Bên ngoài An Nam Sơn Trang, tất cả Bán Thánh Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc cũng như là Ngụy Thánh Cường Giả đám người đang đào khoáng, nhận ra được có người đến nơi này tấn công An Nam Sơn Trang, cũng như là được Ôn Địch cho phép không cần thiết phải tiếp tục đào khoáng nữa, cả đám mấy vạn người liền là chạy cả ra bên ngoài này.
Khi ra đến nơi đây, tất cả nhận ra Phù Trận do Ôn Địch làm ra đã bị người ta xuyên phá, cả đám trong lòng là có một chút rùng mình.
Nhưng mà nhìn qua, thấy đám kia người đến công phá An Nam Sơn củ bọn họ đang là bị Ôn Địch vây trong một cái lợi hại Phù Trận, tất cả đám người kia đều là đang bị Phù Trận lực lượng sát cho không còn manh giáp, người bị diệt chết ngã xuống như rạ. Cả đám không ngừng phất cờ hò reo, thi nhau ca tụng Ôn Địch thực lực lợi hại.
Nguyệt Bán Minh cũng là nằm trong số những người này, hắn là vỗ mông ngựa vang nhất. Đây là những lời thật lòng, không hề có một chút giả dối gì tại bên trong.
Trước đây đến hội báo công tác với lại Ôn Địch, những lời hoa mỹ kia chỉ là xã giao duyên cớ, cùng là Thần Đạo Bán Thánh như nhau, hắn còn là Thần Đạo Bán Thánh Cường Giả tối đỉnh, hắn không có tin mình thực lực sẽ kém đi Ôn Địch nơi nào. Cung kính với y, chẳng qua là Ôn Địch đi theo tôn kia Chủ Nhân nhiều năm, còn là được tôn kia Chủ Nhân giao cho thống lĩnh khai khoáng lần này, như thật sự đánh nhau mà nói, Nguyệt Bán Minh hắn có thể bỏ qua Ôn Địch tên này mấy cái con phố.
Nhưng mà hiện nay, chứng kiến trận này đại chiến diễn ra ngay trước mắt mình đây.
Cái ý nghĩ thực lực của mình cường đại hơn Ôn Địch nhiều là không có còn xuất hiện trong đầu Nguyệt Bán Minh nữa, thay vào đó là một sự sùng bái vô bờ bến.
Nguyệt Bán Minh hắn không phục là không có được, một mình Ôn Địch, chống lại một lúc năm ngàn tên Cường Giả của Cửu U Thánh Cung, trong đó tất cả đều là Ngụy Thánh cấp Cường Giả trở lên, Thể Đạo Bán Thánh không có ít, Thần Đạo Bán Thánh như là hắn đây cũng không dưới trăm người. Khí Đạo Bán Thánh cũng là có một tôn, như thế thực lực, Nguyệt Bán Minh hắn đụng phải, chỉ có nước chạy thục mạng.
Nhưng mà với cái này Ôn Địch thì hoàn toàn khác, một tay phất lên, hơn năm ngàn tôn Cường Giả đều là bị bao vây bên trong tất cả đều là tuyệt vọng nhận lấy công kích từ kim sắc lôi điện do Phù Trận phát ra, cả đám đều là chết như rạ.
Chỉ còn vài người có thể đang cầm cự chống đỡ mà thôi. Loại này thực lực, Nguyệt Bán Minh hắn không cam bái hạ phong là không có được rồi, cái ý tưởng tranh tài cao thấp với lại Ôn Địch vừa chớm lên trong đầu, cũng là hoàn toàn tàn lụi theo, giờ đây hắn chỉ có cúng bái thần sắc đối với lại Ôn Địch, hắn đã đưa Ôn Địch lên tầm cao ngang hàng với lại Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc bọn họ rồi.
“Cáp Tích Ly! Ngươi có nhận thấy được điều gì bất thường hay không? “
Không có lạc quan như là đám Nguyệt Thần Tộc cùng Ngụy Thánh bên kia, Cáp Duy nhìn vào tình cảnh bên trong Phù Trận, tuy Ôn Địch đã sát gần hết năm ngàn người của Cửu U Thánh Cung, nhưng không hiểu sao, hắn lại cảm thấy tình cảnh không có được khả quan cho lắm, một đạo nguy hiểm hơi thở, vẫn cứ là xuất hiện lòng vòng quanh đây, nhất là nhìn về hai người tại trung tâm vị trí kia, hắn lại càng là bất an nồng đậm.
“Ta cũng là có cảm giác như ngươi một dạng!” Cáp Tích Ly ngưng trọng gật đầu trả lời nói.
Tại bên trong Phù Trận của Ôn Địch, mấy ngàn người khác hắn không có tính đến, nhưng là có hai người, một người là Khí Đạo Bán Thánh thủ lỉnh của đám người Cửu U Thánh Cung kia, còn một tên còn lại, hắn quan sát thấy không phải là người của Cửu U Thánh Cung, một tên Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả sơ kỳ.
Nhưng cái Chung tên kia cầm trên tay, làm cho Cáp Tích Ly hắn cảm thấy bất an vô cùng.
Hai người kia, một là Khí Đạo Bán Thánh, một là Thể Đạo Bán Thánh! Là hai người duy nhất còn sót lại sau nửa giờ công kích của Ngụy Thánh Phù Trận do Ôn Địch làm ra.
Nhưng mà không hiểu như thế nào, dù Ôn Địch có công kích lợi hại đến như thế nào đi chăng nữa, hai người kia vẫn là hoàn toàn không có vấn đề, đôi khi hai tên kia thể hiện ra mình chống đỡ hết nỗi, nhưng mà thực sự ra không phải là như thế, bọn chúng hai người sau một hồi nghiên ngã lại có thể đứng lên tiếp tục chống lại Ôn Địch địch Kim Lôi công kích.
Chỉ là đáng tiếc cho đám kia còn lại người của Cửu U Thánh Cung mà thôi, bọn họ là chết đây là chết thật sự a.
“Ta cứ có cảm giác! Hai người này muốn mượn tay Ôn Địch, sát những người còn lại một dạng!”
Cáp Tích Ly chính là có cảm giác này, nhưng là đến giờ hắn vẫn là nghĩ không có thông, hai người này vì sao lại làm như thế.
Nên nhớ đám người kia là cùng một thế lực với tên Khí Đạo Bán Thánh kia à nha. Thêm một người là thêm một thành sức mạnh, đạo lý này tên kia không có lý do gì mà không có biết, như vậy tên kia vì cái gì đi làm cho sức mạnh của mình yếu đi, đây không có khác gì là tự chặt đi một cánh tay của mình a! Lý do tại đây là gì? Cáp Tích Ly đến giờ vẫn là chưa tìm ra được câu trả lời.
“Ta dường như đã tìm ra câu trả lời rồi thì phải!” Nhìn qua bên kia Hạ Phẩm Thánh Tinh Mạch Khoáng, Cáp Duy linh quang lóe lên, hắn là đã nghĩ ra, vì cái gì hai người này lại dùng chiêu tuyệt hậu đến như thế này.
Là do phân chưa tài nguyên mà ra cả, tất cả những chuyện này, nguồn cơn đều là do lợi ích mang đến mà thôi. Trong suy nghĩ của hai người kia, sau khi dẹp yên được đám người mình đây, sẽ là đến lúc phân chia tài nguyên như thế nào.
Hai người kia thực lực cao nhất, lẽ dĩ nhiên bọn họ fOELY được quyền phân đến đầu to, những người còn lại hơi ít một chút. Nhưng là không thể nào thiếu phân đi cho bọn họ được.
Vấn đề là hai người kia ngay cả một chút ít kia tài nguyên, cũng không muốn dâng ra, lại không muốn mang danh là tự tay sát hại đồng môn của mình, nên là để bọn chúng chết dưới tay của Ôn Địch, vẫn là biện pháp tốt hơn cả.
Ôn Địch dù là có biết mục đích của hai người kia, nhưng mà vẫn không có từ chối làm theo, địch nhân tự tương tàn lẫn nhau, đây là một việc có lợi nhất đối với lại hắn hiện nay, hắn ngu gì mà không có đi làm. Còn về sau này, như vậy để sau này hẳn tính.
Dù có thất bại, nhưng mà sát thêm một người của địch nhân, đối với lại bọn họ đây cũng là có lời lớn rồi, cớ sao còn không có đi làm.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! “
“Ma Khải Tắc! Người mà ngươi muốn chết cũng đã chết cả rồi, đừng có nên phí thời gian thêm nữa! “
Lợi dụng Hỏa Huyền Chung lực lượng, Sư Thiên Tề phất tay đánh bay đi đạo Kim Lôi lực lượng từ Phù Trận đánh xuống kia, quay sang đối với lại Cửu U Thánh Cung Đại Thánh Tử Ma Khải Tắc này lạnh lùng lên tiếng nói.
Sư Thiên Tề hắn đi cùng Cửu U Thánh Cung đám người này, nói ra cũng là có duyên phận chiếm đa số. Khi hắn bị Thiên Táng Thần Sơn lực lượng truyền đến Bắc Đại Vực nơi đây. Khi không biết nên đi hướng nào tìm Diệp Tử Phàm thì một tên Thể Đạo Bán Thánh của Cửu U Thánh Cung tìm đến hắn với ý định giết người cướp của.
Trong mắt của tên Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả của Cửu U Thánh Cung kia, một tên Thể Đạo Bán Thánh đến từ Thất Tinh Thế Lực như Sư Thiên Tề hắn đây, sẽ không bao giờ là đối thủ của Bát Tinh Thánh Cung Bán Thánh như y cả.
Đáng tiếc Sư Thiên Tề hắn không phải là một tên bình thường Thể Đạo Bán Thánh sơ kỳ cường Giả, tên kia chẳng những không có thực hiện được, còn là bị Sư Thiên Tề hắn đây ngược sát.
Đồng thời, Sư Thiên Tề hắn cũng là muốn nhìn xem đường đi một chút, Sư Thiên Tề liền đem cái tên Thể Đạo Bán Thánh củ Cửu U Thánh Cung cấp Sưu Hồn, thông qua ký ức của tên kia, Sư Thiên Tề hắn là biết, Bắc Đại Vực khu vực nơi đây là có truyền tống trận đi Trung Đại Vực.
Sư Thiên Tề còn biết được, tên này đang có ý định đi đến Bắc Huyền Sơn Mạch thu lấy Hạ Phẩm Thánh Mạch cũng như là Hạ Phẩm Thánh Tinh mà khóa trước y cùng với lại một đám người đã phát hiện ra nhưng là không có đủ thời gian thu thập.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc