"Nha! Như vậy thì không cần, Hoa Bà a, ngài vẫn là chưa có trả lời cho ta biết, là ta xinh đẹp hơn, hay là Vũ Đồng muội muội xinh đẹp hơn!"
Vũ Phi là híp mắt lại, nhìn Hoa Bà. Nàng cùng Diệp Vũ Đồng còn chưa có phân ra thắng bại, vị này Hoa Bà muốn rời khỏi nơi đây một cách bình an, làm gì có chuyện đơn giản như vậy.
"Không sai! Vấn đề này ta cũng muốn biết, Hoa Bà a, ngài nói xem ta cùng Vũ Phi muội muội ai xinh đẹp hơn?”
Vũ Đồng cũng là xoay một vòng váy trắng, rất là ra dáng tiểu tiên nữ, đối với lại Hoa Bà mỉm cười nói;
"Ngài an tâm cứ nói thật lòng mình đi, như Vũ Phi muội muội không có chấp nhận kết quả mà đối với ngài có bất lương hành động, ta cam đoan sẽ bảo hộ cho ngài!"
Như để tăng thêm sự an tâm cho Hoa Bà, tiểu bất điểm này là hết sức cam đoan nói.
"Vũ Đồng muội muội! Muội nói là ai không chấp nhận được kết quả?"
Vũ Phi bên ngoài tuy là mỉm cười, nhưng mà bên trong lại sát ý lan tràn, như Vũ Đồng không cho ra câu trả lời thỏa đáng mà nói, nàng liền đem con a đầu này băm thành muôn mảnh cũng là không có vấn đề gì.
"Vũ Phi muội muội! Ta nói đây là người không nhận mình thua dẫn đến làm những chuyện thiếu suy nghĩ mà thôi! Không lẽ muội không có lòng tin chờ kết quả nhận xét từ Hoa Bà? "
Vũ Đồng là không hề bị ảnh hưởng bởi sát khí cũng như lời uy hiếp của Diệp Vũ Phi, ám chỉ hết sức là thẳng thắn, dường như là muốn Diệp Vũ Phi ra tay với nàng một dạng.
"Hừ! Muốn tỷ tỷ ta rơi vào bẫy của muội, muội vẫn còn non lắm!". Diệp Vũ Phi sát khí đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, trong thoáng chốc, liền trở lại một cô bé vô hại như trước.
Nàng là không thể nào ra tay được với lại Diệp Vũ Đồng, vị mẫu thân kia đã từng nói, hai người các nàng là có thể tranh chấp xem ai là tỷ tỷ ai là muội muội, nhưng mà cũng có một điều kiện tiên quyết đó là, nếu như một bên ra tay với lại đối phương trước, người đó sẽ là bị xử phạt rất nặng, còn bị xử thua trong cuộc tranh đoạt tỷ muội chi tranh này.
Đây là thua vĩnh viễn, như nàng dám ra tay với lại Diệp Vũ Đồng, cho dù là dưới mọi hình thức nào, sau này nàng là phải gọi Diệp Vũ Đồng là tỷ tỷ. Quy định này thiết luật không bao giờ thay đổi, nó áp dụng bất kỳ hoàn cảnh nào, dù là nguyên nhân gì cũng là vậy.
Diệp Vũ Đồng trước giờ vẫn luôn dùng cái biện pháp này muốn nàng ra tay trước, nhưng mà nàng sao có thể trúng kế của nó được, bị phạt nàng là không có quan tâm, thế nhưng muốn nhận con a đầu này là tỷ tỷ, như sFISn thế là không thể nào.
"Hoa Bà a! Ngài cứ nói đừng có ngại, như Vũ Đồng muội muội có vì giận quá hóa cuồng, ta vẫn sẽ luôn luôn bảo hộ cho ngào một bước không bỏ!"
Như không thể dùng nắm đấm giải quyết vấn đề, Diệp Vũ Phi là thay đổi sách lược, Vũ Đồng a đầu kia làm được, nàng cũng là làm được, chỉ cần Hoa Bà này nói nàng xinh đẹp hơn, như thế sau này nàng là sẽ đưa Hoa Bà bên cạnh mình, Vũ Đồng con a đầu kia có ba đầu sáu tay cũng là không thể làm được gì, nàng có thể cam đoan như vậy.
"Vũ Đồng tiểu thư! Vũ Phi tiểu thư! Cả hai vị đều đẹp, không phân trên dưới, là không phân cao thấp, chính là như vậy! "
Hoa Bà sau khi đưa ra câu trả lời, cả người liền là xụi lơ xuống dưới đất, nàng hiểu câu trả lời kia có ý nghĩa như thế nào, đó chính là phải đắc tội với cả hai con nha đầu này cùng một lúc.
Thế nhưng không nói như vậy, lựa chọn một bên mà nói, nàng sẽ càng thảm hơn, như thế là đắc tội chết với một bên còn lại. Hoa Bà tính nhẩm ra, người đắc tội chết với một bên còn lại không ai là có kết quả gì tốt lành gì, nhất là không thể tin vào những lời đảm bảo của hai cái này nha đầu.
Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng nói một bên sẽ bảo hộ cho nàng bình an, đây là không thể nào. Hai con nha đầu này nổi tiếng nhất chính là về cái khâu không tuân thủ hứa hẹn, như tin lời bọn chúng, những người khác sẽ là không thấy được Mặt Trời mọc của ngày mai, lật mặt tráo trở, không tuân thủ hứa hẹn, chính là đặc trưng của Diệp Vũ Đồng hai người.
Cho nên tốt nhất vẫn là đứng trung lập vị trí, đắc tội cả hai nhưng là không có đến mức độ đắc tội chết, vẫn là còn có một tia sinh cơ, bên nào nặng nhẹ Hoa Bà nàng vẫn là nhìn ra được đến.
"Hoa Bà! Ngài còn nhớ đến Húc Tân ca ca hay không? " Vũ Đồng đi đến bên cạnh Hoa Bà, lấy bàn tay xinh xắn của mình vỗ nhẹ lên vai của Hoa Bà, như một người lớn một dạng, sau đó thấm thía hỏi.
"Vũ Đồng tiểu thư! Ta có nhớ đến!". Hoa Bà là rùng mình một cái, sau đó nhăn nhó gương mặt trả lời.
Nàng làm sao có thể quên, hai năm trước Bành Húc Tân chính là trả lời câu hỏi không khác gì nàng, sau đó không bao lâu, y là không mảnh vải che thân làm bạn với tường thành dài hạn, chuyện của Bành Húc Tân trở thành trò cười trong Diệp Phủ một thời gian dài, ai lại không có biết đến.
"Hoa Bà! Vậy ngài có nhớ đến Húc Văn thúc thúc hay là không?" Vũ Phi nào có chịu thua kém, cũng là đến vỗ nhẹ vào vai của Hoa Bà, ân cần nói.
"Hai vị Tiểu Thư! Hai vị hãy tha cho ta đi, bộ xương già này của ta là không thể lăn lộn nhiều vòng lắm a!". Hoa Bà gương mặt xanh mét, lên tiếng cầu xin nói.
Bành Húc Văn, Thành Chủ của Diệu Quang Thành này, ai mà lại không biết, cũng vì nói lập lờ nước đôi như nàng, kết quả là đại thọ của mình y là không thu vào được một xu, phu nhân của mình còn là làm trò cười cho thiên hạ, cả Thành Chủ Phủ ngày hôm đó cũng là lửa cháy nghi ngút, đến bây giờ nàng vẫn là không thể nào quên được a.
Hai cô Ma Nữ này nhắc đến hai người kia, muốn lấy bọn chúng làm tấm gương cho nàng nhìn vào, như chọn lựa trung lập vị trí như Bành Húc Văn phụ tử mà nói, kia chính là kết cục của nàng.
"Hoa Bà! Ngài nói cái gì vậy? Vũ Đồng trước giờ là rất ngoan, từ trước đến nay đã bao giờ làm hại đến ngài bao giờ!" Diệp Vũ Đồng nhìn thấy Hoa Bà sợ hãi thành ra như thế, mỉm cười hiền lành, hết sức trấn an nói.
"Hoa Bà! Vũ Phi cũng là như vậy, chỉ cần ngài nói hai chúng ta ai xinh đẹp hơn mà thôi! "
Diệp Vũ Phi cũng là gật đầu lia lịa, như chuyện ai xinh đẹp hơn chỉ là một vấn đề rất nhỏ một dạng.
Nhưng để ý kỹ mà nói, thần sắc của Diệp Vũ Phi hiện tại rất kiên quyết, hoàn toàn không phải là chuyện nhỏ như nàng ta bên ngoài nó. Loại kia thần sắc, ai cũng biết được, hôm nay như Hoa Bà này không cho ra câu trả lời chính xác, là tuyệt đối không xong.
"Trời đất phù hộ! Trời đất phù hộ! "
“ Hoa Bà? Ngài đang nói cái gì vậy, chúng ta muốn nghe câu trả lời kia!"
Vũ Đồng cùng Vũ Phi hai người nhìn nhau, cảm thấy rất là khó hiểu, Hoa Bà người này bị làm sao vậy? Rõ ràng là hai người nàng đang muốn ép Hoa Bà cho ra đáp án, bà ta bỗng nhiên nói trời đất phù hộ là như thế nào? Không lẽ ông trời thật sự có thể giúp đỡ được bà ta thoát được nạn lần này hay là sao?
Không có khả năng lắm a! Cũng có lẽ là bị hai nàng ép đến thần kinh có vấn đề, chuyện này liền là nghiêm trọng rồi, sau này không ai hầu hạ cho hai người nữa, sau này sinh hoạt càng thêm gian nan, bọn họ có chút hối hận vì ép buộc Hoa Bà có chút thái quá.
"Để ta thay Hoa Bà trả lời cho hai ngươi biết, cả hai người các ngươi đều là xấu xí như nhau cả!"
Đang lúc Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi chưa hiểu vấn đề gì đang xảy ra, một cái âm thanh có chút tức giận từ phía sau truyền đến, nghe được âm thanh này, hai tiểu bất điểm là giật mình thon thót, thân thể cũng là có chút run lên lợi hại.
Không cần phải đoán, người mà có thể làm cho hai đại Ma Nữ không sợ trời không sợ đất này khủng hoảng như thế, trên đời này chỉ có một người mà thôi, kia chính là mẫu thân của bọn nó...Lâm An Nam.
"Mẫu thân! Ngài đã trở lại!” Lo lắng quy lo lắng, nhưng mà hai người vẫn là cố nặn ra một nụ cười thật tươi, quay đầu lại phía sau cúi đầu chào hỏi nói.
Không có cách nào, người vừa lên tiếng là mẫu thân của hai người bọn họ, cũng là người mà hai người bọn họ sợ nhất Lâm An Nam.
Đến lúc này hai người có chút hiểu, vì cái gì mà Hoa Bà lại có cái thần thái như thế, chẳng qua là nhìn thấy vị này mẫu thân xuất hiện tại nơi đây mà thôi, nào có như bọn họ nghĩ là bị điên dại gì.
Hai người Diệp Vũ Phi cũng là hiểu được, như có tôn này mẫu thân tại nơi đây, Hoa Bà này hai người là không có khả năng chạm vào đến, người này nói trời phật phù hộ cũng không có sai.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới