“Ân! Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ngươi vì sao lại thành như vậy? “
Đang khi j48p6 Nhân Uyên Thanh muốn sửa sang lại thân thể một chút, theo sau sẽ tìm đường rời khỏi nơi này, trước mắt hắn không xa không gian là hơi chấn động một cái, Không Gian Chi Môn phát ra kim sắc ánh sáng chiếu sáng thiên địa, từ bên trong đi ra một người, nhìn bên này Nhân Uyên Thanh, rất nhanh liền là lên tiếng hỏi.
“Lỗ Trí Thánh Hoàng! Ngài đến nơi đây là muốn tìm kiếm Diệp Tử Phàm? “ Người đến là Lỗ Trí, trước đây tại Thiên Táng Thần Sơn hai người có gặp qua một vài lần, cũng xem như là có chút quen thuộc.
Nhìn thấy Lỗ Trí lên tiếng hỏi hắn, nhưng mà ánh mắt lại giáo giác nhìn quanh, Nhân Uyên Thanh hắn không cần dùng nhiều tế bào não, cũng là có thể đoán được Lỗ Trí trong lòng đang muốn làm cái gì.
“Không sai! Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ta thật sự rất là có hứng thú với lại Diệp Tử Phàm tên này, như ngài biết hắn ở đâu, xin báo lại cho ta biết một tiếng, ta xin nhớ ân tình này của ngài!” Người sáng mắt không có nói tiếng lóng, như đã bị Nhân Uyên Thanh nhìn ra được mục đích thật sự của mình khi đến nơi đây, hắn đây cũng là không có vòng vo tam quốc nữa.
Cũng như bao nhiêu Thánh Hoàng khác, Lỗ Trí hắn trong lòng vẫn là ôm mộng tìm được Diệp Tử Phàm, lấy được tất cả bí mật từ trên người của y.
Mấy tháng qua, chạy ngược chạy xuôi, hắn cũng có đôi chút tin tức của Diệp Tử Phàm, có người nói y đã gặp Phạm Thừa Ân, một tên yếu nhược Thánh Hoàng, còn hy sinh Phân Thần Thánh Liên mới có thể thoát nạn nữa.
Diệp Tử Phàm không còn Phân Thần Thánh Liên, Thiên Táng Thần Sơn cũng là bị sụp đổ, bí mật Thánh Vương có thể đi vào Thiên Táng Cổ Địa cũng là không có ai hứng thú biết.
Theo lẽ bình thường Lỗ Trí hắn cũng là muốn dẹp đường hồi phủ, nhưng không hiểu thế nào, Lỗ Trí hắn lại có cảm giác Diệp Tử Phàm màu không phải là một người đơn giản.
Bí mật của y không chỉ là Thánh Vương Cường Giả có thể đi vào Thiên Táng Cổ Địa Thánh Vương Chiến Trường thôi đâu, mà có khả năng ẩn chứa kinh thiên bí mật khác.
Mang theo cái cổ hy vọng to lớn này, suốt mấy tháng nay hắn là chưa bao giờ bỏ cuộc truy tìm Diệp Tử Phàm, cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, hắn gặp được một tôn Linh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ Niêm Xa, tên này tốt bụng nói cho hắn biết Diệp Tử Phàm đang ở đây, nên là hắn không quản ngại ngày đêm chạy đến nơi đây.
Đến thì là đã đến được, nhưng người mà hắn muốn tìm lại không có gặp được, chỉ là gặp phải một tên sống dở chết dở như Nhân Uyên Thanh này đây.
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Không biết ngài nhìn ta như vậy là có ý gì?” Lỗ Trí đã khách khí thỉnh giáo Nhân Uyên Thanh hồi lâu, nhưng mà đáp lại, chỉ là nhận được một cái ánh mắt xem hắn như là một tên ngốc một dạng từ Nhân Uyên Thanh. Hắn là rất cố gắng để mà không có bão nỗi ra tay cùng cái này tàn phế Thánh Hoàng.
Ngu ngốc cái đầu nhà ngươi! Như mắng người tốt, Lỗ Trí hắn là rất muốn lớn tiếng mắng Nhân Uyên Thanh như thế này.
Hắn chỉ hỏi thăm Nhân Uyên Thanh về tin tức của Diệp Tử Phàm, cũng là có ý định lấy hết bí mật trên người tên kia, đây là chuyện kinh thêm địa nghĩa, có cái vấn đề gì mà Nhân Uyên Thanh ông phải xem tôi như là một tên ngốc đến đối đãi.
Nên nhớ Lỗ Trí hắn đây không có phải là hỏi thăm Thánh Đế Cường Giả, cùng đi tìm Thánh Đế Cường Giả tính sổ a.
“Lỗ Thánh Hoàng! Ta muốn hỏi ngài một chuyện! “
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ngài xin cứ tự nhiên! “
“Như ta không có bị thương như thế này, trước đây nếu như cùng ngài động thủ, ai sẽ là người chiến thắng? “
“Cái này...Dĩ nhiên thực lực của ngài cường đại hơn ta!” Lỗ Trí không biết vì cái gì hắn hỏi một đường, Nhân Uyên Thanh này không những không đáp, còn là hỏi lại hắn một nẻo. Nhưng là nể mặt uy danh trước đây của Nhân Uyên Thanh, hắn cũng là lên tiếng trả lời đến.
Vốn dĩ Lỗ Trí hắn rất là muốn nói, như hắn cùng Nhân Uyên Thanh giao thủ, thắng hay thua còn rất là khó nói. Chỉ là những lờ nói như thế kia, nói ra ngay hắn cũng không tin được, đùng nói là người khác.
Nhân Uyên Thanh khi không có bị người ta đánh thành thân tàn ma dại như hiện tại, là một tôn Linh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cường giả, trong khi Lỗ Trí hắn, chỉ là một tên Phàm Thể Thánh Hoàng hậu kỳ, thua một cảnh giới Thể Chất, kia là thua luôn cả cái mạng của mình.
Nói thật lòng, thực lực của hắn như hiện tại, dù có thêm mười người như hắn đây, cũng không phải là đối thủ của Nhân Uyên Thanh khi còn cường đại thực lực.
Cái này vấn đề hắn không thể phủ nhận, chỉ là hắn không hiểu Nhân Uyên Thanh hỏi hắn như thế là...
Ân! Khoan đã...Không phải...
“Nhân Uyên Thánh Hoàng! Ngài không phải muốn nói ngài thành ra như thế này là...?” Linh quang lóe lên, như nghĩ đến chuyện gì, Lỗ Trí lùi lại ba bước, gương mặt không còn một tia huyết tích đối với lại Nhân Uyên Thanh hỏi.
“Lỗ Thánh Hoàng! Ngài suy đoán chính xác rồi, ta trở nên như thế này, là bị Diệp Tử Phàm đánh bại!” Nhân Uyên Thanh cũng không có vòng vo tam quốc nữa thẳng thắng nhận mình không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm.
“Có phải là do Diệp Tử Phàm dùng thủ đoạn không quang minh chính đại hai ngài ra nông nỗi này hay không? “ Lỗ Trí hơi có chút bình tĩnh, lên tiếng hỏi lại một tiếng.
Vốn là Lỗ Trí muốn nói với lại Nhân Uyên Thanh là chuyện này không thể nào, hắn là không có tin vào chuyện ma quái của Nhân Uyên Thanh, đường đường là một tôn Linh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cường giả, sao có thể không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm cho được. Nên nhớ Diệp Tử Phàm kia căng lắm cũng chỉ là một cái Thánh Vương Cường Giả thôi à nha.
Nhưng nghĩ lại, hắn là không có đi đem câu hỏi đó ra hỏi. Thánh Hoàng đều là những người trọng thể diện, không ai đi hạ thấp phẩm hạnh của mình, đi nâng bi cho người khác, nhất là đó là một tên kém cỏi hơn mình nhiều.
Như lối suy nghĩ này không được, hắn liền mở ra một con đường mới, kia là Diệp Tử Phàm lợi dụng những thủ đoạn cường đại có trong tay đem Nhân Uyên Thanh đánh bại.
Đây là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra, như trong tay của Diệp Tử Phàm có một kiện Trung Phẩm Thánh Khí công kích, như tận dụng tốt, cũng như Nhân Uyên Thanh không có đề phòng mà nói, hoàn toàn có thể đem Nhân Uyên Thanh đánh bại.
Ân! Chỉ có cách này mới có thể giải thích, nhất là hiện tại Nhân Uyên Thanh chỉ là bị thương mà không có nguy hiểm gì đến tính mạng.
Rất có thể sau khi một kích đắc thủ sau, Diệp Tử Phàm cũng là đã sức cùng Lực kiệt, không có khả năng lấy mạng của Nhân Uyên Thanh nữa, thế nên mới bỏ qua cho Nhân Uyên Thanh một mạng, làm cho hắn thấy tình cảnh hiện tại của Nhân Uyên Thanh.
Nhìn xung quanh nơi đây, Lỗ Trí càng là thêm vững chắc cho lập luận vừa rồi của mình.
Không được! Họ Diệp kia đã là không còn một tia khí lực nào nữa rồi, có thể sẽ không chạy được bao xa nữa, bây giờ là thời cơ tốt nhất để đuổi theo Diệp Tử Phàm, như để người khác dành lấy trước, chuyến đi này của hắn liên xôi hỏng bỏng không rồi.
Đáng chết Nhân Uyên Thanh, tên này là đã làm mất quá nhiều thời gian của hắn, như không phải tên này là bị Diệp Tử Phàm đánh trọng thương, Lỗ Trí cho là hành động vừa rồi của y chính là kéo chân hắn tại đây, để cho Diệp Tử Phàm có thời gian chạy trốn rồi.
Lán này như hắn có thể bắt được Diệp Tử Phàm thì cũng thôi, nhưng là nếu bị người khác nẫng tay trên, như vậy Lỗ Trí hắn xin thề, sẽ không bao giờ bỏ qua cho cái tên phế nhân này đâu.
“Ta ra nông nỗi như ngày hôm nay, không phải là vì Diệp Tử Phàm dùng thủ đoạn không quang minh chính đại đánh lén, mà là vì thực lực của Diệp Tử Phàm đã vượt qua Nhân Uyên Thanh ta quá nhiều!” Nhân Uyên Thanh nhìn thấy Lỗ Trí muốn quay đầu đi tìm tung tích của Diệp Tử Phàm, hắn cũng không có gọi lại Lỗ Trí, mà chỉ là chậm chạp nói ra một sự thật hết sức là hiển nhiên.
Cũng là không để cho Lỗ Trí có cơ hội chất vấn hay là không tin này nọ, Nhân Uyên Thanh là tiếp tục lên tiếng nói:
“Diệp Tử Phàm bây giờ đã đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, còn là Pháp Tắc trung kỳ tiểu thành Thánh Hoàng, như không muốn chết mà nói, ngươi hoàn toàn có thể đi tìm y lấy truyền thừa! “
Nói xong những lời này, Nhân Uyên Thanh cũng không có quan tâm đến phản ứng của Lỗ Trí nữa, hắn là chậm chạp bước đi về phía trước, hướng đi là vô cùng bất định.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.