Nhưng mà hắn không ngờ, hai tên này sau khi sử dụng khối Thánh Phù kia sau, liền nhanh chân dùng Không Gian Chi Môn rời đi.
Thời gian một giây còn chưa đến, thậm chí liếc mắt nhìn kết quả bọn họ cũng không có nhìn, cái này quyết đoán đã cứu hai người kia một mạng, đồng thời cũng là làm cho Diệp Tử Phàm hắn khá là bội phục.
“Thanh Lôi Thánh Vương! Bây giờ không còn ai có thể để cho ngươi dựa vào được rồi, một chút ân oán của chúng ta, bây giờ cũng là nên tính toán kỹ lại một chút! Ngươi nói có phải không? “
Như đã hai người kia quyết đoán rời đi, đây cũng xem như là vận khí của hai người kia chưa hết, Diệp Tử Phàm hắn tạm thời cũng không muốn nghịch lại Thiên Đạo, để cho bọn chúng tiêu dao một khoảng thời gian đi vậy.
Nhưng mà Thanh Lôi Thánh Vương này thì không có giống, tên này vẫn còn ở lại đây, suốt thời gian cùng hai tên Thánh Hoàng kia chơi đùa, Diệp Tử Phàm hắn chưa bao giờ quên Thanh Lôi Thánh Vương tên này, còn là âm thầm ra tay bảo hộ cho Thanh Lôi Thánh Vương khỏi những lực lượng lan đến không cần thiết, như không mà nói, với chút ít thực lực của Thanh Lôi Thánh Vương hiện tại, tên này đã toi mạng từ lần đầu tiên hắn động thủ cùng hai tên Thánh Hoàng kia rồi.
Bây giờ mấy tên kia đó không còn, hắn cũng là có thời gian từ từ cùng Thanh Lôi Thánh Vương tên này ‘ôn lại những kỷ niệm trước đây'!
‘Chuyện gì đến cuối cùng cũng đến!’ Thanh Lôi Thánh Vương đang chết lặng cả người, lời nói vừa rồi của Diệp Tử Phàm, cũng làm cho hắn đi từ trong mơ hồi lại hiện thực.
Không có sai bao nhiêu đâu, một khắc thời gian vừa rồi Lôi Thanh hắn đúng là giống như người trong mơ một dạng, những gì xảy ra trước mắt của hắn rất là không có chân thật.
Diệp Tử Phàm tên này là Thánh Hoàng Cường Giả, còn là nhẹ nhàng như không đáng tan một kích của Ám Huyền Thánh Chủ. Đây không phải nói Diệp Tử Phàm không những đột phá Thánh Hoàng, thực lực của y còn trên cả Thánh Hoàng Bảng đệ nhị cường giả Ám Huyền Minh.
Loại này phi lý sự tình, liệu có thể xảy ra tại hiện thực Tu Luyện Giới hay là không.
“Ha...ha..ha..! Bệ..Bệ Hạ! Hiện tại ngài là Thánh Hoàng Cường Giả.. Còn là cường đại nhất Thánh Hoàng.. Lấy thân phận... Của ngài...cần gì.. Cần gì... Cùng một tên sâu kiến.. Như ..tiểu nhân...tính toán nửa kia chứ!”
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm quay lại nhìn mình mỉm cười một cách thân thiện thế kia, Thanh Lôi Thánh Vương liền là đem những cái ý nghĩ không thể giải thích được quăng lên chín tầng mây. Cũng có ý định cùng tôn này đại Cường Giả nói đùa một chút.
Đường nào mà Lôi Thanh hắn không phải chết kia chứ. Nhưng mà nếu như làm cho tôn này Cường Giả tâm trạng vui lên, liền sẽ cho hắn một cái chết nhẹ nhàng một chút.
Còn về ý nghĩ muốn Diệp Tử Phàm bỏ qua cho hắn, đây là cả trong mộng hắn cũng chưa bao giờ có thể nghĩ đến.
“Hắc.. Hắc hắc..!Thanh Lôi Thánh Vương a! Ngươi nghĩ rằng có khả năng đó hay không? “ Diệp Tử Phàm nhìn kỹ Thanh Lôi Thánh Vương này một chút, cũng là có ý định cùng tên này vui đùa một chút.
Đây cũng không có gì, tên này Thanh Lôi Thánh Vương làm hại Diệp Tử Phàm hắn tổn thất không ít thời gian, thêm một chút nữa cũng không có sao.
Nhớ lại không lâu trước đây, tại bên ngoài Tiểu Sư Tinh Vực kia, Diệp Tử Phàm chính là muốn lợi dụng Truyền Tống Trận nơi đây lên tìm Thiên Sư Thánh Cung tính toán sổ sách. Chính là vì trong lúc vô tình, hắn nhìn thấy cái này Thanh Lôi Thánh Vương đang bị hai người khác truy sát, cho nên mới đến nơi đây.
Mục đích lần này đến tìm Thanh Lôi Thánh Vương này, đương nhiên không phải là vì cứu giúp Thanh Lôi Thánh Vương giữa dầu sôi lửa bỏng rồi, chính yếu là cùng tên này tính toán những món nợ mà Thanh Lôi Thánh Vương nợ hắn trong suốt thời gian hắn tại Triều Tịch Thánh Cung.
Từ sau khi đột phá Thánh Vương, thú thật mà nói, cái tên Thanh Lôi Thánh Vương này đúng là không còn tồn tại trong tâm trí của hắn nữa.
Nhưng mà tên này ngàn không nên vạn không nên đến tìm hắn mới được a.
Nhìn thấy tên này xuất hiện trước mắt mình, biết bao nhiêu ký ức không hay lại tuôn về. Để cho Diệp Tử Phàm hắn không chú ý đến Thanh Lôi Thánh Vương tên này cũng khó a.
“Ha..ha..ha! Bệ Hạ! Đương nhiên là có khả năng rồi...Lôi Thanh ta trên thông thiên văn, dưới tường địa lý...Thánh Vực một mẫu ba phần đất chuyện.. Có cái gì mà Lôi Thanh ta không biết, với kiến thức cao vời vợi của ta, hoàn toàn có thể trợ giúp ngài tất cả mọi chuyện!...Chỉ xin ngài cho tiểu nhân một cơ hội đầu thai!” Những lời nói phía trước, đây là Lôi Thanh hắn quăng bom là đa số, nói ra những lời nói kia, hắn cũng không tin mình có thể làm được.
Duy câu nói sau cùng, hắn không có vui cười trên nét mặt nữa, mà có chút nghiêm túc, chính xác là lời nói tự tận tâm can phế phủ của hắn hiện tại.
Lôi Thanh hắn không hy vọng Diệp Tử Phàm bỏ qua cho hắn, hắn chỉ hy vọng Diệp Tử Phàm cho hắn chết một cách nhanh lẹ một chút mà thôi.
“Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý!” Diệp Tử Phàm nghe tên Thanh Lôi Thánh Vương này nỗ thái quá, cũng là có chút nhíu mày. Nhưng đồng thời, câu nói này của Thanh Lôi Thánh Vương làm cho hắn nhớ đến một người khác.
Cái bộ mặt đáng ghét này của Thanh Lôi Thánh Vương, cùng với lại câu nói kia, sao lại giống cái tên đáng chết Thiên Cơ Thánh Hoàng kia đến như thế kia chứ.
“Ầm! ầm! “
“Như ngươi đã nói mình hiểu biết nhiều như thế, cái này dãy núi, ngươi chắc chắn là biết chứ?”
Diệp Tử Phàm suy nghĩ một chút, sau đó hắn phất tay lên, trước mặt của Thanh Lôi Thánh Vương không biết khi nào liền đã xuất hiện một cái quang ảnh, bên trong quang ảnh kia, có nam thanh nữ tú, có núi có cây, sơn thủy hữu tình, đúng là nhân gian tiên cảnh.
“Như ngươi có thể nói cho ta biết lại lịch của tòa này đại sơn, ta sẽ cho ngươi chết một cách bình yên như ngươi mong muốn! “ Diệp Tử Phàm bồi thêm một câu.
Cái này khung cảnh, có khả năng rất nổi tiếng tại Thánh Vực, Thánh Vương Cường Giả trở lên, Diệp Tử Phàm đoán người nào cũng có thể biết, theo như lẽ bình thường, Diệp Tử Phàm hắn không nhất thiết phải cần đến Thanh Lôi Thánh Vương cái tên này nói cho hắn biết, chỉ cần bắt một tên Thánh Hoàng bên trong Luyện Thần Đỉnh ra tra hỏi là được rồi.
Hắn làm như thế này, suy cho cùng cũng chỉ muốn cho cái này Thanh Lôi Thánh Vương chết một cách thoải mái một chút.
Tên này lời nới bâng quơ, nhưng vô tình lại chạm đến một tia chấp niệm trong lòng của hắn, chính là Thiên Cơ Thánh Hoàng tôn kia, nể mặt của Thiên Cơ Thánh Hoàng, để cho Thanh Lôi Thánh Vương này bình an chết đi cũng không có vấn đề gì, dù sao Thanh Lôi Thánh Vương này trong lòng hắn cân lượng đã không nặng như trước đây nữa, như không muốn nói là nhẹ như lông hồng.
“Bệ Hạ! Ta đương nhiên là biết cái này tòa đại sơn! Không những vậy, những người bên trong quang ảnh kia ta đều là biết cả!”
Thanh Lôi Thánh Vương nghe Diệp Tử Phàm nói sẽ cho hắn một cái chết nhanh gọn, tinh thần chấn động mãnh liệt, hắn trong lòng thầm thề, Diệp Tử Phàm cho hắn xem quang cảnh, trừ phi là Thần Giới quang cảnh, nếu như không, bằng mọi giá, hắn phải lục tung lại ký ức của mình, nhất định phải trả lời được cho Diệp Tử Phàm biết, nơi đó là đâu.
Đây là một cơ hội ngàn năm có một, như không muốn nói là duy nhất của hắn, như bỏ qua rồi, chờ đợi hắn không phải là được chết một cách thoải mái, mà là Thánh Hỏa Phần Hồn đến chết kết cục.
“Ầm ầm! “
“Ngươi nói cái gì? Ngươi quen những người bên trong quang ảnh kia!”
Nghe Thanh Lôi Thánh Vương nói như đinh đóng cột như thế, Diệp Tử Phàm là tiện tay hủy đi Quang Ảnh, sau đó nhiếp Thanh Lôi Thánh Vương tên này vào trong tay, hết sức kích động lên tiếng hỏi.
Những người mà hắn họa bên trong Quang Ảnh kia, có một cô gái, người đó chính là Lâm An FwacZ Nam, thê tử của Diệp Tử Phàm hắn.
Thanh Lôi Thánh Vương này nói nhận biết được hết những người bên trong Quang Ảnh, như vậy không phải nói, tên này nhận ra luôn cả Lâm An Nam hay là sao?
Không có sai! Quang Ảnh mà Diệp Tử Phàm hắn vừa rồi cho Thanh Lôi Thánh Vương nhìn thấy, chính là hình ảnh năm xưa mà Diệp Tử Phàm hắn vì tìm Lâm An Nam đã thi triển Thần Hồn Cấm Huyết Chú Pháp nhìn thấy cảnh tượng.
Lên Thánh Vực nơi này, một phần vì thực lực không đủ, một phần nữa là vì mãi miết tu hành, nên đến giờ này hắn vẫn là không thể nào đi tìm Lâm An Nam được.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc