Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2456

- Thời Không Lao Ngục!  

Lục Lâm Thiên quát một tiếng, quang mang bộc phát chói mắt, năng lượng thủy hệ bàng bạc hội tụ, linh hồn lực cuồn cuộn dung hợp cùng thời gian lực khoảnh khắc tràn ra.  

- Ca ca!  

Đồng thời trong Thời Không Lao Ngục còn có băng đống không gian, trực tiếp va chạm cùng hai cỗ năng lượng đánh tới, hàn băng lực nhất thời lan tràn, ăn mòn năng lượng mộc hệ cùng linh lực lẫn linh hồn, đem cả không gian đều đóng băng.  

- Di!  

Bị Thời Không Lao Ngục trút xuống, ánh mắt Độc Cô Trường Phàm cùng Bắc Cung Ngọc đều đại biến.  

Hai người nhất thời cảm giác công kích của mình đã bị Lục Lâm Thiên ngăn cản bên ngoài, căn bản không cách nào tiến thêm, lực công kích ngược lại bị Lục Lâm Thiên ăn mòn đóng băng.  

- Đi!  

Hai người nhìn nhau, đồng loạt phóng thích thần hoàng khí, mộc hoàng khí, chân khí, linh lực, linh hồn lực toàn lực, động tới thiên địa năng lượng tràn qua, hai người liên thủ vây công Lục Lâm Thiên, trên Thần Hoàng thai một mảnh gió giục mây vần.  

Hai người toàn lực liên thủ, nhất thời làm Thời Không Lao Ngục bị áp chế, nháy mắt đã muốn bức lui.  

Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không có gì lo lắng, khóe môi lộ nụ cười quỷ dị, thản nhiên nói:  

- Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ!  

Âm thanh rơi xuống, quanh thân Lục Lâm Thiên có ba cỗ năng lượng truyền vào Thời Không Lao Ngục, trong tích tắc một cỗ uy lực vô hình bắt đầu kéo lên.  

Chỉ trong nháy mắt Thời Không Lao Ngục gia tăng tám lần uy lực, đem cả không gian ngàn thước bao phủ bên trong, phạm vi đã sớm lan ra khỏi Thần Hoàng thai, tính cả Bắc Cung Ngọc lẫn Độc Cô Trường Phàm đều bị bao phủ bên trong.  

- Ca ca…  

Bên trong Thời Không Lao Ngục thổ hệ, giờ phút này công kích của Độc Cô Trường Phàm cùng Bắc Cung Ngọc đã sớm bị áp chế bên trong không gian thổ hệ, giống như bị cô đọng lại, lực công kích không cách nào tiết ra ngoài.  

- Đây chẳng lẽ là vũ kỹ thiên cấp sao, hình như không phải!  

- Uy lực trong không gian này thật mạnh!  

- Lục Lâm Thiên thi triển loại công kích gì, mỗi lần thay đổi thuộc tính uy lực đều tăng lên gấp đôi, chẳng lẽ đây là chỗ khủng bố của Vũ giả ngũ hệ hay sao!  

Những người vây xem đều kinh hãi, uy lực Thời Không Lao Ngục nháy mắt kéo lên gấp tám lần, thuộc tính thay đổi, phạm vi mấy ngàn thước gió giục mây vần, làm thật nhiều cường giả đều khϊếp sợ.  

Mà lúc này Bắc Cung Ngọc cùng Độc Cô Trường Phàm đều kinh hãi, rơi vào trong không gian bản thân họ như bị đông cứng lại, nhiều loại công kích quỷ dị ập tới làm họ hỗn loạn, trong nháy mắt thật khó thể chống đỡ.  

- Bạo!  

Sắc mặt hai người tối tăm, không chút do dự gian nan biến hóa thủ ấn, đột nhiên khống chế hai cỗ công kích trực tiếp nổ tung.  

- Ca ca…  

Hai cỗ công kích lập tức nổ thành bốn năm mảnh, trực tiếp hóa thành hai cỗ năng lượng phong bạo cực kỳ khủng bố thổi quét khắp bốn phía.  

- Phá!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, khẽ quát một tiếng, một chưởng áp không, Thời Không Lao Ngục nhất thời nổ tung, giống như quang hồ bao phủ phạm vi ít nhất là mấy ngàn thước.  

Oanh oanh!  

Không gian nổ tung, năng lượng ba đào cuồng bạo dao động điên cuồng, cả không gian bị va chạm biến thành bóp méo, chẳng khác gì sơn băng địa liệt.  

Những người vây xem trên quảng trường đều thối lui nhanh về phía sau.  

Phốc!  

Bên trong không gian hỗn loạn, Bắc Cung Ngọc cùng Độc Cô Trường Phàm phun máu tươi, thân hình bị đánh bay ra ngoài.  

Phanh!  

Mặt đất ầm ầm run lên, đá vụn kích tán.  

Mọi người rung động, không nghĩ tới cả hai người kia lại bị thương, chẳng khác gì bị người chà đạp.  

Lục Lâm Thiên khoanh tay trước ngực, hoàng mang bao phủ xung quanh, khí tức làm lòng người run rẩy.  

Phốc!  

Bên trong đống đá vụn, thân hình hai người chậm rãi đứng lên, máu tươi phun ra, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên.  

- Bắc Cung hoàng tộc, Độc Cô hoàng tộc, ha ha, không chịu nổi một kích, chỉ thường thôi!  

Lục Lâm Thiên cất tiếng cười to, ý cười cuồng ngạo tận trời.  

Các trưởng lão hai gia tộc sắc mặt xanh mét, chỉ sợ bọn hắn chưa từng nghĩ tới một màn này sẽ xảy ra, Bắc Cung Ngọc liên thủ với Độc Cô Trường Phàm nhưng vẫn không thể đối kháng Lục Lâm Thiên.  

- Lục Lâm Thiên, ngươi đừng hung hăng càn quấy, ngươi muốn chiến thắng, còn sớm lắm!  

Ánh mắt Bắc Cung Ngọc âm trầm, đưa tay lau máu trên khóe môi.  

- Ta chờ đây, ta có thể nói cho ngươi biết, ta chưa từng đem ngươi để vào trong mắt, một đám linh giả dựa vào tổ ấm bảo hộ, nhưng còn tự cho là mình siêu phàm!  

Lục Lâm Thiên từ trên cao nhìn xuống, cười lạnh một tiếng, lời nói cuồng ngạo bá đạo vô cùng.  

Đông đảo cường giả hai gia tộc sắc mặt thật khó xem, nhưng lại vô lực phản bác, bởi vì Lục Lâm Thiên có bổn sự cuồng ngạo như thế.  

- Càn rỡ!  

Trong mắt Độc Cô Trường Phàm chợt lóe hàn mang, sắc mặt tái nhợt, vừa quát lớn lập tức lăng không bay lên, từ trong mi tâm bắn ra đạo bạch quang.  

Ông!  

Một tiếng sấm nổ mạnh, trong tay Độc Cô Trường Phàm hiện ra một vòng tròn đường kính chừng một thước, bí văn quanh quẩn, chấn động lòng người.  

Xuy!  

Một tiếng sấm vang, Bắc Cung Ngọc cũng bay lên không, lục mang chợt lóe, trong tay cầm một kiện Vũ linh khí giống như trường tiên.  

Trường tiên dài chừng năm thước, lại giống như trường xà, có chín đoạn, bí văn bao phủ, năng lượng mộc hệ lan tràn, không gian xung quanh bên cạnh vô thanh vô thức tán khai.  

- Diệt Hồn Cô, bảo vật Độc Cô gia tộc, nghe đồn đã tiếp cận thần khí, là hồn khí địa cấp đỉnh!  

- Mộc Long Tiên, bảo vật Bắc Cung gia tộc, nghe đồn cường giả Bắc Cung gia tộc đã chém gϊếŧ chín đầu yêu long, dùng long cốt luyện chế mà thành, là Vũ linh khí cực mạnh chỉ kém thần khí!  

- Vận dụng linh khí rồi sao!  

Lục Lâm Thiên cười nhạt, nói:  

- Ta sẽ cùng các ngươi chơi đùa!  

- Đừng hung hăng càn quấy!  

Bắc Cung Ngọc quát lớn một tiếng, thân ảnh bay tới, chân khí mộc hệ lan tràn, vung mạnh trường tiên.  

- Mộc Long Tiên!  

Trường tiên run lên, trực tiếp xuyên thấu không gian, ầm ầm bay thẳng về hướng Lục Lâm Thiên, không gian bị xuyên thủng lưu lại khe không gian tối đen.  

- Diệt Hồn Cô!  

Hàn ý chợt lóe, Độc Cô Trường Phàm thúc giục Diệt Hồn Cô, năng lượng bàng bạc xoay tròn, hào quang sáng rực, linh hồn năng lượng hung hăng đánh thẳng tới trước.  

Hai cỗ công kích đều khủng bố, tốc độ sắp tới cực hạn, cơ hồ giống như xuyên thấu không gian bao phủ trước người Lục Lâm Thiên.  

Đột nhiên sau lưng Lục Lâm Thiên hiện lên một đạo thanh quang nhanh chóng lan tràn.  

Ông ông!  

Mọi người liền nhìn thấy một đôi vũ dực màu xanh hoàn mỹ xuất hiện, thanh quang bao phủ, nhè nhẹ lưu chuyển như điện mang, uy áp tràn ngập không gian, đồng thời ngưng tụ cỗ năng lượng làm lòng người run rẩy.  

- Là các ngươi muốn so đấu linh khí, ta thành toàn các ngươi!  

Hai kiện linh khí oanh kích tới, Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, thúc giục Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, một đạo cương khí tối đen xuất hiện.  

Phanh phanh!  

Hai đạo công kích rơi lên người Lục Lâm Thiên, không gian run lên, nứt vụn thành từng khúc, thân ảnh Lục Lâm Thiên cũng hóa thành mảnh nhỏ tiêu tán.  

- Tốc độ của các ngươi quá chậm!  

Cơ hồ đồng thời hai người vừa ý thức được mình chỉ đánh trúng tàn ảnh, Lục Lâm Thiên đã đi tới sau lưng họ, song chưởng

chấn động, hai kim long hư ảnh bạo lướt bay ra. 
Bình Luận (0)
Comment