Định Mệnh Của Chiến Binh

Chương 5

Lúc Caelen lên lầu đi về phòng ngủ của mình trời đã về khuya. Tối nay chàng và các anh trai đã cùng bàn kế hoạch. Ngày mai, chàng sẽ lên đường đến pháo đài của gia tộc McDonald với cô vợ mới cưới để đảm đương vị trí lãnh chúa của mình.

Không ngạc nhiên gì, Gregor McDonald đã bỏ đi cùng với nhóm chiến binh tinh nhuệ nhất của lão, những người Caelen không thể đánh mất.

Lãnh chúa trước đã trốn đi như một kẻ nhát gan bại trận. Lão ta thậm chí không buồn chào từ biệt con gái mình. Caelen cũng chẳng muốn lão ta lại đến gần Rionna lần nữa.

Đúng thế, điều đó tốt cho gia tộc McDonald. Vấn đề là họ có nhận ra thực tế đó và đón nhận Caelen trở thành lãnh chúa mới của mình hay không. Dĩ nhiên là không rồi. Có lẽ một vài người sẽ chấp nhận. Nhưng Caelen có thể hình dung chàng sẽ cảm thấy thế nào nếu như đột nhiên được tiếp kiến vị lãnh chúa mới mình chẳng hề quen biết.

Chàng chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình sẽ là lãnh chúa. Đó luôn là địa vị của anh Ewan và sau này sẽ là người thừa kế của anh ấy. Caelen là con trai út, nhiệm vụ của chàng là trợ giúp cho lãnh chúa của mình. Trung thành và giao mạng sống của bản thân vì Ewan, vợ cùng các con của anh ấy.

Nhiệm vụ trước mắt khiến Caelen nản chí. Chàng không biết liệu mình có đủ sức đảm đương hay không. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chàng không những khiến gia tộc mình mà còn cả anh trai và nhà vua thất vọng? Đó là chưa đề cập đến cô vợ mới của chàng.

Caelen chán ghét việc bị cảm giác thiếu chắc chắn này quấy nhiễu nhưng chàng sẽ không bao giờ thừa nhận với bất cứ ai. Chàng có thể không đoán chắc mình là người tốt nhất để lãnh đạo gia tộc McDonald, nhưng họ sẽ không bao giờ biết được điều ấy. Việc để lộ bất cứ sự yếu đuối nào sẽ là dấu hiệu rõ ràng cho họ thấy chàng không xứng đáng đảm đương vị trí lãnh đạo, và chàng sẽ chết trước khi đế chuyện ấy xảy ra.

Không, Caelen phải thật mạnh mẽ. Ngay từ đầu chàng không được thể hiện lòng khoan dung mà bắt buộc phải có được sự tôn kính của họ. Chàng có nhiều việc phải làm phía trước để huấn luyện họ thành lực lượng hùng mạnh như những chiến binh McCabe.

Mở cửa phòng, Caelen ngạc nhiên khi thấy Rionna ở bên trong và vẫn còn thức. Nàng đang ngồi cạnh lò sưởi, tóc buông xõa chạm đến tận eo. Mái tóc lấp lánh ánh lửa, tỏa sáng như sợi tơ vàng óng ánh.

Caelen đã nghĩ nàng sẽ ở trong phòng mình và né tránh chàng bằng mọi giá.

Ban đầu, Rionna không nghe thấy tiếng mở cửa, vì thế chàng có dịp quan sát hình dáng mảnh khảnh của nàng. Caelen thích thú với việc nàng đã buộc lại ngực của mình. Thật đáng kinh ngạc khi thứ vải băng ấy đã che khuất thật tốt những đường cong quyến rũ kia. Nhưng che giấu thứ xinh đẹp như thế chính là một tội lỗi.

Như thể nhận ra ánh mắt của chồng, nàng chậm rãi quay lại, mái tóc trượt qua một bên vai.

“Nàng nên ngủ đi,” Caelen cộc cằn nói. “Đã khuya rồi, chúng ta sẽ phải khởi hành vào sáng mai đấy.”

“Nhanh thế sao?”

“Đúng thế. Chúng ta phải đi gấp.”

“Tuyết hiện đang rơi. Cơn bão lại sắp tràn về?”

Caelen gật đầu, ngồi xuống mép giường rồi kéo giày ống ra ném qua một bên. “Đêm nay nó có thể ào tới. Tốc độ di chuyển sẽ bị kéo chậm lại, nhưng nếu chờ đến khi thời tiết tốt lên chúng ta sẽ phải ở đây tới tận mùa xuân.”

Rionna trở nên yên lặng, sự bối rối hiện lên trong ánh mắt. Nàng ngập ngừng, do dự, đôi môi co rúm lại như thể đang chiến đấu với cảm giác thiếu kiên quyết của mình.

Caelen kiên nhẫn chờ đợi, không muốn làm điều gì khiến họ thêm mâu thuẫn. Dường như chàng có thói quen kỳ lạ là mỗi lần mở miệng đều nói ra những điều khiến bản thân phải hối hận.

“Tối nay anh sẽ tiến hành tiếp việc đó phải không?”

Caelen nhíu mày, trán nhăn lại rồi nhìn chằm chằm vào vợ mình. “Tiến hành tiếp gì hả, cô gái?”

Chỉ về phía giường, hai gò má nàng đỏ ửng lên, và chàng thấy màu hồng sẫm ấy thật quyến rũ. Nhận thức đó đánh vào người Caelen, một lần nữa chàng đã bị hạ gục bởi cảm giác cần được chở che được tạo ra bởi sự do dự của nàng.

“Đến đây nào, Rionna?”

Trong chốc lát, chàng đã nghĩ nàng sẽ không phục tùng. Nhưng đột nhiên Rionna lại cất tiếng thở dài, sau đó duyên dáng đứng dậy đi về phía chồng, mái tóc lấp lánh sau lưng như ngọn đuốc rực sáng.

Khi vợ mình đến đủ gần, Caelen kéo nàng vào giữa hai đùi mình rồi giữ lấy tay nàng.

“Nếu ta mong đợi nàng có thể cưỡi ngựa vào ngày mai, và rõ ràng ta đã muốn như thế, thì đêm nay ta sẽ không thể làm bất cứ điều gì khiến nàng quá mệt mỏi.”

Hai gò má càng ửng đỏ hơn, Rionna cúi đầu e thẹn.

Bỗng Caelen siết chặt lấy nàng khiến nàng ngước mắt lên nhìn chồng. “Tuy nhiên, khi chúng ta có thời gian để hoàn tất cuộc hôn nhân này, nàng không cần phải sợ hãi, cô gái của ta ạ. Ta sẽ không làm bất cứ điều gì thương tổn hay khiến nàng phải sợ hãi.”

Rionna trông có vẻ không hoàn toàn bị thuyết phục. Nàng căng thẳng liếm môi dưới, khiến nó lấp lánh và ẩm ướt trong ánh lửa của lò sưởi.

Chẳng thể kháng cự lời mời gọi không chủ tâm ấy, Caelen kéo tay vợ mình để nàng ngồi trên đùi chàng. Với sự dịu dàng và lịch thiệp mà Caelen không biết mình sở hữu, chàng vuốt ve xương gò má Rionna rồi lùa ngón tay vào mớ tóc phía sau tai nàng.

Cơ thể nàng ấm áp bởi đã ngồi cạnh lò sưởi quá lâu, hơi ấm đó dịu dàng tỏa ra như tia nắng âu yếm, mơn trớn chàng. Bị mê hoặc bởi cảm giác cùng hình ảnh những lọn tóc trượt khỏi ngón tay như dải lụa mềm mại, Caelen đoan chắc mình chưa bao giờ chạm vào bất cứ thứ gì tuyệt vời đến thế, chàng kéo nàng tới gần hơn cho đến khi miệng họ gần sát lại.

“Hôn ta đi,” Caelen nói bằng thanh âm dịu dàng đến mức cả bản thân chàng cũng không nhận ra.

Lời chỉ dẫn ấy khiến Rionna bối rối. Nàng ngồi bất động trên đùi chàng, căng thẳng cứng đờ như cột đá. Nhìn vào chồng mình, rồi lướt tới làn môi chàng, Rionna lại liếm môi lần nữa.

Chết tiệt.

Nơi đó của chàng đã trở nên cứng ngắc như người nàng. Caelen điều chỉnh lại ví trí, không muốn để nàng hoảng sợ, nhưng mỗi lần di chuyển, chàng chỉ càng nhận ra thực tế một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ đang ở trong vòng tay mình. Và chàng đã nói với người phụ nữ ấy là chàng sẽ không hoàn tất cuộc hôn nhân của họ tối nay.

Chàng đúng là một kẻ ngốc.

Chắc chắn Caelen có thể đặt nàng ngồi trên ngựa cùng với mình để khiến nàng không cần trải qua sự thiếu thoải mái nào.

Nhưng điều này cũng có vẻ không ổn vì sau đó chàng sẽ phải chịu đựng sự căng thẳng, dày vò trong suốt chuyến đi.

Caelen thở dài, sẵn sàng chịu đựng một đêm dài cực kỳ khó chịu. Dù không có ý định lên giường với Rionna, nhưng Caelen cũng không cho phép vợ mình ngủ trên giường của cô ấy.

Các anh trai của chàng sẽ chẳng bao giờ trải qua một đêm cách xa vợ. Vậy nên Caelen sẽ không cho họ lý do để nghĩ mình thiếu khả năng.

Một cách do dự, Rionna ấn môi mình lên môi chồng. Chỉ đơn thuần là chạm nhẹ, nhưng nụ hôn ấy nhanh như chớp đã tác động tới chàng. Caelen thấy người mình nóng lên, ngón chân đau râm ran như thể chúng bị ấn vào lửa.

Chàng chỉ còn sót lại chút kiềm chế để không lăn nàng lên giường và hôn nàng đến khi bất tỉnh. Sự kiên nhẫn vừa tìm được cùng mong muốn không làm Rionna sợ chết khiếp là một trong những quyết định ngu ngốc nhất của chàng.

Đột nhiên, Rionna kéo người ra, hai mắt mở to, gò má ửng hồng. Tiếp đó nàng trượt tay lên ngực Caelen rồi tiến lên vai, thận trọng nhìn chồng như thể mong đợi chàng sẽ cắn mình vì đã dám chạm vào người chàng. Chúa ơi, nhưng trông lúc này Caelen lại giống như đang van xin nàng hãy chạm vào mình đi.

Những ngón tay lang thang lướt đến cổ chồng, sau đó nàng cẩn thận lại đặt miệng mình lên miệng chàng. Lần này Rionna giữ yên ở đấy và ngập ngừng khám phá miệng Caelen bằng lưỡi của mình. Đức mẹ đồng trinh, việc này đang giết chết chàng.

Rionna không ngừng kích động, ngày càng tựa sát hơn vào Caelen, dùng miệng mình thiêu đốt miệng chàng.

Thôi thúc ham muốn chảy xuyên khắp cơ thể Caelen, nhưng chàng cố kìm lại, bởi không muốn hủy hoại lời mời gọi ngọt ngào ấy. Rionna vô tội khi cư xử như chiến binh và nỗ lực hành động giống một người đàn ông. Nàng xứng đáng nhận được sự dịu dàng và tán tỉnh của chàng, mặc dù chỉ có Chúa mới biết Caelen đáng được phong thánh trước khi việc này chấm dứt.

“Nó không hề có cảm giác khó chịu, nụ hôn này ấy,” Rionna thì thầm. “Không, tình yêu, nó chẳng khó chịu chút nào. Ai đã nói với nàng như thế?”

Rionna dừng lại, kéo người ra xa hơn, hai mắt đờ đẫn nhìn chồng. “Không ai cả. Tôi chưa từng hôn ai trước đây. Sự thật tôi không biết làm thế nào cả?”

Caelen gần như rên rỉ. Việc là người đàn ông duy nhất nàng từng hôn khiến chàng thấy hài lòng, tất nhiên với điều kiện nàng nói đúng sự thật, nhưng chắc chắn nét ngây thơ này không thể là giả tạo. Rionna sẽ giành được gì từ lời nói dối đó kia chứ? Không, chàng đang để cho những lỗi lầm của quá khứ bóp méo hiện tại, điều ấy thật không công bằng cho cô dâu của chàng.

Việc nàng nói mình không biết chút gì về hôn làm Caelen chỉ muốn bật cười. Cô gái này là người phụ nữ quyến rũ bẩm sinh. Nụ hôn của nàng hòa quyện giữa sự táo bạo cùng nét ngây thơ ngọt ngào. Nó đã tạo ra nhiều những phản ứng mâu thuẫn khiến chàng kinh ngạc không nói nên lời.

“Ta nghĩ nàng đã làm đúng đấy,” Caelen thì thầm. “Nhưng để phòng hờ, nàng có thể thực hành một lát với ta.”

Người Rionna rung lên vì tiếng cười kích động, âm thanh vang vọng trong tai chàng như tiếng chuông bạc nhỏ xíu leng keng.

“Nụ hôn có thể là điều kỳ diệu nếu được thực hiện đúng cách,” Caelen nói. Ngay khi ấy, chàng chợt nghĩ lại đã bao lâu rồi mình mới thực sự được tận hưởng điều ngọt ngào như một nụ hôn giản đơn thế này.

“Đúng cách sao?”

“Ừ.”

“Hãy chỉ cho tôi thấy đi.”

Caelen cười tươi rói, kéo nàng thấp xuống, rồi cúi đầu, nhấn môi mình lên mạch đập nơi cổ vợ. Nàng giật nảy mình và thốt ra tiếng thở dài trước khi tan chảy tựa vào người chồng. Chàng cắn nhẹ, quét một đường thắng tới tai nàng rồi nhấm nháp lấy dái tai như thể Rionna là món ăn ngon lành vậy.

Bám chặt vào cánh tay Caelen, nàng xoay người để bộ ngực bị buộc lại kia ấn sát vào ngực chàng. Điều này đang giết chết Caelen, bởi giờ đây chàng đã biết thứ gì ẩn giấu đằng sau dải buộc đó.

“Ôi đúng, nụ hôn thật dễ chịu?”

Không có cách nào khiến Caelen hài lòng lòng hơn việc nằm cạnh nàng trên chiếc giường này suốt cả đêm. Chàng đã hứa với chính mình và cả với Rionna là sẽ không làm bất cứ điều gì thương tổn đến nàng hay khiến chuyến hành trình ngày mai thiếu thoải mái. Nhưng điều đó không có nghĩa Caelen không được phép cho mình vùi vào cảm giác thích thú nơi làn da mềm mại của nàng.

Caelen kéo mạnh tay áo Rionna để bờ vai trần lộ ra. Rionna ngay lập tức bất động, tách người ra khỏi ngực chàng, môi bĩu ra như thể phản kháng. Rồi nàng mở miệng sau đó lại khép chặt, tiếp tục nhìn chằm chằm Caelen.

“Ta muốn ngắm nàng và sẽ chỉ cho nàng thấy những thứ khác trong việc hôn, đó là chưa đề cập đến nhiều nơi khi hôn có thể mang lại khoái cảm.”

“Ồ.”

Từ ấy trượt khỏi môi Rionna với sự phấn khích đến ngạt thở. Đồng tử lóe sáng, cổ họng và hai gò má nàng ửng hồng.

“Anh muốn tôi làm gì?”

Caelen mỉm cười. “Không làm gì cả, cô gái của ta. Ta sẽ làm mọi điều cần thiết. Tất cả những gì nàng phải làm là nằm xuống và tận hưởng.”
Bình Luận (0)
Comment