Một lão nhân bảy mươi tuổi tóc mai bạc trắng nói:
- Trong lòng tộc trưởng đã nhận Lục Lâm Thiên sẽ không dễ dàng lật lọng. Lục Lâm Thiên đồng ý điều kiện của Đại trưởng lão, tộc trưởng làm động tĩnh lớn như thế chắc nhiều ít tin tưởng vào Lục Lâm Thiên.
Nam nhân trung niên trường sam màu trắng lúc trước mở đầu đề tài mắt hấp háy nói:
- Tuy thực lực của Lục Lâm Thiên cường đại nhưng Đại trưởng lão đã một chân bước ra đẳng cấp tôn giai, dù Lục Lâm Thiên mạnh mấy cũng không bằng Đại trưởng lão. Không phải nói Lục Lâm Thiên yếu mà vì Đại trưởng lão quá mạnh.
Nam nhân trung niên xoay người nói với lão nhân trường bào trước mặt:
- Nhị trưởng lão thấy sao?
Lão nhân mặc trường bào nói:
- Tộc trưởng thường thâm trầm, làm ra động tĩnh lớn như vậy e rằng đã có mấy phần nắm chắc. Đối với chúng ta không có nhiều ảnh hưởng, tuy chúng ta không muốn Vô Song gả cho người bên ngoài nhưng Lục Lâm Thiên có tư cách đó. Nếu ngày nào đó Lục Lâm Thiên giống như Bắc Cung gia tộc lão tổ ta, đại thành thuộc tính mới, một hơi thành đế sẽ giúp ích nhiều cho Bắc Cung gia tộc ta.
Quanh thân lão nhân mặc trường bào không có dao động hơi thở gì, tựa như người bình thường nhưng vô hình trung có khí thế khiến người không dám khinh hường. Lão nhân ngồi, nhìn từ xa cảm giác như núi lớn, dày nặng không thể lay động.
Một lão nhân năm mươi tuổi thânh ình mảnh khảnh, mái tóc dài mỉm cười nói:
- Lục Lâm Thiên này đúng là một nhân tài, thiên phú kinh người. Nếu là người của Bắc Cung gia tộc ta thì tốt biết mấy, cùng Vô Song mai sau chấ nhưng Bắc Cung gia tộc ta. Ngày Bắc Cung gia tộc ta vượt trên ngũ đại nhân hoàng tộc sắp đến.
- Tiếc rằng hài tử Bắc Cung Ngọc mạnh lại không khủng bố bằng Lục Lâm Thiên.
Nhị trưởng lão mỉm cười nói:
- Vấn đề Đại trưởng lão suy nghĩ cũng có lý, nhưng Đại trưởng lão lại không nghĩ cho mai sau.
Nam nhân trung niên mặc trường sam hỏi:
- Nhị trưởng lão, tại sao đêm qua người đồng ý quyết định của Đại trưởng lão?
Nhị trưởng lão trả lời, mắt chứa ý cười:
- Đại trưởng lão ra mặt thì làm sao chúng ta không đôàng ý được? Huống chi Đại trưởng lão lo lắng cũng có lý, chuyện về sau không ai biết, tất cả phải xem ba ngày sau. Nếu Lục Lâm Thiên thật sự thắng Đại trưởng lão thì trong tộc sau này không còn ai nói gì nữa. Nếu Lục Lâm Thiên thua thì đành trách hắn quá mức tự phụ, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên. Cuộc chiến ba ngày sau đã định, chúng ta không thể thay đổi cái gì, tất cả nằm trong tay Lục Lâm Thiên. Chúng ta đừng nghi ngờ ánh mắt của tộc trưởng.
***
Trong Thiên Trụ Giới, thời gian chậm rãi trôi. Đã hai mươi lăm ngày, khí thế quanh thân Lục Lâm Thiên càng lúc càng mạnh. Ánh sáng vàng đậm bao phủ quanh thân Lục Lâm Thiên, sóng không gian dao động.
Trong hai mươi lăm ngày này Lục Lâm Thiên luyện hóa năng lượng chân khí khổng lồ trong người, khí thế tăng vọt một đường đến trung kỳ, hậu kỳ Vũ Tôn bát trọng rồi lêи đỉиɦ.
Vù vù vù vù vù!
Trong lúc Lục Lâm Thiên mừng thầm cũng đã luyện hóa xong hết chân khí khổng lồ nuốt của năm người Vi Sinh Ngũ Tổ. Luyện hóa sạch sẽ, không chừa chút gì.
Toàn bộ năm năng lượng chân khí khổng lồ trong người Lục Lâm Thiên luyện hóa hết, năng lượng bốn phía tụ tập lại có xu hướng tăng nhanh đột nhiên tan biến, khí thế chậm rãi bình ổn.
Cổ họng Lục Lâm Thiên phun ra khí tọc:
- Phù.
Lục Lâm Thiên mở mắt ra, hai tia sáng như thực chất bắn ra. Đôi mắt đen lấy càng thêm sâu thẳm, tựa như đang nhìn ngô íao trên bầu trời.
Biểu tình Lục Lâm Thiên trầm trọng:
- Quá khó đột phá.
Luyện hóa chân khí của năm người Vi Sinh Ngũ Tổ, chân khí của năm cường giả trung kỳ Vũ Tôn cửu trọng nhưng chỉ đủ để Lục Lâm Thiên từ sơ kỳ Vũ Tôn bát trọng lướt tới hậu kỳ, miễn cưỡng lêи đỉиɦ. Lục Lâm Thiên không ngờ tới điều này.
Lục Lâm Thiên vốn không dám chắc chắn mình luyện hóa chân khí của năm người Vi Sinh Ngũ Tổ liền trực tiếp đột phá Vũ Tôn cửu trọng nhưng trong lòng cho rằn ít ra có tám phần cơ hội. Lúc này chỉ mới đến đỉnh Vũ Tôn bát trọng, từ đỉnh bát trọng lên Vũ Tôn cửu trọng còn cần lực đẩy lớn, Lục Lâm Thiên vô cùng thất vọng.
Nếu lúc bình thường thì Lục Lâm Thiên đã không thất vọng ê chề thế này, hắn biết khí hải đan điền của mình khổng lồ, chênh lệch lớn với tu vi giả bình thường cùng đẳng cấp. Lục Lâm Thiên sớm biết nếu hắn đột phá sẽ khó hơn người khác nhiều, nhưng lần này thì khác, hắn đang chờ đột phá thế nhưng kém quá nhiều, làm lòng hắn hụt hẫng.
Lục Lâm Thiên cảm nhận đẳng cấp chân khí trong người, tuy vẫn là Vũ Tôn bát trọng lại mạnh hơn lúc sơ kỳ nhiều, đẳng cấp bát trọng có chênh lệch rất lớn.
Lục Lâm Thiên suy đoán thực lực hiện tại của mình so với trước lúc luyện hóa chân khí của năm người Vi Sinh Ngũ Tổ thì tiến bộ gấp đôi. Nhưng Lục Lâm Thiên chưa đột phá đến Vũ Tôn cửu trọng, muốn chiến đấu với Bắc Cung Hùng thì hoàn toàn không nắm chắc.
Tu vi đẳng cấp của Bắc Cung Hùng khiến Lục Lâm Thiên tự hiểu khi nào đột phá Vũ Tôn cửu trọng mới đủ sức chiến đấu, đỉnh bát trọng không quá chắc chắn. Giữa Vũ Tôn bát trọng và cửu trọng có sự thay đổi, tiến bộ về chất.
Lục Lâm Thiên cắn răng nói:
- Vẫn còn thời gian, liều lần cuối!
Tinh thần máy động, trong lòng bàn tay cầm cái bình ngọc. Xuyên qua bình ngọc cảm giác năng lượng khủng bố nhàn nhạt dao động, đây là Mộc Hoàng linh dịch lấy từ tay Bắc Cung Kình Thương, trọng bảo trong Bắc Cung gia tộc.
Lục Lâm Thiên lẩm bẩm:
- Mộc Hoàng linh dịch, đây là trọng bảo trong Bắc Cung gia tộc sao?
Mắt Lục Lâm Thiên lóe ý cười, dao động kinh người thế này khiến hắn cảm nhận năng lượng khủng bố bên trong rất hùng hồn.
Mộc Hoàng linh dịch, nhạc phụ Bắc Cung Kình Thương nói báu vật này chỉ số ít người Vô Song, Bắc Cung Ngọc, Bắc Cung Hạo Nam mới có được, ước chừng hiếm hoi trong Bắc Cung gia tộc. Thứ này gọi là Mộc Hoàng linh dịch, Lục Lâm Thiên suy đoán không biết nó có liên quan gì đến Mộc Hoàng chi khí không.
Lục Lâm Thiên lẩm bẩm:
- Luyện hóa, hy vọng có thể đột phá đến Vũ Tôn cửu trọng, đành liều một phen.
Lục Lâm Thiên rút nắp bình ra, dao động năng lượng to lớn dâng lên trong bình ngọc.
Vù vù vù vù vù!
Năng lượng trong bình ngọc rít gào kèm theo năng lượng thuộc tính mộc đậm đặc. Lục Lâm Thiên thậm chí cảm nhận trong hơi thở này có Mộc Hoàng chi khí đậm đặc, khẻién chân khí thuộc tính mộc trong người hắn bị ức chế không thể vận chuyển.
Khí hải đan điền của Lục Lâm Thiên lóe ánh sáng vàng, thuộc tính kim khuếch tán mới chống đỡ được Mộc Hoàng chi khí này. Trong bình ngọc đựng chất lỏng màu xanh biếc trong suốt đập vào mắt Lục Lâm Thiên.
Năng lượng bàng bạc làm tim Lục Lâm Thiên đập nhanh theo, năng lượng tràn ra từ linh dịch xanh biếc bình nhỏ này.
Lục Lâm Thiên kinh thán:
- Năng lượng mạnh quá!
Năng lượng hùng hồn này mạnh nhất trong các năng lượng bàng bạc Lục Lâm Thiên từng thấy.
Lúc này Lục Lâm Thiên không biết nguồn gốc Mộc Hoàng linh dịch là từ Thiên Mộc Thần Thụ báu vật trấn tộc trong Bắc Cung gia tộc, linh dịch chiết xuất từ rễ cây Thiên Mộc Thần Thụ. Chỉ bình nhỏ này đã là vật cất chứa mất hàng trăm năm.