Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1316

Như không phải Diệp Tử Phàm mà nói, hắn Sư Thiên Tề cũng không có tâm lý cẩn trọng khi đối địch với lại bất kỳ người nào, cũng như không thể có được cái thành tựu như ngày hôm nay.

Những cái này tất cả đều là do Diệp Tử Phàm kia bạn tặng, hắn như thế nào có thể không nhớ ra cái tên này kia chứ. Khi gặp lại Diệp Tử Phàm này, hắn cứ ngợ ngợ là mình đã gặp dlWO1 tên kia tại đâu đó rồi, chỉ là bộ dáng hiện tại của Diệp Tử Phàm quá mức là khác lạ, khác lạ đến nỗi hắn không thể nào nhận ra được, như Sư Thiên Ngạn không có nhắc đến tên này, hắn cũng là sẽ không thể nào nhớ ra được đâu.

“ Thiên Ngạn thúc! Diệp Tử Phàm chính là người mà ta gặp tại dưới Hạ Giới Tinh Vực mấy năm về trước, cái kia ta đã từng có nói cho các vị nghe!”. Sư Thiên Tề từ trong ký ức quay lại hiện thực, nhìn Sư Thiên Ngạn đang chăm chú nhìn mình, hắn mới chợt nhớ ra, mình là chưa có trả lời câu hỏi của vị Thánh Vương Cường Giả này thì phải.

“ Ngài là nói đến, cái kia Pháp Thần Cảnh đánh ngài chỉ chút nữa thân tử đạo tiêu, chính là cái này Diệp Tử Phàm?”. Sư Thiên Ngạn nghe Sư Thiên Tề nhắc đến cái chuyện này, ánh mắt của hắn không không co rút lại.

Tám năm về trước, Sư Thiên Tề được Thánh Chủ dùng Không Gian Chỉ Môn truyền trở lại Thiên Sư Thánh Cung, lần đó Thánh Chủ còn thiệt hại một cái Phân Thân, đây là chuyện chấn động Thiên Sư Thánh Cung một khoảng thời gian.

Qua hỏi thăm liền được Sư Thiên Tề cho biết, mình là tại bên dưới Hạ Giới Tinh Vực gặp được một tên Cường Giả, là người của Đan Thiên Thánh Cung thì phải.

Đặt biệt hơn, tên kia là Thần Thể Giả, từ vi chỉ có Pháp Thần Cảnh Giới, nhưng lại đánh cho Sư Thiên Tề thừa sống thiếu chết, như không phải Sư Thiên Tề có Thánh Chủ Phân Thân tại bên cạnh, lần đó Sư Thiên Tề thật sự là đã chết trong tay của tên kia Pháp Thần mất rồi.

Sau này nghe nói tên kia bị Thánh Chủ của bọn họ tiêu diệt, nên là hắn cũng như mọi người cò lại không còn quan tâm đến tên này nữa, cũng như là tên họ của y, bọn họ cũng là không có quan tâm đến.

Một người đã chết, cần thiết nhớ đến tên họ của y làm gì, nhất là tên kia chỉ là một cái Pháp Thần cảnh sâu kiến, càng là không đặt tại trong mắt của những Thánh Vương Cường Giả cao quý như bọn họ đây.

Như giờ Sư Thiên Tề nhắc đến chuyện này, chứng tỏ Diệp Tử Phàm kia không có bị diệt trong tay của Thánh Chủ bọn họ, còn là trong vòng vài năm từ Pháp Thần từ luyện đến Bán Thánh Cường Giả, loại này thiên phú, loại này tốc độ tự luyện, nghĩ đến mà lạnh cả mình.

“ Thiếu Cung Chủ! Ngài lần này không thể vào bên trong Thiên Táng Cổ Địa kia!” Suy nghĩ một chút, Sư Thiên Ngạn là rất dứt khoát nói.

Họ Diệp kia mấy năm trước chỉ có Pháp Thần Cảnh Giới tu vi mà thôi, đã có khả năng vượt cấp khiêu chiến đến Hoá Thần Cảnh Giới, còn là dành chiến thắng.

Giờ đây tên này đã là Bán Thánh Cường Giả, thực lực càng thêm vô cùng khủng bố, hắn dám chắc một trăm phần trăm, Thiếu Cung Chủ nhà mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm cái tên kia, như đi vào bên trong đó, chắc chắn chỉ là nạp mạng vô ích mà thôi.

Chuyện này cần phải hồi lại Thánh Cung bẫm báo với lại Thánh Chủ cùng Lão Tổ, để mọi người cùng nghĩ biện pháp đem cái tên họ Diệp này diệt đi mới được.

Chỉ trong vòng tám năm có thể một mạch từ Pháp Thần lến Bán Thánh, còn là có khả năng vượt cấp khiêu chiến, loại này yêu nghiệt, quá mức đáng sợ, đsngs sợ hơn, bọn họ Thiên Sư Thánh Cung còn là đã đắc tội chết với y.

Như một khi để Diệp Tử Phàm đột phá Thánh Vương Chí Cảnh mà nói, với khả năng vượt cấp khiêu chiến của tên kia, chỉ sợ là khi đó Lão Tổ của bọn họ, Thánh Hoàng Cường Giả cũng không phải là đối thủ của tên kia.

Dù cho cái tên Diệp Tử Phàm này bây giờ vì nguyên nhân gì đã đem thọ nguyên bảo tổn sạch sẽ, chỉ còn mấy chục năm sống lâu, nhưng không có ai chắc chắn, trong cái thời gian kia, Diệp Tử Phàm không thể nào đột phá Thánh Vương Chi Cảnh cả.

Tu Luyện Giả bình thường Bán Thánh Cường Giả khác, dù cho bọn họ một vạn năm đi chăng nữa, hắn cũng không tin người đó có thể đột phá được Thánh Vương Chi Cảnh.

Nhưng Diệp Tử Phàm này lại khác, tên này chỉ bỏ ra thời gian tám năm từ Pháp Thần lên Bán Thánh, nói y trong vòng vài chục năm đột phá Thánh Vương, hắn cũng là tin tưởng, thật sự là tên Diệp Tử Phàm này không hề giống với lại bảo Tu Luyện Giả bình thường khác, y là thuộc dạng siêu cấp yêu nghiệt, không thể đánh đồng với lại Thiên Kiêu bình thường được.

“ Thiên Ngạn Trưởng Lão! Chính vì cái tên họ Diệp kia là một nhân vật nguy hiểm, nên là ta bắt buộc phải đi vào Thiên Táng Cổ Địa lần này!”. Sư Thiên Tề nhắm mắt suy nghĩ một chút, trong lòng là muôn vàn ý nghĩ xoay chuyển, khi hắn mở mắt ra, như đã tìm được ánh sáng cuối đường hầm một dạng, nhìn vào cái kia Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn, tràn đầy kiên định nói.

Diệp Tử Phàm này đi vào bên trong Thiên Táng Cổ Địa, điều này chứng tỏ y là đang rất cần đến tài nguyên tu hành, như Sư Thiên Tề hắn đoán không sai mà nói, chính là chuẩn bị cho đột phá Thánh Vương Chi Cảnh mà làm chuẩn bị, vì thọ nguyên của Diệp Tử Phàm kia đã sắp hết.

Qua cái chuyện Diệp Tử Phàm đi vào Thiên Táng Cổ Địa kia một chuyện, hắn còn nghĩ ra được đến, Diệp Tử Phàm tên này thực chất không phải là Đan Thiên Thánh Cung đệ tử gì.

Nếu tên này là Đan Thiên Thánh Cung đệ tử như trước đây tại Thiên Hoang Đại Lục Diệp Tử Phàm từng nói, như thế không cần phải đi vào Thiên Táng Cổ Địa này mạo hiểm.

Nếu như Diệp Tử Phàm là Đan Thiên Thánh Cung đệ tử, muốn tài nguyên đột phá Thánh Vương Chi Cảnh mà nói, Đan Thiên Thánh Cung là sẽ không hề thiếu một chút tài nguyên kia, không cần thiết phải mạo hiểm lớn đến như thế này.

Cho nên những gì tên này nói lúc trước hoàn toàn là giả dối, mục đích của y là lấy da hổ làm đại kỳ, hù doạ hắn cùng phụ thân một chút mà thôi.

Còn một điểm quan trọng nữa mà Sư Thiên Tề dám chắc Diệp Tử Phàm không phải là Đan Thiên Thánh Cung đệ tử nửa đó là, như thật tên kia là Đan Thiên Thánh Cung đệ tử mà nói, sau khi thoát khỏi một kiếp kia, đã cho người đem Thiên Sư Thánh Cung bọn họ sẵn bằng thành bình địa rồi.

Giờ đây Thiên Sư Thánh Cung bọn họ không có vấn đề gì, kia là mình chứng rõ ràng nhất cho lập luận của hắn đây.

Diệp Tử Phàm không phải là Đan Thiên Thánh Cung đệ tử, mà rất lớn khả năng chỉ là một tên Tán Tu cơ duyên được đến đại cơ duyên nên mới có thằng tựu nhà ngày hôm nay. Mà đã không phải là Đan Thiên Thánh Cung người, như vậy thì dễ làm làm rồi.

Một tên Tán Tu cường giả, như hắn phân tích bản đầu, dù cho có chút lợi hại, nhưng điểm yếu của bọn họ là không có bao nhiêu át chủ bài phòng thân, trong khi Sư Thiên Tề của hắn là có rất nhiều.

Đặt biệt hơn, bên trong Thiên Táng Cổ Địa Thánh Vương Chiến Trường lại có cho phép sử dụng Thất Giai lực lượng, như thế những lý do, thử hỏi Diệp Tử Phàm làm sao có thể là đối thủ của hắn được kia chứ.

Còn nữa, như Sư Thiên Ngạn vừa rồi phân tích, như để Diệp Tử Phàm phát triển tiếp, đặt biệt là để y đột phá Thánh Vương Chi Cảnh, đây thật sự đúng là ngày tàn của Thiên Sư Thánh Cung bọn họ.

Sư Thiên Tề hắn không có tin, Thần Thể Thánh Vương Cường Giả Diệp Tử Phàm, lại không thể nào sát được cao thủ số một của Thiên Sư Thánh Cung bọn họ là Thánh Hoàng Cường Giả.

Nên đây là cơ hội, là cơ hội duy nhất cho hắn, cũng như là toàn bộ Thiên Sư Thánh Cung, trong thời gian mười năm tại bên trong Thiên Táng Cổ Địa kia, phải tìm ra cho bằng được Diệp Tử Phàm, sau đó đem y tiêu diệt, như không mà nói, hắn có trực giác, qua đi lần này, hắn cũng như Thiên Sư Thánh Cung là không có cơ hội có thể sinh tồn nữa rồi.

“ Nhưng là Thiếu Cung Chủ...!”. Sư Thiên Ngạn khá là do dự không quyết đoán.

Những gì Sư Thiên Tề suy nghĩ, hắn đều là biết đến, nhưng mà ngộ nhỡ, ngộ nhỡ ra cái gì biến cố, hắn làm sao ăn nói với lại Thánh Chủ cũng như là Lão Tổ Tông của bọn họ đây.

Nên nhớ Sư Thiên Tề không chỉ có thân phận là Thiếu Cung Chủ của Thiên Sư Thánh Cung, mà còn là dòng chính của Lão Tổ Tông, một khi Sư Thiên Tề có vấn đề gì, Sư Thiên Ngạn hắn có thể tưởng tượng ra cơn giận dữ của Thánh Chủ vị kia cũng như là Lão Tổ Tông đang chờ đón hắn phía trước.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Bình Luận (0)
Comment