“Chúng ta xem rõ tình cảnh, rồi sẽ tính tiếp! “ Hạo Hãn Thánh Chủ Tư Đồ Tĩnh nhìn đại chiến của những đại Thánh Hoàng Cường Giả bên kia, không khỏi lắc đầu một cái đối với lại Cầu Khang nói.
Thực lực của bọn họ quá thấp kém, căn bản là không thể nào xen vào tay vào được đại chiến của những người này, đây là điều khi rời Hạo Hãn Thánh Cung hắn đã dự đoán được từ trước.
Việc bọn họ có thể làm bây giờ, đó là chờ kết quả trận này đại chiến kết thúc như thế nào, như hai bên lưỡng bại câu thương, bọn họ liền là có hy vọng, còn như một bên dành chiến thắng quá áp đảo mà nói, hai người bọn bọ chỉ có thể đem con của mình trở về lại Thánh Cung, tìm cho nó một nàng dâu khác vậy.
"Ầm ầm.. Ầm ầm.. Ầm ầm..,! "
...
Một canh giờ trước! Lam Điền Khu Trung Tâm! Hành cung của Diệp Vũ Đồng!
Diệp Vũ Đồng như thường lệ một bộ tuyết trắng cung trang, ngồi trên chủ vị, xung quanh là rất nhiều người hầu kẻ hạ, còn cả hộ vệ cường đại đứng kế bên bảo hộ một tất không rời.
Bất kỳ là người hầu hay thuộc hạ bên trong hành cung, trừ nữ nhân ra, nam nhân tất cả đều là cúi đầu xuống, không dám nhìn vị chủ tử này của mình.
Đây không phải là vì Diệp Vũ Đồng quá xấu đến ma chê quỷ hờn làm cho người khác không muốn nhìn, ngược lại là đằng khác, nàng là một tuyệt đại mỹ nhân, nghiên nước nghiên thành, người gặp người thích, hoa gặp hoa thương, như không nhan sắc kinh diễm như thế này mà nói, cũng là sẽ không làm cho vô số Thiên Kiêu của các đại Thế Lực vì muốn lấy được nàng mà phải thỉnh động đến bậc phụ mẫu tiền bối tranh đấu ngoài kia. Nguyên nhân làm cho đám người này không dám nhìn nàng, mà vì bọn họ sợ mình thất thố đâm ra say mê, làm thất thố trước mặt Diệp Vũ Đồng, làm cho nàng không có được vui, mà một khi nàng không vui, cái kia hậu quả, bên trong này người nào cũng có thể tỏ tường.
Hiện tại đã qua mười năm thời gian kể từ khi từ biệt cùng phụ thân mình Diệp Tử Phàm, Diệp Vũ Đồng hiện tại đã không còn là một con nhóc năm sáu tuổi hay khóc lóc như trước đây nữa, thay vào đó là một đại cô nương tuyệt mỹ xuất sắc, như Diệp Tử Phàm có mặt tại nơi đây, e là cũng sẽ không còn nhận ra đây là cô nhóc bảo bối của mình năm xưa.
“Tào Hùng Sâm! Người mà ta muốn Tào gia các ngươi tìm về cho ta nơi đâu rồi, đừng có nói với ta là ngươi để cho hắn chạy mất rồi à nha!”
Xinh đẹp là như thế, nhưng ánh mắt của Diệp Vũ Đồng lúc giận cũng rất là đáng sợ, xung quanh không gian nơi này cảm nhận được hàn khí trong lời nói của Diệp Vũ Đồng, mọi người là không cấm khẽ run lên một chút, đầu cúi càng thấp, như là sợ Diệp Vũ Đồng sẽ chú ý đến bản thân của mình một dạng.
Những người không liên quan còn là như thế, nhân vật chính của ánh mắt giận dữ mà Diệp Vũ Đồng tập trung vào là Tào Hùng Sâm đang quỳ bên dưới hành cung kia, càng là run lên lợi hại, mồ hôi lạnh ước đẫm hết cả người, nhưng cũng chẳng dám lau đi.
“Hồi bẩm Thiếu Cung Chủ! Đúng ra là ta có thể bắt được Thanh Lôi Thánh Vương tên kia về phục mệnh, nhưng là nửa đường lại có một đại Cường Giả xuất hiện, đem Thanh Lôi Thánh Vương đoạt đi mất, ta dù có cố gắng, nhưng rất tiếc không làm được việc gì, xin Thiếu Cung Chủ minh giám!”
Tào Hùng Sâm không còn có thân phận của một đại Thánh Hoàng Cường Giả như trước, hắn là khóc lóc kể lể nói ra những khó khăn của mình gặp phải khi đi truy bắt Thanh Lôi Thánh Vương tên kia, lời nói chân thành tha thiết, nơi đây không có ai là không có nghe ra cả.
Lấy Linh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ cường giả như hắn, muốn ra tay diệt một cái Bán Thánh sâu kiến tu vi như Diệp Vũ Đồng, đúng là chỉ cần một cái ánh mắt, thường thì hắn sẽ chẳng bao giờ đặt một tiểu tu luyện Giả như thế này trong mắt, chưa nói đến chuyện phải run sợ tỏ ra đáng thương như thế này.
Nhưng mà hắn không dám ra tay đem Diệp Vũ Đồng cấp diệt, dù thực lực của hắn có cường đại hơn hiện tại gấp mấy lần, hắn cũng không dám.
Căn bản dù có ra tay hắn cũng không có khả năng đem Diệp Vũ Đồng cấp diệt.
Bên ngoài nhìn thấy Diệp Vũ Đồng tuy chỉ có vài tên Thánh Vương hay Phàm Thể Thánh Hoàng bảo hộ, nhưng thực tế là không có phải, nơi đây còn là ẩn tàng một đại Cường Giả kinh khủng hơn hắn không biết bao nhiêu lần.
Khi mới bước chân vào nơi đây, hắn đã bị khí tức của tôn kia Cường Giả khóa lại, như hắn mà dám có một chút hành động thiếu suy nghĩ, hắn biết mình là sẽ chết rất khó xem, nên cho dù hắn có không cam lòng như thế nào, hắn cũng không dám có hành động khác lạ nào khác cả, sinh tử của hắn hiện tại, đúng thật là không do hắn chưởng khống nữa rồi.
“Là người của Diệp Vũ Phi con nha đầu kia sao?” Nghe Tào Hùng Sâm trình bày hoàn cảnh như thế, Diệp Vũ Đồng đôi mày lá liễu nhíu càng là lợi hại, khá là âm trầm lên tiếng hỏi.
Theo thông tin nàng nắm được, Diệp Vũ Phi nha đầu kia vì muốn cùng nàng đối nghịch đúng là có phải ra một cổ lực lượng truy bắt Thanh Lôi Thánh Vương thật, nhưng theo như nàng tìm hiểu qua, vì không có lớn quyết tâm nên nó chỉ phái ra Tư Mã gia tộc, một cái Bát Tinh Thế Lực hạng quèn tại Ám Huyền Thánh Thành đi làm cái này nhiệm vụ.
Tư Mã gia tộc này nàng là có biết đến, trong tộc chỉ có một cái Tư Mã Nghiêu là Linh Thể Thánh Hoàng Cường Giả giữ thể diện, thực lực cũng là kém quá xa Tào Hùng Sâm tên này.
Như thế mà Tào Hùng Sâm còn chưa bắt được Thanh Lôi Thánh Vương tên khốn kiếp kia về cho nàng trị tội, như vậy cái này Tào Hùng Sâm quá mức vô dụng một chút, để hắn lại đúng là chẳng có cái gì lợi ích, nên là đi chết đi thì hơn.
Thanh Lôi Thánh Vương! Tên tiểu nhân âm hiểm kia chính là Diệp Vũ Đồng nàng phái người đi bắt về.
Nàng như thế nào có thể quên được cái tên khốn kiếp kia đã đưa cho nàng một gốc Thọ Linh Thánh Sâm hàng giả.
Như tôn kia phụ thân không có nhận ra fgoVK được mà nói, không phải Diệp Vũ Đồng nàng là đã gián tiếp đem phụ thân của mình giết chết đi rồi hay là sao?
Nên là Thanh Lôi Thánh Vương tên này, Diệp Vũ Đồng nàng là liệt vào hàng phải diệt một trong.
Trước đây vì thực lực cũng như thế lực của mình không đủ, nên mới để cho Thanh Lôi Thánh Vương kia tiêu giao một quảng thời gian mà thôi, hiện tại nàng đây đã nắm được cả tòa Tử Quang Thánh Cung này trong tay, làm sao còn có thể kiêng kỵ một tên Phàm Thể Thánh Vương như Thanh Lôi kia nữa kia chứ.
“Thiếu Cung Chủ! Không phải là người của Vũ Phi Thiếu Cung Chủ bên kia, mà là một tên Cường Giả tên Diệp Tử Phàm!"
"Tên này Diệp Tử Phàm to gan bằng trời, không có đặt Thiếu Cung Chủ cũng như Tử Quang Thánh Cung chúng ta vào đâu, không những sát đi người của Tử Quang Thánh Cung chúng ta, hắn còn nói...!”
Tào Hùng Sâm nhận thấy sát khí nồng đậm từ trên người của Diệp Vũ Đồng phát ra với hắn khi nhắc đến Diệp Vũ Phi bên kia, hắn đương nhiên là biết đây là chuyện gì xảy ra.
Diệp Vũ Đồng là đang nhận định hắn làm việc quá mức vô dụng, ngay cả một tên Linh Thể Thánh Hoàng trung kỳ cường giả cũng là không có đánh lại đây mà, hắn sao có thể chịu tiếng oan đến như thế này, như đúng là chỉ có một tên Tư Mã Nghiêu bên kia, hắn là đã diệt y từ lâu lắm rồi, nhưng đáng tiếc, đối thủ của hắn không phải chỉ là một cái Tư Mã Nghiêu, mà còn là cường giả kinh khủng hơn Tư Mã Nghiêu quá nhiều, chỉ sợ người âm thầm bảo hộ Diệp Vũ Đồng trong bóng tối kia, cũng là không có khả năng là đối thủ của Diệp Tử Phàm người này.
“Ầm ầm! “
“Ngươi nói người ra tay cứu Thanh Lôi Thánh Vương tên là Diệp Tử Phàm...? “
Nghe nhắc đến cái tên này, Diệp Vũ Đồng cũng không có để ý đến những câu nói sau của Tào Hùng Sâm, nàng là kích động đến nỗi hủy luôn cái bàn trước mặt mình để có thể chạy nhanh đến trước mặt Tào Hùng Sâm, nắm lấy cổ của y, lớn tiếng hỏi.
Đồng thời hai hàng nước mắt trên mắt biếc cũng không tự chủ rơi xuống, đây là kinh hỷ đến phát khóc nguyên nhân.
Mười năm trôi qua rồi, nàng là vì tránh cho Tử Quang Thánh Chủ đám người này sinh nghi này nọ, thế nên là không có cho người đi điều tra tin tức của phụ thân của mình, dù là có lòng tin mãnh liệt vào việc ngài ấy sẽ không có việc gì trong những năm tháng qua.
Nhưng mà trong lòng nàng, vẫn luôn là có một sự lo lắng âm thầm, không ai có thể hiểu được sự khó chịu cùng bức bối của nàng trong thời gian qua.
Nên khi nghe được phụ thân mình không có chuyện gì, nàng mới kích động đến như vậy.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.