"Thắng cái gì, các ngươi đánh bại được chúng ta rồi hãy nói!"
“Hừ! Ta là sợ ngươi hay là sao, các huynh đệ, đem đám người vô sĩ kia đánh cho ta!"
“Vâng, Lục Ca!"
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!”
Lời của Diệp Lục vừa mới dứt, bốn người bên trái Diệp Lục này, cùng với lại lão đại của bọn chúng là lập tức phát ra Linh Lực, xông vào liều mạng với lại đối phương, bên kia Diệp Ngũ bang chúng, cũng là có chuẩn bị sẵn sàng, ra tay đánh trả, động tác là phối hợp vô cùng nhịp nhàng, không có giống như là mới làm lần đầu tiên cho lắm.
Như thế là bên trong Thành Chủ Phủ kia chưa loạn, bên ngoài này đã là loạn trước rồi, cũng là đánh dấu Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai hệ một lần nữa chiến tranh, chính thức bắt đầu.
...
Thành Chủ Phủ bên trong! Diệu Quang Điện.
“Hoàng gia Hoàng Thành Công, dẫn theo gia chúng, chúc Bành Thành Chủ Phúc Như đông hải, thọ tỷ nam sơn!" Đối với lại bên ngoài Thành Chủ Phủ kia hai đám Siêu Phàm đại chiến, Hoàng Thành Công là không biết cái gì cả, hắn được người dẫn vào Diệu Quang Điện, liền là cùng đám người của Hoàng gia đám người cúi đầu hướng lên chủ vị trên kia lên tiếng chúc mừng.
Vì là tỏ lòng tôn kính đối với lại Bành Húc Văn, năm người bọn họ lúc vào Diệu Quang Điện tù khi bước chân vào Diệu Quang Điện luôn là cúi đầu xuống rất thấp, chưa bao giờ ngẩn đầu lên, đương nhiên là cũng không có chuyện dùng thần thức đi quan sát xung quanh.
Như bây giờ bọn họ nhìn lên, hoặc giả thả ra một tia thần thức, như thế sẽ là phát hiện ra được, bên trên cao nhất vị trí kia, không phải là Bành Húc Văn mà lần này bọn chúng đến chúc thọ, mà là một đôi song sinh hài tử, chỉ có bốn năm tuổi, da trắng môi hồng, ánh mắt đen láy hữu thần, mái tóc dài đen như thác liền đến tận hông, xinh xắn tuyệt luân.
Còn nhỏ như thế đã là một tiểu mỹ nhân, lớn lên tuyệt đối là đại mỹ nhân nghiêng nước nghiên Thành, người không biết nhìn vào, thấy hai đứa bé này đáng yêu như thế, sẽ là không thể nào cưỡng lại được muốn là lên ôm hai đứa bé dễ thương này hôn mấy ngụm, thật sự là hai đứa bé này quá mức đáng yêu một chút, nhưng sự thật lại rất khác xa ý nghĩ của nhiều người, cứ nhìn đám người bên trong Diệu Quang Điện nhìn hai cô bé xinh đẹp này với ánh mắt khá sợ hãi, thiết nghĩ cũng không có người nào dám đến gần hai cô bé kia.
"Hoàng tộc trưởng, ngươi miễn lễ đi, bản tiểu thư ghi nhận tấm lòng của ngươi!"
"Đa tạ Bành...!”
Hoàng Thành Công chỉ nói có một nữa, hắn liền là dừng ngay lại!
Không đúng, hắn nhớ là mình lên tiếng chúc thọ Bành Húc Văn, theo lý người trả lời hắn phải là Bành Húc Văn mới đúng, vừa rồi hắn là nghe được là âm thanh của một hài đồng thì phải, còn tự xưng mình là tiểu thư, hắn nhớ rõ ràng là Bành Húc Văn chỉ có một cái nhi tử, tên là Bành Húc Tân thì phải, chưa nghe vị Bành Thành Chủ này có nữ nhi chuyện a, đây là có chuyện gì?
"Hai vị là?"
Không lo được nhiều như thế, Hoàng Thành Công liền là ngẩn đầu lên nhìn xung quanh, nhất là nhìn lên trên chủ vị trên kia, hắn không khỏi ngẩn người.
Hoàng Thành Công là thấy được những gì? Bên dưới xung quanh hắn đây, là có hai hàng người ngồi, mỗi bên bốn người, khí tức trên người đám người này thả ra, hắn biết tám người này tất cả đều là Chân Huyền cảnh cường giả, bọn họ là mặc phục sức hai màu đen trắng rất là dễ nhận ra, giống như là nói rõ lập trường nước sông không phạm nước giếng một dạng.
Sau lưng tám người kia, là một đám đông mấy trăm người, tất đều là Siêu Phàm cảnh giới cường giả, cũng là phân biệt hai màu trắng đen rõ ràng, kế bên kia xa cũng là có một đám người, y phục đủ mọi màu sắc, như hắn một dạng, hắn đoán chừng đây là những người đến chúc thọ như mình.
Những Chân Huyền Siêu Phàm có mặc tại nơi đây là hết sức bình thường, Bành Thành Chủ đại thọ, tất nhiên những người này phải đến chúc thọ, theo hắn nghĩ số lượng phải nhiều hơn thế này mới phải, cũng không lấy gì đáng kinh ngạc.
Điều mà Hoàng Thành Công kinh ngạc cùng bất ngờ hơn hẳn, không phải là những cái này, mà là ngự trị tại trên cao nhất vị trí kia, không phải là Bành Húc Văn như hắn nghĩ, mà là hai con nha đầu một mặc y phục màu trắng, một là màu đen váy, hết sức là xinh xắn đang nhìn hắn, người mà vừa lên tiếng theo như hắn nghĩ chính là vị tiểu cô nương váy đen kia, vì nàng ta đang là híp mắt cười thật tươi nhìn hắn.
Còn váy trắng tiểu cô nương kia, cũng là đang mỉm cười nhìn hắn, nhưng mà sao hắn cứ cảm giác nụ cười kia rất là nguy hiểm một dạng. Hoàng Thành Công bây giờ rất muốn một người đến giải thích cho hắn biết đây là chuyện gì, Thành Chủ vị trí a, trước giờ chỉ có Thành Chủ mới có thể được ngồi lên trên đó mà thôi, người khác là không thể ngồi, đây là Thần Lục Thần Chủ đã ban ra mệnh lệnh, không ai được phép làm trái, nếu như không sẽ là bị phạt rất nặng.
Hai vị tiểu cô nương này chỉ được cái là xinh đẹp như tiểu Thiên Thần, còn nói nàng ta là Diệu Quang Thành Thành Chủ, không có ai tin, Thành Chủ hiện nay rõ ràng là Bành Húc Văn.
Nhưng mà Bành Húc Văn tên này bây giờ đã đi đâu, còn hai vị tiểu cô nương trên kia là thế nào, hắn lại nhìn lại, mấy tôn Chân Huyền đang nhắm mắt dưỡng thần nơi đây là không hề có ý kiến, như là chấp nhận để hai tiểu cô nương kia là Thành Chủ một dạng, chuyện này rất là khó hiểu.
"Vũ Đồng muội muội a! Lần này kết quả là khá rõ ràng, người thắng chính là tỷ tỷ đây!" Hoàng Thành Công còn là trăm điều nghi hoặc không có lời giải, đúng lúc này hắn lại nghe âm thanh non nớt kia lên tiếng, vẫn là người vừa rồi nói chuyện với lại hắn, chỉ là lần này cô bé lại quay sang bên cạnh mình, bạch y tiểu cô nương kia mỉm cười có chút đắc ý .
"Vũ Phi muội muội! Bây giờ còn chưa đến nữa ngày, muội nói mình chiến thắng, không phải là có chút sớm hay là sao?" Diệp Vũ Đồng gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn cũng là mỉm cười đáp lại.
Thế nhưng Hoàng Thành Công lại để ý đến, cô bé tên là Vũ Đồng kia, sau khi mỉm cười với lại tỷ muội song sinh của mình một cái, liền là đưa mắt xuống dưới nháy với lại một tên Siêu Phàm, như là đang ra hiệu một cái gì đó, hành động này tuy là rất kín, nhưng mà hắn vẫn là có thể nhìn ra được đến, sau cái liếc mắt này của cô bé áo trắng kia, không hiểu như thế nào, hắn cảm nhận bên trong Diệu Quang Điện này có một cổ áp lực vô hình đang đè nặng lên không khí xung quanh.
Thiên Địa Nguyên Khí nơi đây cũng là trở nên có chút hỗn loạn, như là báo hiệu một chuyện gì sắp sửa xảy ra một dạng, trực giác nói cho Hoàng Thành Công biết, dường như sắp có giông bão chuẩn bị kéo đến, không cẩn thận mà nói, hắn đây rất có thể bị cuốn vào trận này bão tố bên trong.
Tên Siêu Phàm áo trắng kia sau khi được Vũ Đồng cô bé kia ra hiệu, liền là âm thầm ra khỏi hàng, khoan đã, hướng mà tên kia đi đến là vị trí của hắn thì phải.
"Hoàng Tộc Trưởng! Năm trước người giết đi con của ta, hôm nay là ngày ngươi phải đền mạng lúc rồi! "
Quả nhiên, trực giác của Hoàng Thành Công không có sai, Siêu Phàm Bạch Y này là đến tìm mình, hơn nữa thần sắc hết sức không được tốt, ánh mắt còn ẩn tàng sát ý. Người này là muốn ra tay sát hắn.
“Cái.. Cái gì...Vị này huynh đài, ngươi có phải là đã nhận nhầm rồi hay không?" Hoàng Thành Công trợn cặp mắt của mình lên thật lớn, có chút không thể nào tin được vào lỗ tai của mình, hỏi lại.
Hắn Hoàng Thành Công tuy là tộc trưởng của Hoàng gia, nhưng mà từ trước đến giờ là chưa từng tự tay giết một người nào cả, hơn nữa hắn ngay cả con của tên này là ai, còn là không biết, như thế nào có thể tự tay giết đi con của y đây. Đây là một sự hiểu lầm vô cùng lớn a.
"Hừ! Nhầm lẫn hay không! Ngươi hãy xuống Minh Giới hỏi Minh Vương đi!"
“Thổ Nguyên Thần Chưởng! Sát!"
Lý Thanh Dao dứt lời, cũng là không có cho Hoàng Thành Công bất kỳ một cái cơ hội nào để mà biện giải cả, lập tức liền là xuất thủ, Thổ Nguyên Linh Lực sôi trào cộng thêm Siêu Phàm hậu kỳ viên H3Co5 mãn tu vi của hắn, mấy ngàn long lực lượng ép cho không gian băng liệt, đem đám người của Hoàng Thành Công chôn vùi bên trong đó.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.