Với Ngụy Thánh cường giả còn như thế, nếu như một kích này của hắn nhằm vào bất kỳ một tòa Chí Tôn Thành Trì nào, tòa kia Thành Trì cũng chỉ có nước hủy diệt, không có bất kỳ một ai có thể sống sót.
Cường đại như thế, hắn tin tưởng, với chiêu Đoạn Không Kiếm kia của mình, cái đại môn nhỏ bé kia sẽ bị đánh cho tan nát.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Ha ha ha...Ân! Cái gì???"
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!Phốc!!! "
"Rầm rầm!!!
Kiếm Mang va chạm vào Thối Ma Trì đại môn, một lúc sau còn không có phản chấn, Diệp Tử Phàm đắc ý cười to, hắn thầm nghĩ không bao lâu nữa cái đại môn kia sẽ bị Kiếm Mang của hắn hủy diệt, sau đó hắn sẽ là quang minh chính đại đi vào Thối Ma Trì, luyện hóa cái ao kia.
Chỉ là không nghĩ đến, im lặng không đến một giây Thối Ma Trì đại môn lại có phản ứng, nhưng mà lại không giống như hắn nghĩ như vậy bị phá toái, mà là từ cái đại môn kia xuất hiện một đạo Kiếm Mang, như đúc Kiếm Mang mà hắn phát ra, hơn nửa, uy lực lại tăng lên gấp đôi.
Đến lúc này, hắn mới kinh hồn táng đảm, vì trong cái đạo Kiếm Mang kia, hắn đã ngửi thấy mùi vị của tử vong nồng đậm!
...
U Ma Vực! Âm Cốt Sơn Mạch! Nghiệt Minh Động Phủ!
U Ma Vực là Địa Vực lớn nhất Đông Châu, nó là gấp mấy lần cái Tốn Ma Vực bên cạnh mình đây, và nó cũng là trung tâm của cả Đông Châu này, nơi đây tài nguyên phong phú, cũng như là có nhiều đầu Sơn Mạch lớn nhỏ đan xen, lớn nhất trong đó phải là tính đến Âm Cốt Sơn Mạch.
Âm Cốt Sơn Mạch, nó cũng không chỉ là lớn nhất U Ma Vực, mà tính rộng ra Đông Châu, cũng không có ai có thể qua được nó, nơi đây cũng là tài nguyên nơi phát ra của toàn bộ U Ma Vực.
Hàng ngày, nơi đây đón tiếp không biết bao nhiêu là Ma Tộc, Nhân Tộc, hay Yêu Tộc đến đây tìm kiếm tài nguyên, nhưng mà nơi đây cũng có một cái quy tắc là không cho bất kỳ một cá nhân hay thế lực nào lập Động Phủ tu luyện, hay là chiếm cứ một ít đại sơn phong làm căn cứ, người nào lập ra, người đó sẽ chết.
Đây là quy định do Tuyết Mạn gia tộc lập ra, cho nên dù có bất bình, cũng không một ai hay một thế lực nào dám đứng ra phản đối, tại cái U Ma Vực này, Tuyết Mạn gia tộc tựa là thiên, không ai giám vi phạm thiên ý.
Tương truyền, bên trong Tuyết Mạn gia tộc Ma Tôn cường giả không dưới một ngàn vị, Đạo Thể Ma Tôn không dưới trăm vị, hơn nữa, có người đồn rằng, bên trong Tuyết Mạn gia tộc còn có một vị Thánh Thể Ma Tôn cường giả tọa trấn, thực hư thế nào không ai biết, nhưng mà từ trước đến nay ai chống đối lại Tuyết Mạn gia tộc, người đó liền là biến mất không thấy.
Đối với Đông Châu Địa Vực toàn cảnh đến nói, U Ma Vực Tuyết Mạn gia tộc chính là một vị vua thật sự, chỉ cần Tuyết Mạn gia tộc muốn thống nhất Đông Châu, thiết nghĩ cũng không có cái thế lực nào có thể chống lại.
May mắn thay, Tuyết Mạn gia tộc người dường như đối với việc thống nhất Đông Châu cũng không có bao nhiêu hứng thú, cho nên Đông Châu mấy trăm cái Địa Vực Ma Tộc thế lực mới có thể tồn tại đến ngày hôm nay.
Âm Cốt Sơn Mạch! Nghiệt Minh Động Phủ!
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
Một tôn hai mét huyết y lão giả, đang tạo bế quan bên trong, lão giả này nhìn qua cũng chỉ năm sáu mươi tuổi, gương mặt chữ điền, nhìn vào rất có khí độ của một vị chính nhân quân tử, chỉ là trên trán của hắn có một đạo Hỏa Diễm Ma Văn, cũng như là trên đầu của hắn mọc ra hai cái sừng, như vậy ai cũng có thể biết được hắn là một vị Ma Tộc.
Hơn nữa còn là rất cường đại Ma Tộc một tôn, vì trên khí tức mà hắn phát ra làm xung quanh hắn không gian sụp đổ liên hồi, như có một tôn Đạo Thể hoặc là Thánh Thể Ma Tôn đến gần đây, không cần hắn ra tay, chỉ mỗi cái khí tức kia cũng đã nghiền đối phương thành tro bụi.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Ân! Ngụy Thánh cường giả khí tức! "
Đang nhắm mắt tu luyện Nghiệt Minh bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn về một phương hướng vẻ mặt hơi có chút ngưng trọng nói.
Như có người tại đây, nhất định có thể nhận ra được phương hướng mà hắn nhìn đến chính là Tốn Ma Vực vị trí.
"Người này là ai? Thánh Cung nếu như phái người đến thay ta, cũng nên đến chào hỏi ta một tiếng mới đúng chứ? " Nghiệt Minh có chút kinh nghi bất định nói.
Vừa rồi trong lúc hắn bế quan, minh minh bên trong hắn cảm ứng được cách mình không xa có một cái lực lượng cường đại phát ra.
Lực lượng này tuyệt đối không thua gì Ngụy Thánh sơ kỳ viên mãn cảnh giới của hắn, chỉ là hắn không biết người phát ra lực lượng kia là ai mà thôi.
"Ầm! "
"Không cần quan tâm đến tên kia, ta đang bế quan tại giai đoạn khẩn yếu, chờ ta đột phá Ngụy Thánh trung kỳ cảnh giới, sẽ điều tra người này là ai sau!" Nghiệt Minh lẩm bẩm nói nhỏ.
Tiếp theo, dưới chỗ ngồi của hắn hư không xuất hiện một viên lớn bằng một km lập phương phát ra kim sắc quang mang vầng sáng tinh thạch.
Như Diệp Tử Phàm nhìn thấy viên Tinh Thạch này, nhất định sẽ thèm nhỏ dãi, đây không phải thứ gì khác, chính là Thánh Tinh, thứ mà Thánh Nhân cường giả cũng rất khát cầu.
"Một viên Thánh Tinh cuối cùng! Hi vọng ta có thể đột phá thành công! "
Đối với Nghiệt Minh hắn mà nói, bây giờ không có chuyện gì quan trọng hơn việc hắn đột phá Ngụy Thánh trung kỳ cường giả, cho dù Linh Ma Đại Lục này có băng diệt hắn cũng không có quan tâm, chỉ cần thực lực của hắn có tăng trưởng là được rồi.
Chỉ là Linh Ma Đại Lục hủy diệt, cái này cũng rất khó xảy ra, vì Ám Huyết Thánh Cung Ngụy Thánh cường giả đến Linh Ma Đại Lục này cũng không chỉ có một mình hắn.
Còn nữa, phạm vi mấy vạn cái Tinh Vực xung quanh đây, tất cả đều là thuộc về Ám Huyết Thánh Cung quản lý, đến đây người, ngoài Ám Huyết Thánh Cung ra thì cũng không còn ai khác.
Đã là Thánh Cung Trưởng Lão, không ai lại biết luật phạm luật, đi tàn phá Hạ Giới do Thánh Cung quản lý, như thế chỉ là bị chết càng nhanh mà thôi, vì những cái lý do kia, hắn cũng là an tâm tại đây tu luyện mà không lo lắng bên ngoài chuyện.
...
Lâu Cốt Thành! Một tòa Thượng Cấp Thành Trì gần với lại Kiệt Nhĩ Thành nhất.
"Khụ! Khụ! Phốc! Phốc! "
"Đại Hắc! Lần này cám ơn ngươi! "
Bị đánh bay ra Thối Ma Trì Kiệt Nhĩ Thành không biết mất trăm ức dặm! Sau một lúc nằm yên bất động, Diệp Tử Phàm cũng có thể cử động được, chỉ là hắn trên miệng lại ho khan liên tục, máu tươi lại không dừng lại phun ra, khó khăn lắm, hắn mới có thể nói được một câu.
Có thể nói, lần này hắn là bị thương không hề nhẹ một chút nào, nếu như không phải Luyện Thần Đỉnh đúng lúc xuất hiện, cứu hắn một mạng, có lẽ giờ đây hắn đã về gặp ông bà tổ tiên.
Tình cảnh lúc đó, nghĩ lại hắn còn sợ, mặc dù hắn cũng không có chủ quan, trước khi xuất thủ, hắn cũng đã vận dụng Nguyên Lực bảo hộ toàn thân, cộng với lại Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp thân thể, hắn trong lòng đã chắc chắn là mình an toàn, cho nên cười lớn chờ kết quả.