Lần đầu tiên để lại ấn tượng rất quan trọng, cũng là nói cho đối phương biết mình yêu đối phương đến bao nhiêu nên cả hai người đều không vận chuyển linh lực để song tu, Lâm Phong cùng Mộ Dung Tuyết làm chuyện này không phải để nâng cao thực lực, mà là để thể hiện tình cảm của chính mình.
Thế nhưng vì sinh mệnh của Mộ Dung Tuyết đã gắn kết với Lâm Phong nên đan khí lại tự động tản ra hướng về phía Lâm Phong, được Lâm Phong tẩy rửa sau đó lại trở về cơ thể Mộ Dung Tuyết, nàng cảm nhận được sinh mệnh của mình càng gắn chặt với Lâm Phong hơn, đồng thời giữa nàng và đệ thập trùng thiên của Lâm Phong lại xuất hiện một chút liên kết.
Lâm Phong không nhận được lợi ích quá lớn, bởi vì hắn muốn đan khí này hoàn toàn trở lại cơ thể Mộ Dung Tuyết, đẳng cấp chân khí của Lâm Phong đã cao nên đan khí cũng không tẩy rửa được bao nhiêu, đan ý của Mộ Dung lại bất nguồn từ Lâm Phong nên tác dụng song tu nâng cao đan ý cũng không có.
Người ta nói quen việc dễ làm quả nhiên vô cùng chính xác, ban đầu Mộ Dung Tuyết còn cảm thấy có chút đau nhói cùng ngượng ngùng, nhưng dần dần nàng lại càng mạnh bạo hơn, bởi vì người lấy đi lần đầu tiên của nàng không phải ai khác, chính là Lâm Phong, chính là người mà nàng yêu.
Thân là tu sĩ, thể chất rất tốt, song tu cũng là một loại phương pháp tu luyện, Lâm Phong cùng Mộ Dung Tuyết ân ái không những không mệt mỏi, ngược lại càng thoải mái hơn. Thế là nhân cơ hội này Lâm Phong cùng Mộ Dung Tuyết liền làm mấy lần.
Có một lần Mộ Dung Tuyết rất tinh nghịch, không chịu yếu thế Lâm Phong, vậy mà nàng lại chiếm quyền chủ động, đè Lâm Phong xuống, không ngừng trêu đùa tiểu Lâm Phong, thể hiện sự bá đạo cùng kiều mị của nữ nhân.
Nam nhân rất có khí khái của nam nhân trong chuyện chăn gối, chắc chắn sẽ không chịu lép vế nhưng Lâm Phong nhìn khuôn mặt tràn đầy sắc hồng hạnh phúc của nàng thì cũng phối hợp diễn cùng nàng, miễn nàng cảm thấy vui vẻ là được.
Lâm Phong cũng rất bất ngờ, bình thường Mộ Dung Tuyết rất e dè những chuyện này, chỉ cần nhìn thái độ của nàng khi hắn vừa mới gặp liền biết, không ngờ bây giờ lại mạnh dạn như thế, như vậy chứng tỏ nàng yêu hắn rất nhiều, hắn nhất định sẽ bảo vệ nàng suốt cuộc đời này.
Thời gian trôi qua, cuộc vui của Lâm Phong cùng Mộ Dung Tuyết cũng kết thúc, thu lại đệ thập trùng thiên, lộ ra Mộ Dung Tuyết với hai gò má hồng nhuận, tràn đầy thỏa mãn đang ngồi dựa vào Lâm Phong, đương nhiên y phục cũng đã mặc lại đàng hoàng.
Khi Lâm Phong thu lại đệ thập trùng thiên thì đệ thập trùng thiên lại mang theo một chút khí tức của Mộ Dung Tuyết, hắn có cảm nhận nếu Mộ Dung Tuyết đối mặt với người khác trong đệ thập trùng thiên thì nàng cũng sử dụng được một chút phúc lợi của nó, giống như Lâm Phong là vương còn nàng là hậu, uy áp có lẽ không bằng khi Lâm Phong sử dụng nhưng cũng có chút tác dụng đáng kể.
Nghĩ như vậy Lâm Phong lại suy nghĩ đợi hắn tu vi cao lên, xây dựng đệ thập trùng thiên hoàn hảo hơn, hiểu biết về đệ thập trùng thiên cũng nhiều hơn sẽ tìm cách phân cho Mộ Dung Tuyết một cái hình chiếu của nó làm một phương pháp bảo mệnh. Đương nhiên với thực lực của Lâm Phong bây giờ thì vẫn chưa làm được như vậy.
Mộ Dung Tuyết giống như một con mèo nhỏ rúc vào lòng Lâm Phong, nhẹ nhàng lên tiếng:
-Lần này ra ngoài huynh gặp phải chuyện gì sao.
Mộ Dung Tuyết tin rằng Lâm Phong có thể xóa bỏ rào cản song tu giữa hai người là có nguyên nhân, không phải nàng không tin tưởng Lâm Phong mà là vì nàng quá hiểu Lâm Phong, Thanh Ngọc ở trong lòng hắn trước đây có địa vị cao hơn nàng một chút, nhưng qua chuyện này thì trong trái tim Lâm Phong đã không còn sự phân biệt như vậy nữa.
Lâm Phong gật đầu, nói cho Mộ Dung Tuyết những gì hắn được biết về nhân giới, chỉ nhân giới đã rộng lớn như vậy, vẫn còn thiên giới cùng âm giới, hắn không chắc đến bao giờ mới có thể tìm được Thanh Ngọc. Nếu vì tìm kiếm Thanh Ngọc mà không xác định rõ ràng địa vị của Mộ Dung Tuyết trong lòng hắn thì hắn cảm thấy rất có lỗi với Mộ Dung Tuyết.
Hơn nữa trong tu chân giới không ai đoán trước được điều gì, chuyện này cũng là để cho Mộ Dung Tuyết cảm thấy an tâm nếu chẳng may hai người bị tách ra giữa đường. Lâm Phong không muốn lại đạp vào vết xe đổ ở Tu Nghệ cầu, khi đó Thanh Ngọc rất muốn có con với hắn nhưng hắn vì còn quá nhiều vướng bận nên đã bỏ lỡ cơ hội cùng Thanh Ngọc xây dựng một mái ấm, rốt cuộc tất cả đều tan biến.
Chuyện này cũng không thể trách Lâm Phong nhưng hắn lại luôn canh cánh trong lòng, rốt cuộc cả hai kiếp người, tại địa cầu hắn chối bỏ mắt trái của mình, cũng chính là chối bỏ Thanh Ngọc trong kiếp sống đó, có lẽ nàng muốn hắn thấy cái gì đó, nhưng hắn không có đủ can đảm để nhìn nhận sự thật.
Còn tại Tu Nghệ cầu thì hạnh phúc hắn đem lại cho nàng quá ngắn ngủi, hắn còn tự tay giết chết nàng, đến khi chết linh hồn của nàng vẫn lo lắng cho hắn, vẫn luôn bảo vệ hắn, còn hắn lại không làm được gì cho nàng, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa thể tìm lại nàng.
Mộ Dung Tuyết an ủi Lâm Phong:
-Huynh đừng quá lo lắng, dù thế có rộng lớn bao nhiêu nhưng muội tin chắc rằng chúng ta sẽ tìm thấy Thanh Ngọc tỷ.
Lâm Phong xốc lại tinh thần:
-Ừm, ta còn có một bí mật muốn nói cho muội biết, bí mật này ta chỉ mới nói cho Thanh Ngọc mà thôi, muội là người thứ ba ngoài hai chúng ta biết chuyện này.
Không đợi Mộ Dung Tuyết phản ứng thì Lâm Phong đã nói ra, giống như đang tự kể lại cuộc đời của chính mình:
-Kì thực ta không phải người của thế giới này, ta đã chết hai lần, cũng đã sống lại hai lần. Một lần là tại Tu Nghệ cầu, nơi ta gặp được Thanh Ngọc. Còn lần thứ hai là ở đây, ta lại gặp được muội. Dù ta biết chuyện này rất khó tin nhưng tất cả đều là sự thật, hơn nữa ta còn có cảm giác rằng có kẻ đang thao túng cuộc đời ta cùng Thanh Ngọc, do đó ta mới không muốn thân thiết với một ai, ta sợ rằng họ sẽ vì ta mà chết, muội là người duy nhất khiến ta mở lòng ở thế giới này.
Mộ Dung Tuyết lắng nghe Lâm Phong nói ra bí mật của mình, nàng không vì Lâm Phong đến từ thế giới khác mà bài xích hắn, ngược lại nàng cười hì hì nói với Lâm Phong:
-Như vậy muội phải cám ơn ông trời đã cho huynh sống lại và cho muội gặp được huynh, huynh là món quà tuyệt vời nhất mà tạo hóa ban cho muội.
Lâm Phong cười cười:
-Thanh Ngọc cũng đã từng nói những lời như vậy, tính cách của muội rất giống nàng ấy.
Mộ Dung Tuyết không vì Lâm Phong nói ra những lời này mà bất mãn với Lâm Phong, nàng biết ý tứ của Lâm Phong không phải vì nàng giống Thanh Ngọc nên hắn mới thích nàng, Lâm Phong chỉ là đang nhớ Thanh Ngọc mà thôi. Mộ Dung Tuyết dò hỏi:
-Huynh có biết “người kia” là ai hay không.
Lâm Phong lắc đầu:
-Ta không biết, nhưng dù hắn có là ai ta cũng sẽ bảo vệ muội, ta sẽ không để muội chịu bất cứ tổn thương nào.
Mộ Dung Tuyết nắm lấy hai má của Lâm Phong, nhìn thẳng vào Lâm Phong, rất trịnh trọng nói ra:
-Muội không sợ, so với việc để huynh bảo vệ thì muội muốn chiến đấu cùng với huynh.
Lâm Phong nhìn thấy Mộ Dung Tuyết như vậy không nhịn được hôn lên trán của Mộ Dung Tuyết:
-Được rồi, chuyện tương lai cứ để tương lai tính, bây giờ trọng yếu là muội phải đề cao tu vi, muội đã là người của ta, ta không cho phép muội đi trước ta, có hiểu không. Đúng rồi, ba tháng nay hắc kén có gì khác lạ hay không, dựa theo kế hoạch cũ cũng chỉ còn chưa tới chín tháng thời gian mà thôi.
Nhắc tới hắc kén, Mộ Dung Tuyết liền khai báo hết những gì phát sinh trong ba tháng qua:
-Phượng tỷ trong hắc kén tình hình rất khả quan, từ khi huynh đi đến nay thì sinh cơ từ Tứ Chuyển Niết Bàn Đan đã bị hắc kén hấp thu một thành, huynh xem.
Mộ Dung Tuyết lấy ra Tứ Chuyển Niết Bàn Đan, quả nhiên đan dược này đã thu nhỏ một thành, không biết một viên đan dược có đủ để Liễu Phượng sống lại hay không, nhưng ít ra cũng có hy vọng. Đột nhiên Mộ Dung Tuyết la lên:
-A, hình như hắc kén không có ở vị trí cũ.
Lâm Phong quay qua nhìn hắc kén, đúng thật là hắc kén không còn ở vị trí cũ, trước đó hắc kén nằm ở ngoài phạm vi của đệ thập trùng thiên, nhưng bây giờ nhìn lại… hắc kén lại nằm trong phạm vi đệ thập trùng thiên.
Án theo lý thuyết một khi có ngoại vật xâm nhập vào đệ thập trùng thiên thì Lâm Phong chắc chắn sẽ biết, không thể nào lấy lí do vì hắn quá chú tâm vào việc ân ái với Mộ Dung Tuyết mà không phát hiện được, bởi vì đệ thập trùng thiên đã có thể xem là một loại giác quan của Lâm Phong rồi.
Như vậy chỉ có một loại khả năng, đó là hắc kén kia đã được đệ thập trùng thiên không xem nó là ngoại vật. Cũng đúng như vậy, Liễu Phượng vì được tái sinh trong đệ thập trùng thiên nên cũng có một tia liên hệ với đệ thập trùng thiên, do vậy mà nàng mới có thể nhân lúc Lâm Phong không có chú ý liền tiến vào, đệ thập trùng thiên cũng không báo động cho Lâm Phong biết.
Hai người Lâm Phong tới gần hắc kén, Lâm Phong rất muốn biết tại sao lại như vậy, nếu đệ thập trùng thiên xuất hiện lỗ hổng thì hắn cần phải biết lỗ hổng đó là gì, đây là lá bài tẩy của hắn, nếu không một khi có người phát hiện được điểm yếu sau đó lợi dụng nó để tấn công Lâm Phong thì rất phiền toái.
Quan sát một vòng hắc kén, Lâm Phong phát hiện so với lần trước thì hắc kén đã biến đổi khá nhiều, bên trên hắc kén có thêm một cái đồ án phượng hoàng, bất quá đồ án này rất mờ nhạt. Điều đáng chú ý là vậy mà trên hắc kén còn có đồ án nhật nguyệt, cùng với một đám mây đan khí.
Về đám mây đan khí kia thì có thể giải thích rằng hắc kén hấp thu sinh mệnh chi lực ở đây cũng có đan khí của Mộ Dung Tuyết mà tạo thành, như vậy đồ án nhật nguyệt có thể là do hấp thụ loại lực lượng kì lạ tại đệ thập trùng thiên, chỉ có như vậy thì mới giải thích được sự xuất hiện đồ án này cùng tại sao hắc kén lại có thể lẳng lặng chui vào đệ thập trùng thiên mà Lâm Phong không phát hiện được.
Mộ Dung Tuyết nhìn hắc kén mà đỏ mặt:
-Phượng tỷ đáng ghét, vậy mà lại nhìn trộm muội.
Mộ Dung Tuyết nghĩ đến việc mình ân ái với Lâm Phong, đặc biệt là một màn mạnh dạn kia đều bị Phượng tỷ nhìn thấy hết liền vô cùng xấu hổ, chuyện vợ chồng là không thể chia sẻ nha.
Bất quá nàng tuy nói như vậy nhưng cũng không có chán ghét Liễu Phượng, chỉ là trêu chọc Liễu Phượng một chút mà thôi, cũng không biết Liễu Phượng có nghe thấy hay không.
Lâm Phong vẻ mặt cứng ngắc, chuyện Mộ Dung Tuyết nói đến tựa hồ có đạo lý, hy vọng hắc kén kia tiến nhập đệ thập trùng thiên không phải là do Liễu Phượng cố ý nhìn trộm a.
Ngay lúc này, hắc kén dường như cảm nhận được hai người Lâm Phong đến gần liền xuất hiện run rẩy, đồng thời phát ra một cái ý niệm vui mừng, còn có một loại thân thiết không nói nên lời. Hắc kén càng ngày càng run rẩy mãnh liệt, giống như nó muốn phá kén mà ra để gặp mặt hai người nhưng cuối cùng sức lực không đủ, chỉ có thể không cam lòng mà yên ổn trở lại
Mộ Dung Tuyết mang theo một vẻ kích động nói với Lâm Phong:
-Vừa rồi muội cảm nhận được ba động sinh mệnh của Phượng tỷ, dường như tỷ ấy đã có thể tỉnh lại nhưng lại thiếu một chút gì đó.
Lâm Phong gật đầu, vừa rồi hắn mở ra thần đồng nên thấy được nhiều thứ hơn:
-Liễu Phượng thiếu chính là năng lượng, vừa rồi khi chúng ta đến gần thì nàng rất xúc động muốn phá kén mà ra, nhưng năng lượng cần thiết để có thể phá kén rất lớn, chỉ sợ Tứ Chuyển Niết Bàn Đan cùng với một giọt tinh huyết bản mệnh vẫn không đủ. Có lẽ ta phải đến Bách Hỏa Sơn một chuyến.
Mộ Dung Tuyết đưa ra đề nghị:
-Lần này muội đi cùng huynh có được không.
Lâm Phong gật đầu, Mộ Dung Tuyết có đạo tâm của tu sĩ, một khi đã quyết định sẽ không bao giờ hối hận, Lâm Phong không muốn vì mình áp đặt mà Mộ Dung Tuyết phải thay đổi con người của nàng. Hơn nữa với tu vi của hai người hiện tại cộng thêm Thiên Lôi Tử thì tại tu chân quốc cấp hai cũng không gặp nguy hiểm gì quá lớn nên cũng để nàng đi theo.