta không có ngày được báo hay sao?” Dương Tiểu My nở một nụ cười, một nụ cười sắc lạnh, bất kỳ ai nhìn thấy nụ cười hiện tại của Dương Tiểu My, trong lòng đều sẽ cảm thấy ớn lạnh.
Sẽ không có bao nhiêu người nghĩ đến, luôn nhu mỳ Dương Tiểu My, sẽ lại có một bộ mặt trái ngược như thế này. Nói thật gương mặt hiện tại của Dương Tiểu My quá đáng sợ đi một chút.
“Nhị Tiểu Thư! Ngài nghĩ như vậy là tốt!” Dương Kỳ Năng cũng cười, nhưng nụ cười của hắn có chút miễn cưỡng.
Theo ý của hắn, Dương Tiểu My không cần làm bất kỳ chuyện gì bây giờ thì tốt hơn, với Thánh Vương thực lực của Diệp Tử Phàm tên kia, thông qua khảo hạch là không có độ khó gì, thậm chí tên kia không cần động tay chân, chỉ cần một ý niệm là có thể thực hiện được mục đích.
Như Dương Tiểu My ra tay mà nói, không chắc lại vẽ rắn thêm chân, xui xẻo hơn như để cái tên Diệp Tử Phàm kia chú ý đến, Dương Tiểu My là sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Đùa giỡn trước mắt Thánh Vương Cường Giả, xưa nay không có bao nhiêu người có cái kết quả tốt đẹp gì cả.
“Kỳ Năng Trưởng Lão! Ngài an tâm đi, ta là biết sẽ làm như thế nào? “ Dương Tiểu My tràn đầy trí tuệ quang mang nói.
Nàng đương nhiên sẽ không có trực diện để Diệp Tử Phàm tên kia chú ý đến mình, thế nhưng mà muốn để nàng ngồi tại đây chờ đợi sư phụ trở về mới có thể trả thù, nàng lại không có cam tâm lắm, trong thời gian này, nàng phải tận dụng ưu thế mà mình đang có, làm một chút chuyện gì đó mới được.
Tốt nhất kết quả đến, nàng sẽ đạt được ước nguyện diệt đi Diệp Tử Phàm, trong lòng của nàng vừa là có một cái kế hoạch, như kế hoạch này thành công mà nói, Diệp Tử Phàm tên kia tuyệt đối sẽ chết không có đất chôn thân.
...
Thánh Nhân Giới!
Thiên Sư Thánh Cung!
Thiên Ngạn Động Thiên!
“Rắc!”
“Hừ! Như để Bản Vương biết được người nào lấy danh nghĩa của Bản Vương làm loạn, Bản Vương tuyệt đối sẽ không có bỏ qua cho người đó!” Đem một khối Truyền Âm Ngọc Phù niết bạo, Sư Thiên Ngạn gương mặt vô cùng là âm trầm, gằn giọng nói.
Ngọc Phù Truyền Âm hắn vừa niết bạo, bên trong kia tin tức là do mật thám của hắn truyền về, tên kia là nói, Triều Tịch Thánh Thành Dương gia đã bị người khác cấp diệt, điều đáng nói đây là tin tức hắn nhận được người diệt đi Dương gia chính là Sư Thiên Ngạn hắn đây.
Hiện tại Triều Tịch Thánh Cung đã phát ra Truy Sát Lệnh tầm nã Sư Thiên Ngạn hắn, chỉ cần hắn xuất hiện tại Triều Tịch Đại Vực, như thế sẽ bị đám kia Thánh Vương không từ thủ đoạn truy sát.
Thấy được cái này tin tức, Sư Thiên Ngạn trong lòng là chửi chó má, hắn là bị Văn Thánh Dân đám người truy sát thừa sống thiếu chết, phải thêu đốt không ít Tinh Huyết sử dụng một ít bí pháp, mới có thể bình an từ trong tay đám người kia chạy thoát thân, tình cảnh của hắn khi ấy, đầu óc có bệnh hắn mới quay lại Triều Tịch Thánh Thành một lần nữa.
Như thế, người đem Dương gia diệt tộc, tuyệt đối không phải là Sư Thiên Ngạn hắn đây, lần này hắn là bị oan, có người dùng Hóa Hình Ngọc Phù đại loại thủ đoạn biến hóa thành bản thân hắn, sau đó liền đi gây họa, xong chuyện tất cả mọi tội lỗi đều sẽ đỗ hết lên đầu của người vô tội như hắn đây.
Tên này hung thủ, không thể không nói, là âm hiểm đến cực điểm. Như để cho hắn biết tên kia là ai, dù là chân trời góc biển hắn cũng tuyệt đối không có buông tha cho tên vô sĩ này.
“Sư Tôn! Là ai đã làm cho ngài giận dữ đến như vậy?” Một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi với một cái mái tốc màu hồng phấn trên tay cầm lấy một khay trà đạo đi vào, nhìn thấy Sư Thiên Ngạn trên mặt tràn đầy sắc giận, lên tiếng quan tâm hỏi.
Nàng là Sư Hiểu Tuệ, cũng mới nhận Sư Thiên Ngạn là sư tôn cách đây cùng không lâu lắm, ân là ngay khi Sư Thiên Ngạn hồi lại Thiên Ngạn Động Thiên nơi đây, liền là nhận nàng là đệ tử, đây cũng là vì nàng là Thánh Thể Giả.
Nàng cũng vô cùng quý trọng cơ hội lần này, cũng như là báo đáp ân cứu mạng của Sư Thiên Ngạn, vì lão sư của mình, nàng có thể làm bất kỳ chuyện gì, trong lòng nàng thầm thề như thế. Như không có vị này sư tôn, giờ đây có lẽ nàng đã là sủng vật của đám nhân tộc thấp hèn bên kia, làm trâu làm ngựa cho bọn chúng suốt đời rồi.
“Không có gì! Chỉ là một tên chuột nhắt giấu đầu giấu đuôi mà thôi!” Sư Thiên Ngạn nhìn thấy Sư Hiểu Tuệ đi vào, gương mặt cũng là có một chút hiền lành nói.
Nói ra lần này hắn mang hắc oa cho người khác, cũng là vì cái cô bé Sư Hiểu Tuệ này, như không phải hắn đến Triều Tịch Thánh Thành cứu cô gái này ra, cũng không có bị người khác lợi dụng danh nghĩa của mình.
Nhưng mà cho hắn làm lại một lần nữa, hắn cũng sẽ làm như vậy, Thánh Thể Giả, đối với lại Thiên Sư Thánh Cung của bọn họ vô cùng quan trọng, nhất là vào thời điểm này, Thiên Sư Thánh Cung có cơ hội trở thành Bát Tinh Thánh Cung, nó lại càng quan trọng hơn, một cái Bát Tinh Thánh Cung, như dồn toàn lực tài nguyên vào bồi dưỡng một ít Thánh Thể Giả Yêu Thánh, như thế thành công sẽ khá là cao.
‘Lần này ta là có phiền toái! ‘ Bát Tinh Thánh Cung hay Thánh Thể Thánh Vương cái gì, tạm thời cách Sư Thiên Ngạn hắn đây có một chút xa.
Nhưng mà nguy hiểm hiện tại lại đang mọi lúc mọi nơi rình rập hắn. Cái tên chuột nhắt mạo danh hắn kia, lần này đã đưa đến cho hắn một cái nan đề. Tên kia diệt cái nào Ngụy Thánh gia tộc không diệt, lại chọn trúng cái kia Dương gia.
Dương gia có thể dễ dàng tiêu diệt như vậy, tại Triều Tịch Thánh Thành mấy cái Thánh Vương Thế Lực đã diệt đi từ lâu, nào có để Dương gia tiêu dao đến bây giờ.
Võng du , bổ trợ huyền huyễn , lưu ý đây là truyện hậu cung ai dị ứng né luôn hộ mình