Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 350

Thân ảnh đen sì cho rằng Lâm Phong đã bị dọa sợ không dám một mình trở về tái chiến liền tách ra khỏi Hắc Long Khôi Lỗi để tiết kiệm năng lượng, lại qua một lúc xác định Tinh Thần Hắc Minh Diễm không có vấn đề khác lạ thân ảnh đen sì mới ra tay luyện hóa.

Lần luyện hóa thứ hai so với lần thứ nhất thuận lợi hơn, đoán chừng chỉ cần ba mươi phút sẽ thành công, đến lúc đó thân ảnh đen sì sẽ không sợ thiếu hụt năng lượng nữa, ít nhất giải quyết năm cái Hợp Thể trong không gian này không thành vấn đề.

Bất quá thân ảnh đen sì không nghĩ tới Lâm Phong chạy chỉ để tranh thủ thời gian khôi phục một điểm chứ không phải chạy do không dám chiến, Lâm Phong căn bản không cho thân ảnh đen sì ba mươi phút để luyện hóa Tinh Thần Hắc Minh Diễm.

Mới năm phút trôi qua, sau khi tiêu hóa một mớ tứ phẩm linh đan khôi phục linh lực Lâm Phong đã một người quay trở về quấy nhiễu bắt buộc thân ảnh đen sì phải cắt đứt quá trình luyện hóa thi triển ra Nhân Khôi Nhất Thể chống đỡ.

Lại qua mấy hiệp giao đấu Lâm Phong thi triển thân pháp chạy ra chỗ khác ăn đan dược, khôi phục được một chút lại chạy về đấu tiếp.

Thân ảnh đen sì không phải kẻ ngu biết ngay đây là Lâm Phong đang cố tình kéo dài thời gian chờ viện binh tới.

Có điều biết là một chuyện, ngăn cản được hay không lại là một chuyện khác, Hắc Long Khôi Lỗi đúng là rất mạnh nhưng qua thời gian dài bị Tinh Thần Tháp áp chế đã xuống cấp rất nhiều, ngoại trừ thân thể cứng cáp và lực công kích tương đối mạnh mẽ ra thì tốc độ không hơn Lâm Phong bao nhiêu.

Thậm chí mấy cái pháp thuật khủng bố trong lần giao đấu đầu tiên là do thân ảnh đen sì chủ động không tiếc tiêu hao với mục đích hù dọa Lâm Phong chứ không phải lúc nào cũng có thể thi triển ra được.

Nói cách khác có đuổi theo Lâm Phong chỉ tổ khiến bản thân tiêu hao nhiều năng lượng thêm chứ không có tác dụng gì nhiều.

Đổi lại nếu Lâm Phong không có Đạo Kiếm thì thân ảnh đen sì còn có thể yên tâm trốn trong Hắc Long Khôi Lỗi vừa đánh vừa luyện hóa, nhưng hắn không phân tâm được a, Đạo Kiếm rất đáng sợ.

Hơn nữa Lâm Phong đã không điên cuồng công kích như trước mà chỉ chú tâm vào quấy nhiễu nên rất khó để hạ sát Lâm Phong.

Đánh không giết nổi, đứng yên khôi phục không được bao nhiêu đã phải rơi vào chiến đấu, mà đuổi theo cũng không xong, chạy trốn càng không ổn, mặc dù Lâm Phong tiêu hao nhiều hơn sẽ có lúc tách ra được nhưng Lâm Phong còn có viện binh, thân ảnh đen sì sợ không đợi đến được lúc Lâm Phong kiệt sức.

Có thể nói thân ảnh đen sì đang rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan cực kì uất hận.

Thân ảnh đen sì tức giận nói:

-Tiểu tử, có ngon đừng chạy.

Lâm Phong cười lớn trào phúng:

-Ha hả, ngươi đưa cho ta Tinh Thần Hắc Minh Diễm, ta sẽ không chạy nữa.

Nói chuyện như đùa, giao ra Tinh Thần Hắc Minh Diễm lấy cái gì để khôi phục? Thân ảnh đen sì không nhịn được chửi thề:

-Con mẹ ngươi.

Lời qua tiếng lại, hai người vẫn đánh nhau theo kiểu mèo vờn chuột, có điều trong trường hợp này là con mèo đang bị con chuột bắt buộc phải vờn.

-Tà Long Chấn Hồn, Cuồng Long Trảo Thủ.

Quá ức chế, Hắc Long Khôi Lỗi một lần nữa không tiếc tiêu hao năng lượng thi triển tổ hợp kĩ mà trước đó kém chút đánh bại được Lâm Phong.

Bất quá Lâm Phong ăn thiệt một lần sớm có chuẩn bị, Tà Long Chấn Hồn vừa ra Lâm Phong đã áp súc Đệ Thập Trùng Thiên tới cực hạn bao phủ thân thể, lại dùng linh lực hóa thực chất biến ra một cái “nón bảo hiểm” bảo vệ phần đầu chống đỡ lại âm ba công kích.

Dưới hai tầng phòng ngự, Tà Long Chấn Hồn căn bản không làm khó được Lâm Phong, Cuồng Long Trảo Thủ không được Tà Long Chấn Hồn hỗ trợ hiển nhiên cũng không đánh trúng Lâm Phong được.

Hai chiêu không làm gì được Lâm Phong, thân ảnh đen sì càng tức giận hơn hét lên:

-Khốn nạn.

Đúng lúc này, rốt cuộc Lâm Phong đã chờ được mấy người Hồng Nghiệp đến nơi.

Lâm Phong hướng về bốn người Hồng Nghiệp hét lớn:

-Các vị, kẻ thù của kẻ thù là bạn, cùng ta giết chết đầu ma vật này.

Thấy vậy thân ảnh đen sì cũng hét lớn buông lời dụ hoặc:

-Các ngươi căn bản không đánh lại hắn, một khi không có ta kiềm chân các ngươi chắc chắn sẽ bị hắn giết chết đoạt lấy Tinh Thần Hắc Minh Diễm. Hay là thế này đi, các ngươi giúp ta kiềm chế hắn, đổi lại ta mở cửa cho các ngươi ra ngoài, các ngươi thấy sao?

Không thể không nói thân ảnh đen sì cực kì khôn ngoan, một câu nói đã làm bốn người Hồng Nghiệp khá động tâm, mục đích của bọn họ bây giờ chỉ có thoát ra chứ không cần Tinh Thần Hắc Minh Diễm nữa, nếu không phải thân ảnh đen sì có thân phận ma tu thì bốn người Hồng Nghiệp đã đồng ý rồi.

Chỉ có người ngu mới tin tưởng ma tu, có thể thân ảnh đen sì thật mở được cửa, nhưng chưa chắc đã là cửa ra đâu.

Hồng Nghiệp thay mặt bốn người nói:

-Lâm đ*o hữu, ta cần đạo hữu phát thệ không ra tay với chúng ta.

Lâm Phong không chút do dự gật đầu:

-Tốt, Lâm Phong ta thề chỉ cần bốn vị không có chủ đích với Tinh Thần Hắc Minh Diễm thì ta nhất định không hướng các vị ra tay.

Ý tứ, đánh xong Hắc Long Khôi Lỗi thì Tinh Thần Hắc Minh Diễm sẽ thuộc về Lâm Phong, kẻ nào muốn tranh đoạt đừng trách Lâm Phong không nể tình trước đó hợp tác, cũng đừng hòng bắt Lâm Phong thề không động tới Tinh Thần Hắc Minh Diễm.

Nhưng như vậy đã đủ để bốn người Hồng Nghiệp hợp tác cùng Lâm Phong, dù sao nếu không có Lâm Phong bọn họ không đánh lại được Hắc Long Khôi Lỗi, so sánh giữa Tinh Thần Hắc Minh Diễm và mạng sống cái sau vẫn quan trọng hơn một chút.

Cứ như thế, từ trận chiến một đấu một đã thành năm vây công một, áp lực đè lên vai Lâm Phong giảm bớt rất nhiều.

Vừa đánh Lâm Phong vừa lên tiếng chỉ đạo:

-Các vị, điểm yếu của nó nằm ở khớp nối giữa đầu với thân.

Bốn người Hồng Nghiệp khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu.

Năm đánh một, Hắc Long Khôi Lỗi lập tức lộ ra vẻ yếu thế, mặc dù bốn người Hồng Nghiệp không có Đạo Kiếm không thể nhất kích phá tan được lớp phòng hộ ở điểm yếu nhưng lực chiến của Hợp Thể trung kì không thể xem thường, liên tục công kích vẫn gây cho Hắc Long Khôi Lỗi rất nhiều khó khăn.

Đặc biệt là trên thân Hắc Long Khôi Lỗi vốn có rất nhiều chỗ không hoàn hảo, một đấu một còn để ý nổi chứ năm đấu một khó có thể đối phó hết được, mới chỉ mười phút chiến đấu đã có mấy loạt pháp thuật xuyên qua chỗ không hoàn hảo đánh vào thể nội Hắc Long Khôi Lỗi.

-Xoạt…..

Qua thêm một lúc nữa, Hắc Long Khôi Lỗi phải chống lại Hồng Nghiệp quấy nhiễu đã lộ ra sơ hở chết người, Lâm Phong chớp lấy thời cơ giơ lên Đạo Kiếm chém vào điểm yếu, cái đầu của Hắc Long Khôi Lỗi rất dễ dàng bị cắt đứt rơi xuống để lộ ra thân ảnh đen sì đang trốn bên trong.

Lâm Phong hét lớn:

-Cùng lên.

Không cần Lâm Phong ra lệnh, bốn người khác cũng đã thi triển ra pháp thuật mạnh nhất đánh tới lỗ hổng do cái đầu rớt xuống.

Mất đi sự bảo hộ của Hắc Long Khôi Lỗi, lại phải đối mặt với loạt công kích khủng bố, thân ảnh đen sì điên cuồng quát:

-Đây là các ngươi ép ta. Âm Khôi Bí Pháp, Nhiêu Hồn Đại Pháp.

-Ma Long Chi Hồn, hiện.

Theo bí pháp được triển khai, trên người thân ảnh đen sì bỗng nổi lên một tầng hỏa diễm hừng hực, linh hồn thiêu đốt, ma khí không ngừng tràn ra dung nhập vào Hắc Long Khôi Lỗi, cái đầu vừa bị trảm đứt đã được ma khí ngưng tụ thành thực chất bù vào.

Thoạt nhìn không khác gì một đầu ma long thực thụ, ngoại trừ kích cỡ không lớn lắm.

-Ma Long Thôn Thiên.

Cái miệng Ma Long mở lớn, một cỗ hấp lực tràn ra nuốt sạch đợt công kích của cả năm người vẫn không hề hấn chút nào, cũng không biết có phải thân ảnh đen sì đang muốn dọa người khác hay không còn cố tình để Ma Long thè ra cái lưỡi tỏ vẻ “chưa no muốn ăn thêm”.

-Graoooooooooo……..

Tiếp đó, ma long lại mở miệng gào thét, đây thậm chí không phải cái gì âm ba thuật pháp mà chỉ đơn giản là một tiếng gầm cực lớn nhưng cả năm người đang ở gần Hắc Long Khôi Lỗi lập tức bị chấn bay, ngoại trừ Lâm Phong có Đệ Thập Trùng Thiên bảo hộ ra bốn người khác đều bị chấn đến choáng váng đầu óc.

Sơ bộ giao phong đã thấy Ma Long mạnh đến mức nào.

-Phập.

Xui xẻo nhất là Nguyên Chính, lão chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị cái đuôi của Hắc Long Khôi Lỗi đâm xuyên qua thân thể giết chết, đồng thời cái đuôi Hắc Long Khôi Lỗi giống như một cái ống hút thoắt cái đã hấp thu sạch sẽ cả huyết nhục lẫn linh hồn Nguyên Chính.

-Phập.

Lại một lần đâm nữa, Lục Thống là người xấu số thứ hai đi theo Nguyên Chính.

Theo hai người bị hút khô, ma khí trên người Ma Long càng nồng đậm hơn.

-Xoạt.

Đến lần đâm thứ ba, mục tiêu Ma Long hướng tới là Hồng Nghiệp, khá may mắn rằng lần này Lâm Phong đã phản ứng kịp thời kéo Hồng Nghiệp sang một bên tránh né cái đuôi Ma Long, đồng thời Hầu Mã Thiên cũng đã tỉnh lại khỏi choáng váng trốn ra sau Lâm Phong.

Thấy vậy Ma Long cười khặc khặc:

-Cũng tốt, gom lại một chỗ càng tiện, đi chết đi.

Ma khí tiếp tục bộc phát, nhưng mà… Ma Long dưới sự ngỡ ngàng của ba người còn sống sót bỗng lấy một tốc độ siêu việt Hợp Thể quay người hướng về phương xa chạy trốn, phía xa truyền lại âm thanh đầy trào phúng của thân ảnh đen sì:

-Các ngươi chờ đấy, ta rất nhanh sẽ tìm đến các ngươi tính sổ.

Chứng kiến Hắc Long Khôi Lỗi biến mất khỏi tầm mắt, Hồng Nghiệp sốt ruột hỏi ý kiến Lâm Phong:

-Lâm đ*o hữu, tiếp theo phải làm thế nào?

Lâm Phong lộ vẻ suy tư nói:

-Tên kia chạy trốn rất nhanh nhưng không thấy có dấu hiệu của không gian phá toái, chắc chắn hắn vẫn nằm trong phạm vi của Hắc Tinh Tông, chúng ta cần phải mau chóng lần ra hắn không để hắn có thời gian khôi phục, nếu không dù có tìm được lối thoát cũng không tránh khỏi tai họa.

Đã phóng lao đành phải theo lao, hai người Hồng Nghiệp, Hầu Mã Thiên không còn cách nào khác ngoài gật đầu đi theo Lâm Phong, trong lòng thầm nghĩ may mắn trước đó không tin lời thân ảnh đen sì, bởi vì thân ảnh đen sì không chạy thẳng ra ngoài đã chứng minh hắn không mở được cửa ra.

Ít nhất với tình trạng chưa luyện hóa được Tinh Thần Hắc Minh Diễm thì không được.
Bình Luận (0)
Comment