"Không có việc xấu gì là bọn chúng không có làm, cho nên ta đưa đám người Diệp Nhị đi theo, đem bọn họ trấn áp, giải cứu được rất là nhiều bình dân bá tánh thoát khỏi lầm than, những người kia sau khi được Phi nhi cứu, rất là chân thành cám ơn, ngài nói đây có phải là một việc làm tốt hay không?"
Diệp Vũ Phi cũng là không hề kém cạnh, lập tức liền khoe chiến tích của mình làm trong thời gian qua, cũng giống như Diệp Vũ Đồng, nàng cũng là rất muốn được Lâm An Nam ngợi khen.
"Ân! Không sai, Vũ Phi con thật sự rất là có tiến bộ, việc này con làm vô cùng tốt!” Lâm An Nam nghe được lời nói kia, là vui mừng quá đỗi, không hề tiếc ôm Diệp Vũ Phi vào trong lòng, hết lời khen tặng nói.
Đây mới là con của nàng a, trước đây chỉ là vì bọn nó không có hiểu chuyện cho nên là làm chuyện có chút sai trái, giờ đây đã hoàn toàn khác, hai đứa đã là biết giúp đỡ cho người khác, đây là tôn chỉ làm người của nàng.
Trước đây nàng còn là lo lắng hai đứa bé này của mình sẽ đi lầm đường, nhưng mà bây giờ Zvx70 nhìn lại, nàng là quá lo xa, dù thế nào, trong huyết mạch của bọn nó cũng chảy một nửa dòng máu của mình, như thế nào có thể đi vào đường tà đạo cho được.
Chỉ là nàng có điều không phát hiện đến, Vũ Đồng nha đầu kia, thỉnh thoảng lại quăng đến cho Diệp Vũ Phi một cái ánh mắt xem thường thần sắc.
'Hừ, như không phải nghe nói đám người kia có đến mười tên Siêu Phàm cảnh cùng rất nhiều Yêu Đan, ngươi là tốt đến nơi đó hay sao?'
Diệp Vũ Đồng trong lòng thầm mắng không thôi, thật sự Diệp Vũ Phi người này rất là vô sỉ, vì là lần trước giao chiến tổn thất một đám Siêu Phàm cảnh, cho nên con a đầu này mới tìm cách bổ sung trở về, trùng hợp là cái kia Quang Nhân Đạo đám kia thổ phỉ hội tụ đủ yêu cầu của nàng ta.
Nếu như không, bên ngoài kia Diệu Quang Thành có đến hàng trăm băng cướp, cùng với lại hàng vạn người đang bị bắt sống trong dầu sôi lửa bỏng, vì sao con a đầu này không đi đến đó giải cứu, mà chỉ chọn Quang Nhân Đạo đám này cướp cạn đâu, chung quy lại, những cái kia băng cướp thực lực quá thấp mà thôi.
"Vũ Đồng! Vũ Phi! Lần này trở về mẫu thân rất là vui mừng, chỉ là mẫu thân có chuyện phải rời khỏi đây một thời gian, các con ở nhà nhớ phải ngoan a!"
Vui mừng qua đi, Lâm An Nam như nghĩ đến chuyện gì, mặt ngọc có chút trầm xuống, khẽ lấy tay vuốt nhẹ mái tóc dài của Vũ Đồng hai người, ân cần căn dặn nói.
"Mẫu thân! Lần này ngài có thể không đi được hay không?"
Khác với lại những lần trước, mỗi lần Lâm An Nam rời nhà ra đi, đây là Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi rất là mong muốn, hai người bọn họ là còn cầu mong Lâm An Nam đi càng lâu càng tốt, như thế bọn họ mới có thể mặc sức tung hoành mà không cần phải nơm nớp lo sợ có người cấm cản.
Thế nhưng lần này lại khác, nghe vị mẫu thân của mình muốn rời đi, hai người bọn họ không hiểu như thế nào lại có trực giác không lành, như lần này Lâm An Nam ra đi rất khó mà trở lại một dạng, cho nên hai người đều là không muốn Lâm An Nam rời đi, thậm chí không biết lúc nào, trên khóe mi của hai người lại chảy xuống hai dòng nước mắt.
"Vũ Đồng! Vũ Phi ngoan, lần này mẫu thân không thể không đi, nhưng mà mẫu thân hứa, nhất định sẽ về lại trong thời gian sớm nhất, như thế nào?"
Lâm An Nam trong lòng là trầm xuống, quả nhiên chuyến đi lần này của nàng là không có lành, nàng hiểu hai đứa con này của mình, bọn nó là có một trực giác nguy hiểm rất là cường đại, như bọn nó không muốn cho nàng đi, điều này liền có thể biết đến, chuyến đi lần này của nàng là lành ít dữ nhiều rồi.
Chỉ là nàng không thể không đi, không bao lâu trước đây, nàng là có nghe được tin tức, Hải Yêu Bát Mục Cự Giải bộ tộc không hiểu vì nguyên nhân gì lại huy động toàn tộc đi tấn công vào Thành Hải Vực nơi này, hiện tại một nửa Thành Hải Vực bên kia đã bị luân hãm, Nhân Tộc là chết cùng bị thương là vô số kể.
Bát Mục Cự Giải hiện đang là tấn công mạnh mẽ vào Thành Hải Thành, đây là trung tâm của Thành Hải Vực, như Thành Hải Thành thất thủ, như thế toàn bộ Thành Hải Vực mấy vạn tòa Thành Trì còn lại cũng sẽ tiêu tùng.
Để thủ hộ Thành Hải Thành, Tôn Vực Chủ đã là phát ra tổng động viên lệnh, tất cả Siêu Phàm cảnh trở lên đều phải đến Thành Hải Thành chống lại Yêu Thú, lệnh kia tổng động viên rất nhanh sẽ đến Diệu Quang Thành này.
Lâm An Nam nàng là Nhân Tộc một viên, luôn luôn lấy việc bảo hộ Nhân Tộc làm lý niệm sống, bây giờ nhìn thấy Nhân Tộc lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, nàng như thế nào có thể bỏ mặc không lo.
Lần này vì trong lòng có một chút bất an, cho nên nàng là quyết định trước khi lên đường đối phó với lại Hải Yêu, liền là quay về Diệu Quang Thành này nhìn hai nữ nhi này của mình một chút, nếu như không, mỗi năm rời đi Diệu Quang Thành một lần nàng sẽ không có về sớm đến như vậy.
"Mẫu thân! Như vậy ngài là phải cẩn thận một chút a!"
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai mắt nhìn nhau, mặt dù là không có muốn, nhưng mà bọn họ cũng chỉ nói được như thế, cả hai đều biết, vị này mẫu thân tuy là trong lòng rất là thương bọn họ, nhưng mà mẫu thân đã quyết định cái gì, không ai có thể thay đổi được, hai người bọn họ có nói nữa cũng là vô ích mà thôi.
"Mẫu thân biết rồi! Ta làm sao có thể bỏ hai tiểu Thiên Thần của mình quá lâu được!”
Lâm An Nam nở nụ cười tươi làm cho muôn hoa thất sắc, lấy hai tay khẽ nhéo nhẹ vào má của Diệp Vũ Đồng hai người, hết sức bảo đảm nói.
Chuyến đi lần này tuy nàng cảm giác có một tia nguy hiểm, nhưng mà nàng không tin là mình không thể vượt qua, phải biết rằng nàng không còn là một tiểu Pháp Thần cảnh giới như là tại sáu năm trước đây, bây giờ nàng đã là một tôn Thông Thần cảnh trung kỳ tiểu thành cường.
Không sai, là Thông Thần cường giả, kể từ ngày rời Thần Thành, nhất là sau khi sinh hai đứa bé này ra, không hiểu như thế nào, trong lòng nàng lại thông suốt hơn trước vô số lần, cảnh giới tu vi cũng là bách sự tự thông, một đường thẳng tiến, đến hôm nay, nàng là đã trở thành một tôn Thông Thần trung kỳ cường giả, như không có bất ngờ gì xảy ra, với trạng thái hiện nay của mình, Hóa Thần cảnh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Không nói đâu xa, chỉ nói tu vi hiện nay của nàng, không đánh lại một đám Thông Thần Chí Cường Giả, nhưng mà nàng muốn đi, lại là không có ai có thể ngăn cản được.
"Vũ Đồng! Vũ Phi! Đây là chân dung của phụ thân hai con, cùng với lại vật mà phụ thân con để lại, bây giờ mẫu thân giao lại nó cho hai con, nhớ là phải cất kỹ, không được rời tay biết không?”
Đi được vài bước, như là nghĩ đến cái gì, từ bên trong Nhẫn Trữ Vật, Lâm An Nam là lấy ra một quyển họa trục, cùng lấy trên mái tóc của mình xuống một cây trâm, giao lại cho Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai đứa trẻ này.
Quyển trục mở ra, như Diệp Tử Phàm có mặt tại đây, nhất định sẽ là nhận ra người trong quyển trục kia là giống hắn như hai giọt nước, còn rất là có thần, điều này chứng tỏ Lâm An Nam họa ra bức họa này rất là công phu.
Chân dung của Diệp Tử Phàm là tại trong phòng của hai đứa nhỏ này mỗi người đều có một tấm do Lâm An Nam họa ra.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới