Nhưng mà rượu Giang Đảo Lưu mang tới tự nhiên không phải tầm thường, vốn là thứ chuyên dành cho tu luyện giả uống, người bình thường căn bản không thể đυ.ng vào, trừ phi là không muốn sống.
Cho nên uống nhiều rượu này khiến cho mọi người mơ mơ hồ hồ.
Trên trời, trăng sáng bắt đầu xuất hiện tỏa ra ánh sáng nhu hòa, trên ngọn núi, mọi người đã bắt đầu say, không ngừng có người gục xuống.
Còn lại đám người Lục Lâm Thiên khuôn mặt đỏ bừng, sau khi nhìn nhau cười to, lập tức khoanh chân bắt đầu điều tức trên ngọn núi.
Một lát sau, quanh thân bắt đầu được quang mang áo nghĩa thuộc tính bao phủ, khí tức từ từ nội liễm.
Sáng sớm, mọi âm thanh trong thiên địa dường như đều biến mất, sau lưng ngọn núi, từ phía đông bắt đầu có một tia sáng chiếu rọi.
Một lát sau, ánh sáng ngày càng rực rỡ, những ngôi sao mờ mờ trên bầu trời bắt đầu biến mất.
Sáng sớm, trong dãy núi xanh biếc là một mảnh xanh ngắt, trên sườn núi lộ ra sinh cơ bừng bừng, một mùi hương hoa cỏ tràn vào mũi mọi người khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Sưu Sưu.
Bỗng dưng, kim mang nhàn nhạt giống như vô số sợi tóc quanh thân Lục Lâm Thiên đột nhiên tiến vào trong cơ thể, hai con mắt hắn mở ra, tinh mang mang theo khí tức man hoang, cổ xưa từ trong mắt tràn ra, chợt lóe lên rồi biến mất.
Nhìn phía trước, Lục Lâm Thiên lập tức đứng dậy, trường bào màu xanh khẽ nhúc nhích, mở miệng nhẹ giọng nói:
- Chư vị, có người tới, có lẽ là tới gây phiền phức cho chúng ta.
Sưu Sưu Sưu Sưu.
Trên ngọn núi, từng cỗ khí tức lập tức chấn động, quang mang áo nghĩa thuộc tính liên tiếp thu liễm, hai con mắt đang nhắm mở ra, tinh mang trong mắt bắn ra.
Những người tối qua say mèm dưới động tĩnh bực này lập tức tỉnh lại, nhanh chóng chuẩn bị đối phó.
- Là Phượng Hoàng nhất tộc và người Ô gia tới sao?
Đám người Mạc Kình Thiên, Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân, Tuyệt Phong Hoa đi tới bên cạnh Lục Lâm Thiên, ánh mắt theo Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú về phía trước.
Lúc này mọi người coi như biết rõ thực lực của Lục Lâm Thiên mạnh mẽ ra sao, Lục Lâm Thiên dường như đã sớm cảm nhận được khí tức tới, mà hiện tại bọn họ còn chưa dò xét ra thứ gì, khác biệt như vậy đã coi như là một cái hào rộng lớn.
Nhưng mà mọi người cũng không biết, thực lực của Lục Lâm Thiên hiện tại bọn họ có khả năng đánh đồng hay không.
Nhưng mà lúc này phát hiện người Phượng Hoàng nhất tộc và Ô gia tới đây, Lục Lâm Thiên lại nhanh chóng biết rõ, là gì hắn bố trí Huyết Hồn ấn trong đầu Phượng Viêm, sau đó dưới tình huống tâm thần tận lực dò xét lúc này mới phát hiện ra người của Phượng Hoàng nhất tộc và Ô gia đang tới.
- Hẳn là vậy, người tới còn không ít.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói với đám người sau lưng, tâm thần tản ra chung quanh, hắn đã phát hiện ra không ít người đang tới đây.
- Xem ra sắp náo nhiệt rồi.
Ánh mắt Lục Linh biến ảo, trên người có khí tức huyết sát âm hàn bắt đầu lan tràn, khiến cho tất cả mọi người chung quanh có cảm giác tóc gáy dựng đứng.
Sưu Sưu.
Trong khoảng thời gian ngắn, trước không trung xuất hiện hơn chục đạo thân ảnh.
- Lục Lâm Thiên, cút ra nhận cái chết cho ta.
Một tiếng hét lớn phá không cuồn cuộn truyền tới.
Trong mấy hơi thở, khi tiếng hét lớn này vừa dứt, hơn mười đạo thân ảnh này đã xuất hiện trên không trung ngọn núi, từng đạo thân ảnh đạp không đứng lơ lửng, từng cỗ khí tức cường hãn lập tức khuếch tán ra chung quanh.
Hai người dẫn đầu là một lão giả mặc trường sam, khuôn mặt âm hàn, tóc trắng xóa, cùng với một mỹ phụ nhân vẻ mặt âm hàn, khí tức nóng bỏng, trong mắt tràn ngập vẻ giận dữ giống như có hỏa diễm đang nhảy nhót. Ánh mắt hai người này đều mang theo sát ý ngập trời nhìn vào mấy trăm người trên ngọn núi.
Nhưng mắt thấy mấy trăm người này, lão giả kia và mỹ phụ nhân không khỏi âm thầm biến sắc.
Ánh mắt tràn ngập sát ý của lão giả âm trầm cùng với mỹ phụ nhân kia cuối cùng dừng lại trên người Lục Lâm Thiên. Sát ý cuồn cuộn trong mắt không thèm che dấu, giống như định dùng ánh mắt băm vằm Lục Lâm Thiên thành vạn đoạn vậy.
- Là Ô Hỏa tông lão chưởng quản Hình pháp.
- Còn có Hỏa Loan tông lão.
- Nghe nói Pháp Vương là chắt trai của Ô Hỏa tông lão, người này bị Lục Lâm Thiên gϊếŧ, thời điểm này sợ rằng đám người này đang tìm Lục Lâm Thiên tới báo thù.
- Còn có cường giả Tùng gia và cường giả Tinh gia a.
- Tối hôm qua đám người Tịnh Vô Ngân, Nhâm Tiêu Diêu gϊếŧ người Tùng gia và Tinh gia, sợ rằng đám người này gặp phiền phức rồi.
Bốn phía ngọn núi, buổi tối hôm qua cũng bắt đầu xuất hiện đám người vây xem náo nhiệt tụ họp, lúc này đám người này bắt đầu thấp giọng thì thào nói ở phía xa.
Mọi người cũng không khó nhận ra, sợ rằng trong mật địa Thiên giới này sợ rằng sắp có náo nhiệt xảy ra.
Lục Lâm Thiên tiến lên, mật địa Thiên giới lần nữa náo nhiệt thêm vài phần.
- Ô Hỏa tán nhân của Ô gia, Hỏa Loan của Phượng Hoàng nhất tộc, là hai Hóa Hồng trong ba Hóa Hồng.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, nhìn hai người dẫn đầu, trong hai người có một người là Ô Hỏa Tán nhân mà hắn đã có khúc mắc từ trước.
Mỹ phụ nhân âm trầm kia là Hỏa Loan của Phượng Hoàng nhất tộc. Hơn một ngàn năm trước, Lục Lâm Thiên còn khó có thể dò xét ra thực lực của hai người này, lúc ấy hắn đối với Hóa Hồng cảnh cũng không hiểu nhiều lắm. Mà lúc này dò xét Lục Lâm Thiên mới phát hiện ra Hỏa Loan kia đã là Nhị nguyên Trung Xúc Hóa Hồng cảnh, từ khí tức trên người xem ra, hẳn là thời gian đột phá cũng không quá dài.
Mà Ô Hỏa Tán Nhân kia Lục Lâm Thiên lại có chút ngạc nhiên, Ô gia này hẳn không bằng Nhâm gia và Tịnh gia, nhưng mà Ô Hỏa tán nhân này lại là Tam Nguyên Đại Xúc Hóa Hồng cảnh, từ khí tức trên người, thậm chí là thời gian đột phá cũng không ngắn, khí tức trên người cực kỳ ổn định.
Bởi vì bây giờ Lục Lâm Thiên cũng còn không biết, Ô Hỏa tán nhân này là cường giả Ô gia, Tam nguyên Hóa Hồng, thực lực mạnh mẽ.
Ô gia này sau khi xuất hiện Ô Hỏa tán nhân danh chấn Thượng Thanh Đại thiên thế giới xong, vô số năm về sau cũng không có xuất hiện người trẻ tuổi nào có thể so sánh với Ô Hỏa tán nhân lúc trước.
Thế cho nên từ trước tới nay Ô gia đều dựa vào Ô Hỏa tán nhân chèo chống Ô gia to lớn. Ô gia tuy rằng cũng có chút cường giả, thế nhưng không có ai có tư cách đột phá tới Hóa Hồng cảnh.
Lần này thật vất vả mới xuất hiện một Pháp Vương, thiên phú so với Ô Hỏa tán nhân khi còn trẻ cũng không kém là bao, không có thông qua Vạn Thế đối quyết tiến vào mật địa Thiên giới, nghe nói lúc trước Pháp Vương này đang trong lúc đột phá, cho nên bất đắc dĩ mới buông tha Vạn Thế đối quyết, cuối cùng dùng con đường khác tiến vào mật địa Thiên giới.
Những năm này Pháp Vương vẫn luôn ở trong mật địa Thiên giới có biểu hiện không tầm thường. Trong vòng mấy ngàn năm đã đột phá tới Tuyên Cổ cảnh cao giai, có hy vọng nhanh chóng đặt chân lên Hóa Hồng cảnh, ai ngờ lại bị Lục Lâm Thiên vừa mới tiến vào mật địa Thiên giới dùng một chiêu diệt sát.