Đêm tối! Diệu Quang Thành! Thành Chủ Phủ! Diệu Quang Điện!
"Hồi Thành Chủ! Ta đã cho người tính ra, lần này Thành Chủ Phủ chúng ta thiệt hại quá nữa, mọi công trình kiến trúc đã hư hại hầu như không có, tổng thiệt hại là hơn một ức viên Thượng Phẩm Linh Thạch!"
Hắc Ảnh Bành Viên sau một buổi cho người tính toán các thiệt hại kinh tế lần này của Thành Chủ Phủ mà hai vị tiểu tai tinh kia gây ra, cung kính hồi báo lại với Bành Húc Văn.
Mọi công trình là bị phá hủy nghiêm trọng, nhưng mà ít ra vẫn còn Diệu Quang Điện nơi này vẫn còn một chút nguyên vẹn, nguyên nhân chắc là do đây là vị trí mà hai con nha đầu kia ngồi, cho nên mới ít bị ảnh hưởng đến, nếu như không, Bành Thành Chủ hiện nay ngay cả nơi dừng chân xử lý chính sự cũng không có. Tổn thất mà hai cái nha đầu kia lần này làm ra, không thể nói là không nhỏ, chỉ kém hơn những lần trước một chút mà thôi.
"Một đầu Trung Phẩm Linh Mạch hay sao? So với lại lần trước là kém hơn đôi chút !" Bành Húc Văn gật đầu nói nhỏ.
So với lại những lần trước mà hai con nha đầu kia tàn phá Thành Chủ Phủ, thiệt hại là lên đến ba bốn đầu Trung Phẩm Linh Mạch, nhất là lần đại thọ của hắn bị mất hơn một trăm đầu Thượng Phẩm Linh Mạch kia, con số một đầu Trung Phẩm Linh Mạch này cũng xem như khá là công đạo rồi.
Bành Húc Văn cũng là biết đến, tổn thất hàng đến thấp nhất như hiện nay, cũng là do vị thần bí Diệp Phu Nhân kia trở về sớm hơn dự tính, nếu như không, tổn thất sẽ không chỉ nhiêu đó.
"Ân! Ngươi lui ra trước đi, nhớ ngày hôm sau cho người đến xây dựng lại Thành Chủ Phủ, liền bạc là không có vấn đề! "
Bành Húc Văn đang suy nghĩ đến nhiều vấn đề còn muốn căn dặn Bành Viên, chỉ là giữa chừng hắn liền là đổi ý, chỉ nói vấn đề quan trọng nhất, sau đó là đuổi Bành Viên đi ra ngoài.
"Vâng!Thành Chủ, ngài an tâm đi, ta bảo đảm trong vòng một tuần nhất định có thể hoàn thành công việc mà ngài giao phó!"
Mặc dù có chút kinh ngạc, thế nhưng Bành Viên vẫn là cung kính lui ra, hắn con rất nhiều chuyện muốn báo cáo, cũng như là rất muốn hỏi vì sao Thành Chủ lại đuổi hắn đi sớm như thế.
Thế nhưng Bành Húc Văn đang có chuyện, những cái này hắn chỉ chôn cất trong lòng, không dám nói ra, đây không phải là những lời hạ nhân của hắn nên hỏi.
"Húc Văn bái kiến Diệp Phu Nhân!"
Đuổi đi Bành Viên không bao lâu, Bành Húc Văn là đi xuống Thành Chủ ghế ngồi của mình, ôm quyền hết sức là cung kính hướng bên ngoài đại môn nói.
"Bành Thành Chủ! 8EPNf Tu vi của ngài đã có tiến bộ, xin chúc mừng ngài!"
Lâm An Nam thân ảnh như là quỷ mị một dạng xuất hiện cách Bành Húc Văn ba trượng, gật đầu lên tiếng nói.
Bành Húc Văn đuổi đi cái kia Bành Viên, cũng là Lâm An Nam nàng vừa rồi phát ra một tia khí tức đến cho tên này bắt được, nhưng tu vi không đến, muốn phát hiện ra nàng cũng là không có khả năng, về phương diện này, Bành Húc Văn làm rất khá.
"Diệp Phu Nhân ngài đã quá khen, Húc Văn có được ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào Diệp Phu Nhân ngài chỉ điểm! "Bành Húc Văn tư thái là thả xuống rất thấp, cung kính đối với lại Lâm An Nam nói.
Linh Thể Chân Huyền cảnh hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một chân bước vào Pháp Thần cảnh giới, đây là cảnh giới hiện nay của hắn.
Được như ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào vị Diệp Phu Nhân này ban ân chỉ điểm, nhớ lại sáu năm trước, khi hắn vì chuyện con trai của mình si mê Diệp Phu Nhân này mà nổi trận lôi đình muốn đến Diệp Phủ đem Diệp Phu Nhân này diệt đi, kết quả nói ra cũng là buồn cười, hắn ngay cả khí tức từ vị Diệp Phu Nhân này phát ra cũng không chống lại nỗi, bị thương đến thổ huyết, chính vì vậy hắn mới ban ra lệnh cấm không ai được phép đên Diệp Phủ nửa bước.
Sau chuyện đó hắn là thường lấy vãn bối chi danh đến Diệp Phủ tặng quà cùng thỉnh giáo vị Diệp Phu Nhân này một ít Tu Luyện bình cảnh mà mình gặp phải, rất là may mắn, vị này Diệp Phu Nhân là rất hòa ái chỉ điểm cho hắn một vài câu, nhờ đó hắn mới có được tu vi như ngày hôm nay.
Như không phải vị Diệp Phu Nhân này không thích, hắn là đã muốn nhận vị này Diệp Phu Nhân làm thầy từ lâu, mặc dù không được như nguyện, thế nhưng hắn trong lòng vẫn là đem Diệp Phu Nhân vị này xem như ân sư, cũng chính vì lý do này, cho dù hai con nha đầu Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng có đem Diệu Quang Thành lăn lộn như thế nào, hắn cũng là mắt nhắm mắt mở cho qua, đôi khi còn âm thầm giúp đỡ bọn họ chùi đít nữa.
"Bành Thành Chủ! Đây là một chút bồi thường cho hai con nha đầu nhà ta gây ra tai họa lần này, ngươi hãy nhận lấy đi!" Lâm An Nam phất tay lên, trước mắt của Bành Húc Văn liền là xuất hiện một chiếc lọ ngọc trong khá là xinh xắn, sau đó lên tiếng nói.
"Đa tạ Diệp... Ân! Diệp Phu Nhân, món quà này quá quý giá, Húc Văn là không có dám nhận, xin Diệp Phu Nhân ngài thu hồi lại!"
Bành Húc Văn là đang muốn nói cảm ơn Lâm An Nam, đây là như thường lệ, mỗi khi hai con nha đầu Diệp Vũ Phi kia gây ra tai họa, vị này Diệp Phu Nhân vẫn là lấy tài sản của mình bồi vào, thậm chí là gấp đôi không chỉ.
Như là mấy lần trước kia, hắn cũng là nhận rất nhiều Trung Phẩm Linh Mạch tiền bồi thường, những gì mà Diệp Vũ Đồng hai con nha đầu kia lấy của hắn cũng như phá hoại, vị Diệp Phu Nhân này cũng là bồi thường gấp nhiều lần. Những cái tài nguyên đó hắn là không muốn nhận một chút nào, nhưng mà hắn hiểu tính cách của vị Diệp Phu Nhân này, hắn không nhận là không có được.
Lần này cũng vậy, Bành Húc Văn nghĩ vị này Diệp Phu Nhân lại đưa cho hắn Nhẫn Trữ Vật chỉ có vài đầu Trung Phẩm Linh Mạch cho nên chuẩn bị tạ ơn, nhưng mà nhìn lại, trong tay hắn nào phải Nhẫn Trữ Vật gì, mà là một chiếc lọ ngọc, hơn nữa trong đó lại có chứa một viên cực kỳ quý giá Đan Dược là Pháp Thần Đan.
Ông trời của ta ơi! Pháp Thần Đan! Đây chính là Đan Dược mà hắn muốn có nhất hiện nay, chỉ cần có nó, đột phá Pháp Thần cảnh giới với hắn mà nói là có hy vọng, nhưng mà hắn lại không có tiền để mua, phải biết trên thị trường một viên Pháp Thần Đan đã lên đến ba ngàn đầu Trung Phẩm Linh Mạch, nhiều khi có tiền còn chưa chắc mua được, số tiền kia cho dù là bán hắn đi cũng không có được đến, như thế có thể biết được loại này Đan Dược quý hiếm cùng đắt đỏ.
Bành Húc Văn tuy là rất mong muốn viên này Pháp Thần Đan, nhưng người xưa thường nói là vô công bất thụ lộc, hắn không thể nào nhận món quà quý giá đến như thế này được.
"Bành Thành Chủ! Viên kia Pháp Thần Đan cũng không phải là cho không ngươi, chờ khi nào ngươi đột phá Pháp Thần cảnh giới, hãy chiếu cố hai con nha đầu của ta một chút, như thế là được rồi! "
"Húc Văn tuân lệnh Diệp Phu Nhân!"
Bành Húc Văn muốn là trả lại Pháp Thần Đan, chỉ là hắn nhìn lên không thấy thân ảnh bạch y kia đâu, chỉ nghe được âm thanh truyền vào tai của mình không sót tiếng nào, hắn là biết đến, vị kia Diệp Phu Nhân đã rời khỏi nơi đây từ lâu, cũng chỉ có thể cung kính nhận mệnh.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới