Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 228

Trong phòng bế quan, qua hai canh giờ luyện hóa Đại Phá Đan Thái Phiêu Phiêu đã một lần nữa leo lên Nguyên Anh hậu kì, bất quá Thái Phiêu Phiêu chưa kết thúc bế quan ngay mà nán lại luyện tập một chút làm quen với tu vi.

Qua thêm một canh giờ luyện tập Thái Phiêu Phiêu đã có thể sử dụng một phần năng lực linh lực hóa thực chất ngưng kết ra một bộ băng giáp, bộ băng giáp này chỉ có phần ngực và hai tay nhưng một Nguyên Anh hậu kì làm được như vậy đã rất khá, linh lực hóa thực chất là bản lĩnh độc quyền của Hóa Thần kì a.

Lại một lần nữa Thái Phiêu Phiêu đặt ra quyết tâm phải cố gắng hơn để trợ giúp Lâm Phong, nói thật ngày trước nói muốn theo đuổi Lâm Phong nàng không có nắm chắc chút nào, lúc đó nàng chỉ có thượng phẩm linh căn, với sự ưu tú của Lâm Phong chẳng mấy chốc nàng sẽ bị Lâm Phong bỏ xa đến gót chân hắn nàng cũng không theo kịp chứ đừng nói tới trợ giúp.

Còn bây giờ nàng đã có cực phẩm linh căn, niềm tin của nàng nhờ vậy mà tăng lên nhiều, không bằng Lâm Phong ít ra cũng trợ giúp được Lâm Phong một phần nào đi, hơn nữa nàng còn có lợi thế tu vi cao hơn Lâm Phong gần một cái đại cảnh giới, nếu cố gắng chưa chắc đã không bằng Lâm Phong.

Ổn định lại tâm tình Thái Phiêu Phiêu chuyển qua cảm thán Đại Phá Đan quá khủng bố.

Theo lời Lâm Phong nói Đại Phá Đan chỉ có một tác dụng duy nhất đề cao tu vi nhưng Thái Phiêu Phiêu thấy tác dụng này ghê gớm hơn linh đan tứ phẩm bình thường nhiều, có lẽ chỉ có ngũ phẩm linh đan phẩm cấp thượng phẩm trở lên mới sánh được với viên Đại Phá Đan nàng vừa ăn.

Bởi vì Thái Phiêu Phiêu từng phục dụng qua một viên thượng phẩm tứ phẩm linh đan Cực Linh Đan lúc Nguyên Anh trung kì đỉnh phong đột phá lên Nguyên Anh hậu kì, nàng biết rõ tứ phẩm linh đan như thế nào.

So sánh hai lần nàng rút ra kết luận dù có là cực phẩm Cực Linh Đan đi nữa cũng không có cách nào bá đạo giống như Đại Phá Đan giúp nàng trong hai canh giờ đột phá lên Nguyên Anh hậu kì, không nói ngày trước phục dụng Cực Linh Đan tu vi của nàng còn cao hơn bây giờ một chút thì lúc đó nàng tốn cả một ngày dài luyện hóa đan dược.

Đúng vậy, đột phá chứ không phải khôi phục, tu vi của nàng không phải từ Nguyên Anh hậu kì rớt xuống Nguyên Anh trung kì mà là ngưng thực tu vi Nguyên Anh hậu kì thành Nguyên Anh trung kì, muốn lên Nguyên Anh hậu kì phải đột phá một lần nữa, mà đột phá khó hơn khôi phục nhiều.

Đừng nhìn nàng từ Nguyên Anh trung kì gần đỉnh phong đột phá lên Nguyên Anh hậu kì liền cho rằng Đại Phá Đan chỉ hơn Cực Linh Đan một chút.

Ngày trước nàng là thượng phẩm linh căn còn bây giờ là cực phẩm linh căn, kinh mạch thông qua Vũ Trụ Chân Tủy tẩy rửa càng dẻo dai hơn cứng cáp hơn, lượng linh lực để nàng đột phá nhiều lắm, đổi lại là người khác dùng một viên Đại Phá Đan có thể trực tiếp từ Nguyên Anh trung kì lên hậu kì luôn chứ không đùa.

Theo tính toán dược lực viên Đại Phá Đan nàng ăn phải gấp hai đến ba lần cực phẩm Cực Linh Đan, nàng thấy rõ Lâm Phong chỉ dùng năm gốc linh dược tứ phẩm cộng thêm mười hai gốc linh dược tam phẩm thành đan thôi, lượng linh dược luyện chế không nhiều hơn Cực Linh Đan bao nhiêu mà hiệu quả gấp mấy lần Cực Linh Đan, quá khủng bố.

Chưa hết, Đại Phá Đan của Lâm Phong có thêm một điểm cực kì đáng sợ nữa, đó là có thể vô hạn phục dụng không cần lo lắng tác dụng phụ, chỉ cần có đủ linh dược thì tu vi có thể tăng lên vèo vèo, nói khủng bố còn nói giảm nói tránh rồi a, phải nói là nghịch thiên mới đúng.

Bỏ qua chuyện Đai Phá Đan, Thái Phiêu Phiêu thu hồi băng giáp trên người bước ra ngoài, với tu vi Nguyên Anh hậu kì muốn duy trì băng giáp trong thời gian dài vẫn rất miễn cưỡng.

Đây không phải vấn đề linh lực thiếu mà là linh lực của Hóa Thần đã có sự chất biến so với Nguyên Anh, đạt tới Hóa Thần thì Nguyên Anh sẽ trở thành Nguyên Thần, nếu coi Nguyên Anh như một đứa trẻ thì Nguyên Thần chính là người trưởng thành, hai cái chênh lệch nhau rất lớn.

Khi có Nguyên Thần linh lực sẽ thông qua Nguyên Thần xuất hiện chất biến trở thành một loại linh lực đặc trưng dành cho Hóa Thần kì trở lên gọi là nguyên lực, Hóa Thần kì chính là dựa vào nguyên lực để thi triển linh lực hóa thực chất. (Bản chất của nguyên lực vẫn là linh lực, tên gọi khác nhau chỉ để phân biệt nên gọi linh lực hóa thực chất có lẽ không sai a).

Thái Phiêu Phiêu chưa có Nguyên Thần nhưng nàng dựa vào hiểu biết với nguyên lực dùng Nguyên Anh mô phỏng ra một chút nguyên lực mới thi triển được linh lực hóa thực chất, một khi nguyên lực tiêu hao hết chỉ dùng linh lực bình thường duy trì băng giáp sẽ rất tốn linh lực.

Hiện tại lượng nguyên lực tích lũy tối đa có thể trợ giúp Thái Phiêu Phiêu thi triển băng giáp trong mười phút, khi xài hết nguyên lực nàng cần ít nhất một canh giờ để ngưng tụ lại nguyên lực.

Ra đến sảnh Thái Phiêu Phiêu đã thấy Lâm Phong đang chờ sẵn, hai người Phượng Tuyết nàng lại không thấy. Lâm Phong cười nói:

-Chúc mừng ngươi đột phá Nguyên Anh hậu kì.

Thái Phiêu Phiêu khoe chiến tích:

-Đều nhờ có ngươi giúp ta. Sau khi đột phá Nguyên Anh hậu kì ta đã có thể sử dụng một phần linh lực hóa thực chất, dựa vào linh lực hóa thực chất ta có thể chống cự được với Hóa Thần sơ kì mười chiêu không bại, còn nếu dùng Cực Băng Ngưng Sát nói không chừng sẽ có thể đánh trọng thương Hóa Thần sơ kì.

Lâm Phong biết Thái Phiêu Phiêu chỉ đang nói đến khả năng có thể nhất, nàng thấy qua Hóa Thần kì nhưng chưa chiến đấu với Hóa Thần kì mới nói như vậy, nếu Lâm Phong tính toán uy lực Cực Băng Ngưng Sát không sai thì một khi Thái Phiêu Phiêu liều mạng có thể diệt sát luôn Hóa Thần sơ kì chứ không phải đánh trọng thương.

Tuy nhiên thứ Lâm Phong để ý không phải lực chiến của nàng mà là linh lực hóa thực chất.

Lâm Phong có một cái năng lực mô phỏng theo linh lực hóa thực chất gọi là linh lực hóa hình, đáng tiếc trước giờ chưa gặp qua Hóa Thần kì nào thi triển linh lực hóa thực chất mà chỉ biết qua lời Liễu Phượng và Thiên Lôi Tử kể lại nên hiệu quả linh lực hóa hình của hắn không tốt lắm, làm vài thứ đơn giản được chứ trong chiến đấu chẳng có tác dụng gì.

Hiện tại nha, hắn rất muốn nghiên cứu linh lực hóa thực chất từ Thái Phiêu Phiêu nhằm cải tiến linh lực hóa hình của bản thân, theo Lâm Phong thấy linh lực hóa hình linh hoạt hơn linh lực hóa thực chất nhiều, chẳng qua hắn chưa hiểu rõ nên có chút gân gà mà thôi.

Bản tính nhà khoa học trỗi dậy, Lâm Phong ho khan nói:

-Khục, ngươi có thể thi triển một lần cho ta xem được không.

Đây là lần thứ hai Thái Phiêu Phiêu nhìn thấy vẻ mặt ham học hỏi của Lâm Phong, nàng cười khúc khích vì Lâm Phong lúc này rất đáng yêu, tính cách có chút trẻ con, trong mắt còn không giấu nổi sự vội vàng muốn quan sát, so với Lâm Phong ngày thường giống như hai người hoàn toàn khác nhau vậy.

-Ngươi xem cho kĩ.

Nói xong Thái Phiêu Phiêu ngưng tụ ra băng giáp, môt tầng giáp ngực và giáp tay khá mỏng ôm sát thân hình tuyệt mỹ càng khiến Thái Phiêu Phiêu xinh đẹp động lòng người hơn, nếu có người khác ở đây sẽ trầm trồ khen ngợi, có điều trong mắt Lâm Phong chỉ có “linh lực hóa thực chất” chứ không có ý thưởng thức cảnh đẹp.

Ban đầu bị Lâm Phong nhìn chằm chằm Thái Phiêu Phiêu có chút xấu hổ, bất quá nàng không nhìn ra ý tứ không đứng đắn nào từ Lâm Phong dứt khoát không thèm xấu hổ nữa, xấu hổ là tự mình đa tình a, nàng yêu Lâm Phong nhưng vẫn có ngạo khí của nữ nhân, người ta đã không có ý mình phải tỏ ra bình thường mới có giá.

Một lát sau băng giáp không chịu bắt đầu được tan rã, Thái Phiêu Phiêu phất tay giải trừ băng giáp nói:

-Ta tạm thời chỉ ngưng kết được trong mười phút, quá thời gian đó rất tiêu hao linh lực, ít nhất phải nghỉ ngơi một canh giờ mới tiếp tục được.

Thấy vậy Lâm Phong có chút luyến tiếc không nỡ, cái này không khác nào đang chơi vui vẻ bị tịch thu mất đồ chơi a, thế là Lâm Phong truyền cho Thái Phiêu Phiêu một đoàn linh lực có chứa hỗn độn chi khí mặt dày nói ra:

-Ngươi thấy bản thân tiếp tục được không, ta muốn xem tiếp.

Thái Phiêu Phiêu cổ quái nhìn Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong còn có mặt thú vị này, về chuyện linh lực của Lâm Phong nàng không biết nó là hỗn độn chi khí nhưng nàng biết nó rất đặc biệt, chỉ một đoàn linh lực truyền qua nàng đã không cần phải chờ đợi một canh giờ, bất quá dùng linh lực từ Lâm Phong chỉ có thể duy trì băng giáp được năm phút.

Nghe lời Lâm Phong Thái Phiêu Phiêu lại triệu hồi băng giáp, năm phút trôi qua, băng giáp tan rã, Lâm Phong lại truyền cho Thái Phiêu Phiêu một đoàn linh lực, lại triệu hồi băng giáp.

Cứ như vậy đến lần thứ mười hai Lâm Phong mới thỏa mãn ngừng lại, lần này Lâm Phong hỏi:

-Ngươi bóc băng giáp ra cho ta cầm có được không?

Thái Phiêu Phiêu thử tách giáp tay ra, đáng tiếc giáp tay vừa rời khỏi tay nàng không duy trì được quá ba giây đã hóa thành một đoàn linh lực (không phải nguyên lực nhé), Thái Phiêu Phiêu nói:

-Chuyện này ta chưa làm được rồi. Có lẽ khi chính thức đạt tới Hóa Thần kì ta mới làm được, ta từng thấy viện trưởng ngưng kết ra một cây quạt ném đi.

Nghe vậy Lâm Phong hơi tiếc, vừa rồi hắn dùng linh hồn chi lực kiểm tra cấu trúc băng giáp phát hiện một vài điểm đặc biệt, cấu trúc băng giáp được ngưng kết ra không khác với “băng” thông thường bao nhiêu, nhìn qua cực kì giống “băng” thông thường được gia trì thêm linh lực.

Thế nhưng Lâm Phong chắc chắn cơ chế tạo ra băng giáp không giống thiên nhiên trận pháp dùng linh lực đắp vào “băng” thông thường, nếu dùng một đống linh lực đắp vào “băng” thông thường có thể tạo thành băng giáp nhưng băng giáp kiểu đó không giúp đề cao lực chiến được, dính một chiêu là vỡ nát ngay.

Sau nhiền lần quan sát Lâm Phong đã có chút kết luận cùng phương hướng cải tiến linh lực hóa hình nhưng vẫn muốn trực tiếp chạm vào để xác minh điều hắn suy đoán, đồng thời trực tiếp chạm vào mới có thể dùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp hiểu rõ nguyên lực hơn mô phỏng lại nguyên lực.

Có điều khó mở lời a, không gỡ ra được chỉ có thể chạm trực tiếp trên người Thái Phiêu Phiêu.

Nhìn Lâm Phong tiếc nuối Thái Phiêu Phiêu thẳng thắn nói ra:

-Ngươi có thể chạm vào giáp tay khi còn ở trên người ta, ta không ngại đâu, bất quá giáp ngực thì không được.

Một lần nữa bản tính nhà khoa học lấn át “điều khó nói”, Lâm Phong đồng ý luôn:

-Vậy ta không khách sáo, yên tâm, ta xem một chút thôi, bảo đảm không táy máy quá phận.

Thái Phiêu Phiêu nói vu vơ:

-Ta còn mong ngươi táy máy quá phận đây này.

-Ách, ngươi nói vậy ta có chút không dám sờ đấy.

Lâm Phong giật mình rụt tay lại, hắn rơi vào trạng thái nghiên cứu vẫn biết nam nữ thọ thọ bất thân thân a, bình thường Lâm Phong rất giữ kẽ với nữ nhân, chỉ nhìn ngày trước chấp nhận nhưng không thân mật với Mộ Dung Tuyết là hiểu rồi, nếu không phải vì mục đích nghiên cứu hoặc trợ giúp gì đó Lâm Phong sẽ không chủ động tiếp xúc thân thể với nữ nhân khác ngoài nhị nữ.

Đây là một loại tôn trọng nhị nữ, cũng là một loại tôn trọng người đối diện.

Thái Phiêu Phiêu cười:

-Đùa ngươi thôi, ta yêu ngươi nhưng không phải ngươi muốn làm gì thì làm đâu, chỉ khi nào ngươi mở lòng ta mới cho phép bản thân chủ động tiến tới, nếu không ta quá có lỗi với hai người Phượng Tuyết. Hiện tại ngươi tìm hiểu nhanh đi, không thôi băng giáp tan rã ta lại mệt, có ngươi giúp khôi phục nhưng liên tục ngưng kết ta vẫn rất không dễ dàng.

-Vậy ta bắt đầu đây.

Không nghĩ nhiều nữa Lâm Phong một thanh nắm lấy băng giáp trên tay Thái Phiêu Phiêu, cảm giác đầu tiên của Lâm Phong khi chạm vào giáp tay là băng nhưng không phải băng, nhìn bề ngoài hoặc dùng thần thức thăm dò sẽ thấy băng giáp khá chắc chắn, chỉ có chạm vào mới biết băng giáp cực kì mềm mại.

Lâm Phong thầm nghĩ tầng băng kia mỏng nhưng không đến mức mềm mại như thế này chứ, đây chẳng khác nào da thịt nữ nhân a.

Thử mấy lần nữa Lâm Phong liền cảm giác không đúng, cái này… đúng thật là đang chạm trực tiếp vào Thái Phiêu Phiêu, nói tay hắn và tay Thái Phiêu Phiêu cách nhau một tầng bằng mỏng còn không bằng nói tay hai người cách nhau bởi một thứ ‘‘không thực chất’’.

Nhìn lại Thái Phiêu Phiêu Lâm Phong thấy mặt nàng đỏ bừng, vừa rồi có nắn bóp một chút a, thảo nào nàng không cho sờ giáp ngực, Lâm Phong ho khan mấy cái tiếp tục sờ, lần này hắn giữ ý tứ hơn, chỉ chạm nhè nhẹ dùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp phân tích băng giáp.

Qua thêm vài lần truyền linh lực… Thì ra là vậy!

Một loại hiểu ra đột nhiên nhảy lên trong đầu Lâm Phong, ngày trước Lâm Phong đã nghe về Hóa Thần biết Hóa Thần có thể điều động linh khí thiên địa, nói ghê gớm hơn tu sĩ Hóa Thần kì đã có sự tiếp xúc da lông với quy tắc mới điều khiển được linh khí thiên địa, chính nó làm nên khác biệt so với Nguyên Anh.

Khi tới Hóa Thần trong cơ thể ngươi sẽ tự động sinh ra một tia liên hệ với thiên địa dựa trên hệ ngươi tu luyện, ví dụ ngươi là hỏa hệ tu sĩ sẽ có lợi thế trong điều động hỏa hệ linh khí từ thiên địa, băng hệ tu sĩ sẽ có lợi thế trong điều động băng hệ linh khí từ thiên địa, thậm chí ngươi không cần hiểu quy tắc ngươi vẫn có thể điều động linh khí thiên địa, tất cả nhờ vào nguyên lực.

Cộng thêm những gì vừa quan sát Lâm Phong đã có kết luận chính xác, băng giáp không phải do thuần túy nguyên lực đắp lên, trong đó còn xen lẫn băng quy tắc mới tạo ra được băng giáp, quy tắc này được Thái Phiêu Phiêu thông qua nguyên lực thu linh khí thiên địa ngưng kết thành băng quy tắc chứ không phải nàng hiểu rõ băng quy tắc.

Tóm lại linh lực hóa thực chất chỉ gọi cho oai chứ nó chưa hoàn toàn từ không hóa có trở thành thực chất, bản chất của linh lực hóa thực chất là lợi dụng nguyên lực gom lại linh khí thiên địa, qua một lúc áp súc linh khí thiên địa sẽ ngưng kết được một chút quy tắc nhỏ bé tạo thành hình dạng như ngươi mong muốn.

Ngoài ra còn một nguyên nhân khiến ranh giới giữa hư ảo và chân thật trong băng giáp khá mỏng manh là do nguyên lực Thái Phiêu Phiêu dùng Nguyên Anh mô phỏng ra không thuần túy khiến năng lực linh lực hóa thực chất chưa đạt tới mức trọn vẹn mới dẫn tới tình trạng xấu hổ vừa rồi, Hóa Thần kì ngưng kết ra không chân thật cũng không đến nỗi hư ảo như Thái Phiêu Phiêu.

Bất quá đối với Thái Phiêu Phiêu như vậy đã đủ rồi, hư ảo về mặt hình thức chứ tác dụng tăng phúc lực chiến không phải giả, băng giáp vẫn đủ sức giúp nàng chống đỡ được với Hóa Thần sơ kì.

Lúc này Lâm Phong đã hiểu được thứ quan trọng nhất trong linh lực hóa thực chất là quy tắc, tuy nói Hóa Thần kì không hiểu quy tắc vẫn có thể dùng linh lực hóa thực chất nhưng Lâm Phong tin tưởng người hiểu được quy tắc thi triển linh lực hóa thực chất sẽ mạnh hơn người không hiểu quy tắc thi triển nhiều.

Người khác phải dùng quy tắc trong thiên địa thi triển còn Lâm Phong có hẳn sinh tử đạo vận riêng, đồng nghĩa hắn có sinh tử quy tắc riêng, còn có cả một phương thế giới riêng là đệ thập trùng thiên, xem ra linh lực hóa hình chuẩn bị được ra quân rồi, Lâm Phong rất mong chờ linh lực hóa hình bản cải tiến.

Lâm Phong thu tay lại lấy ra hai lọ nước thuốc đưa cho Thái Phiêu Phiêu nói:

-Cám ơn ngươi, ở đây có hai lọ nước thuốc, lọ màu xanh lam dành cho ngươi, phiền ngươi mang lọ màu trắng tới cho Hiên Phượng, nhắc nhở Hiên Phượng vừa ngâm thuốc vừa vận chuyển công pháp hấp thu dược lực trong đó là được. Bên trên lọ nước thuốc ta đã khắc sẵn vài thiên nhiên trận pháp, trong lúc ngâm ngươi có thể luyện tập phá trận một phen.

Thái Phiêu Phiêu tiếp nhận hai lọ nước thuốc nở nụ cười thỏa mãn, hiện tại nàng rất vui vẻ vì nàng đã làm được cái gì đó trợ giúp Lâm Phong:

-Ta hiểu rồi, mười ngày sau gặp lại.

-Ừ, mười ngày sau gặp lại.
Bình Luận (0)
Comment