Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 460

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, người xưa có câu không có lợi không dậy sớm, mặc dù là hắn lấy Tiền gia lão tổ ra để mà thuyết phục Dương Huân, cái giá mà hắn bỏ ra cũng là không nhỏ, hắn cũng là hứa hẹn khá nhiều điều có lợi cho Dương Huân, cái này là chuyện đương nhiên rồi, không ai lại bỏ công sức ra giúp đỡ người khác không công bao giờ, cái này hắn vẫn là hiểu đến, cho nên mới có cái vỡ kịch vui như ngày hôm nay. 

"Tiền Nham Thư! Ngươi..! "Ngô Kiện khí thế bạo phát, hắn thật là muốn đem cái tên Nham Hiểm này cấp diệt. 

Hắn thật vô cùng hối hận, nếu như mà hắn biết có ngày hôm nay, trước đó hắn không cần phải ra tay cứu giúp ba tên này, để cho ba tên này tiếp tục đắc tội với vị Ma Thần kia thêm nhiều một chút, làm cho bọn họ cùng Tiền gia có cái kết cục như là Triệu gia một dạng. 

Danh tiếng Nham hiểm của Tiền Nham Thư không phải là hắn không có nghe đến, chỉ là hắn sợ Tiền Nham Thư chết đi liên lụy đến cả Lục Tinh thế lực Tiền gia, lớn hơn nữa là xảy ra đại chiến Nhân Tộc tại Vân Quang Thành này, để rồi một lúc yếu lòng đi cứu Tiền Nham Thư, sau cùng lại nhận lại hậu quả nghiêm trọng.

Giờ đi nghĩ lại, hắn thật sự là quá ngu ngốc, Tiền gia, Vân Quang Thành hay vị Bệ Hạ kia có đại chiến, liên quan gì đến một cái tiểu nhân vật tôm tép như hắn đâu chứ, hắn đi làm người tốt để mà làm gì?

May mắn thay, bây giờ vẫn còn kịp, chỉ cần ra tay đưa cái tên Tiền Nham Hiểm này xuống Địa Ngục, như vậy thì mọi chuyện liền là kết thúc tại đây. 

"Ầm! Phốc! "

"Hừ! Ngô Kiện, trước mặt của ta, ngươi không cần phải càn rỡ! " 

Dương Huân thấy Ngô Kiện muốn động thủ với lại Tiền Nham Thư, lập tức đứng lên, che chở trước mặt Tiền Nham Thư, hắn trên người khí thế bạo phát, thuộc về Đạo Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn uy áp lập tức tuôn trào, chỉ trong giây lát, Ngô Kiện vừa mới phát ra khí thế đã bị đánh tan thành mảnh nhỏ, ngay cả Ngô Kiện thân thể cũng bị đánh bay ra xa.

Dương Huân hắn là vì giao tình cùng một ít lợi ích cho nên phải bảo hộ Tiền Nham Thư ba người an toàn, tuyệt đối không thể để có thất, Ngô Kiện trước mắt hắn dám ra tay, thật không đem hắn để vào trong mắt, điển hình là hạng người không biết sống chết. 

"Ca ca! Ngươi không có sao chứ! "Ngô Nguyệt nhìn thấy Ngô Kiện bị đánh bay, mặt diện biến sắc, lập tức chạy đến. 

"Nguyệt Nhi! Ta không sao!" Ngô Kiện khẽ lau vết máu, đứng lên xua tay nói.

Hắn trong lòng lại thở dài, hắn là xuất kỳ bất ý ra tay, ý nghĩ không chờ Dương Huân phản ứng lại đã tiễn Tiền Nham Thư về chầu trời, chỉ là không nghĩ đến, Dương Huân người này vẫn luôn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của hắn, thành ra hắn đã thất bại.

Đạo Thể Thông Thần hậu kỳ viên mãn cường giả quả nhiên khủng bố, hắn thật sự không phải là đối thủ, cũng may là Dương Huân còn không có ý định giết hắn, nếu như không, hắn khó có thể thoát khỏi cái chết. 

"Ngô Thống Lĩnh nha? Ngài là bây giờ muốn trả nợ, hay là muốn vào Sát Ma Đội? Vãn bối nghe nói, Sát Ma Đội vừa mới tử vong một nhóm, đang thiếu nhân thủ a!" Tiền Nham Thư không biết trên tay khi nào đã xuất hiện một chiếc quạt xếp, phe phẩy ra dáng tao nhã cười nói. 

Bề ngoài là tao nhã như thế, nhưng mà trong lòng của hắn thầm run lợi hại, vừa rồi Ngô Kiện ra tay, hắn là cảm giác áp lực như muốn nghẹt thở ập đến, cùng với đó là hơi thở tử vong quanh quẩn, nếu như không có Dương Huân ra tay, hắn dám chắc mình là đã chết mất tiêu rồi.

Cái tên Ngô Kiện này nhất định là phải chết, hắn đã đắc tội với lại tên này lợi hại đến như vậy, một khi tên này qua được một kiếp, nhất định sẽ không có buông tha cho hắn.

Có một tên Thông Thần cường giả núp trong bóng tối như một con rắn độc, luôn chờ chực cơ hội đưa hắn vào chỗ chết, ngày tháng như vậy hắn thật sự rất là khó qua a.

Cho nên cho dù cái tên Ngô Kiện này không có đắc tội với hắn trước đó, hắn cũng phải tận mọi biện pháp dồn cái tên Ngô Kiện này vào cửa tử, tên này không có chết, trong lòng hắn rất là khó an a.

"Dương đại nhân! Tiền mà ta nợ của Trân Bảo Lâu, ta nhất định sẽ trả, nhưng mà không phải bây giờ! " Không quan tâm đến cái tên Tiền Nham Thư kia nữa, Ngô Kiện hướng về Dương Huân khẽ ôm quyền nói.

Hắn biết có Dương Huân tại, hắn là không có khả năng làm gì được tên tiểu nhân Nham Hiểm Tiền Nham Thư, hắn cũng không cần làm việc phí công. 

"Không phải bây giờ? Ngô Thống Lĩnh nha, vậy ngài muốn bao lâu mới trả, đừng nói với ta ngài muốn một ngàn năm, vạn năm sau mới trả nha!" Tiền Nham Thư như hình với bóng, hắn là sẽ không có bỏ qua cơ hội nào có thể châm chọc Ngô Kiện, nếu như không, thật làm nhục cái danh Tiếu Diện Hổ của hắn.

"Ngô Kiện! Ngươi là có ý gì? " Dương Huân cũng là vẻ mặt không thích nói.

Trân Bảo Lâu làm việc, xưa nay chưa bao giờ cho người khác quá hạn bao giờ, đối với Ngô Kiện, lại càng là không thể. 

"Dương đại nhân! Ngài hãy nhìn kỹ khế ước đi, ta là ngày mười tháng mười Kim Nguyên Lịch một trăm năm trước vay tiền, cũng phải đến hết ngày mười tháng mười Kim Nguyên Lịch năm nay mới đến hạn, bây giờ mới là ngày mùng mười tháng chín, có nghĩa là ta còn một tháng nữa mới phải trả nợ! "Ngô Kiện đem khế ước Ngọc Giản trả lại cho Dương Huân, dùng giọng khinh thường nói.

"Cái này? " Dương Huân cầm lại khế ước Ngọc Giản trên tay, hắn cũng không cần xem lại, vì hắn biết Ngô Kiện là nói không sai.

Chỉ là giấy tờ tuy viết như vậy thế, nhưng mà theo quy tắc ngầm của Trân Bảo Lâu, tất cả Tu Luyện Giả vay nợ của Trân Bảo Lâu đều phải trả trước một tháng, nếu như không sẽ bị liệt vào sổ đen.

Ngàn vạn năm qua bọn họ cũng là theo quy định này vận hành, tất cả Tu Luyện Giả vì không muốn bị liệt vào sổ đen đều sẽ đến Trân Bảo Lâu trả trước một tháng, chưa từng có một ai vi phạm. 

Cho nên đối với cái này hắn cũng không có để ý cho lắm, bây giờ Ngô Kiện đưa ra, làm cho hắn có chút khó xử. 

"Dương đại nhân! Thiếu nợ trả tiền là không sai, nhưng mà nếu như chưa đến thời hạn, ngài cũng không thể tự ý cưỡng chế, nếu như không, đưa lên Thành Chủ Phủ bên kia, Trân Bảo Lâu cũng rất là khó ăn nói a!"Ngô Kiện dùng giọng đầy mai mỉa nói.

Quy định ngầm của Trân Bảo Lâu hắn đương nhiên là biết, chỉ có điều hắn đã đối với Trân Bảo Lâu vô cùng căm ghét, cần gì sợ bọn họ đem hắn liệt vào sổ đen hay không. 

Ngược lại mà nói, nếu như có cơ hội cũng như thực lực, hắn cũng rất là muốn liệt Trân Bảo Lâu vào sổ đen, chỉ là hắn chỉ mơ mộng cho vui một chút mà thôi, nghĩ đến cái chỗ dựa phía sau của Trân Bảo Lâu, hắn liền là lập tức dập tắt cái ý nghĩ không có thực tế mấy của mình. 

"Ngô Thống Lĩnh! Ngài nói không sai, ngài đúng là còn một tháng thời gian nữa, hi vọng một tháng sau ngài sẽ kiếm đủ một vạn một ngàn đầu Thượng Phẩm Linh Mạch trả nợ, nếu như không....Hắc hắc hắc..! " 

Tiền Nham Thư cũng nhận lấy Ngọc Giản xem xét, hắn biết là Ngô Kiện cũng nói không sai, Ngô Kiện thật đúng là còn một tháng thời gian nữa mới đúng hạn, có đem lên Thành Chủ Phủ cũng không có giải quyết được gì. 

Lần này bọn hắn suy nghĩ không cẩn thận, làm cho Ngô Kiện tránh được một kiếp, nhưng mà cũng không có sao, hắn cũng không tin, trong vòng một tháng Ngô Kiện có thể kiếm được số tiền lớn đến như vậy, cho hắn thời gian một tháng viết di chúc cũng không việc gì.

"Chúng ta đi thôi!" Tiền Nham Thư phất tay một cái rời đi.

Hắn biết có ở lại đây cũng không làm được cái gì, chỉ là trước khi đi, ánh mắt của hắn nhìn về Ngô Nguyệt bên cạnh Ngô Kiện đầy vẻ dâm tà, làm cho Ngô Nguyệt không rét mà run.

"Ngô Kiện! Một tháng sau, hi vọng ngươi sẽ có đủ tiền trả, còn nữa, ngươi cũng đừng nghĩ chuyện chạy trốn, ngươi cũng biết Trân Bảo Lâu hành sự, đối với lại những người trốn nợ chúng ta sẽ xử lý như thế nào!" Dương Huân cũng tiếp theo sau Tiền Nham Thư rời khỏi, trước khi đi, hắn cũng để lại một câu đầy uy hiếp.

Người khác không có biết được Trân Bảo Lâu bọn họ trừng trị những người nợ tiền của Trân Bảo Lâu bọn họ sau đó chạy trốn sẽ là như thế nào, nhưng mà không có bao gồm cái tên Ngô Kiện này, năm xưa khi ghi nợ, hắn là đã từng dẫn Ngô Kiện tham quan một vòng Trân Bảo Lâu Ngục Giam, sau khi đã chứng kiến những cái hình phạt kia, thiết nghĩ Ngô Kiện cũng là không có cái lá gan chạy trốn đâu.

...
Bình Luận (0)
Comment