Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 506

– Ý của ngươi là không muốn tham gia?  

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên lúc này khẽ biến đổi.  

– Không phải là không muốn tham gia, chỉ là không dám đảm đương trọng trách mà thôi. Thực lực đệ tử còn thấp, cũng nghe sư phụ nói qua tầm quan trọng của lần đại hội này với Vân Dương Tông chúng ta.  

Lục Lâm Thiên nói, cũng không dám nói quá tuyệt. Ít nhất, cũng không thể chọc giận vị chuẩn nhạc phụ này. Sau khi để Thúy Ngọc nhìn thấy một màn giữa hắn và Vân Hồng Lăng, Lục Lâm Thiên cũng đã chấp nhận rằng Vân Hồng Lăng là nữ nhân của mình.  

– Tiểu tặc, ngươi không tham gia sao?  

Lúc này Vân Hồng Lăng đã không nhịn được nữa, quát lớn với Lục Lâm Thiên. Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng không đồng ý, thế nhưng hiện tại nghe ý tứ của phụ thân dường như đã ngầm đồng ý, không ngờ tiểu tặc này lại ấp úng không nghe.  

– Ta sợ không thể đảm đương trọng trách.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Lục Lâm Thiên, nếu như ta phái ngươi tham gia thì sao?  

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên trầm xuống, ánh mắt rơi vào trên người Lục Lâm Thiên.  

– Tông chủ có lệnh, đệ tử đương nhiên sẽ tham gia. Nếu như đệ tử không gánh nổi trọng trách đến lúc đó tông chủ đừng trách đệ tử là được.  

Lục Lâm Thiên đáp, ý tứ trong đó rất rõ ràng, ra bao nhiêu lực đó lại là chuyện của hắn.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, trong mắt Vân Khiếu Thiên có chút biến hóa, dưới ánh mắt này, Lục Lâm Thiên nhanh chóng cảm giác được có một cỗ lực lượng vô hình đang áp chế trên người hắn.  

– Ha ha.  

Một lát sau, Vân Khiếu Thiên cười ha hả nói:  

– Nói thật đi, sao lại không muốn tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, ta cần nghe lời nói thật.  

– Những lời đệ tử nói vẫn là thật, không dám nói lung tung trước mặt tông chủ.  

Lục Lâm Thiên nói, vừa rồi dưới áp lực kia toàn thân Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.  

– Lẽ nào ngươi chưa từng nói dối trước mặt ta?  

Vân Khiếu Thiên mỉm cười, nhìn Lục Lâm Thiên rồi nói.  

Dưới dáng tươi cười này toàn thân Lục Lâm Thiên đột nhiên cảm thấy mát lạnh, dường như bản thân mình đã bị nhìn thấu vậy.  

– Đệ tử đương nhiên không dám nói điêu trước mặt tông chủ.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Thật không?  

Vân Khiếu Thiên cười rồi nói:  

– Vậy không biết ta nên gọi ngươi là Lục chưởng môn hay Lục Lâm Thiên đây? Phi Linh môn kia tuy rằng chỉ là một môn phái tam lưu, thế nhưng tốt xấu gì cũng là môn sơn môn diệt Cửu Hoa Môn, La Sát Môn, Hắc Kiếm Môn, Lục chưởng môn trên Quỷ Vũ Tông cũng tỏa sáng, thanh danh không nhỏ mà.  

Nghe Vân Khiếu Thiên nói vậy, trong nháy mắt Lục Lâm Thiên ngẩn ra, trong lòng run lên, không nói thành lời. Trong đầu hiện giờ chỉ có một ý niệm đó là:  

– Vân Dương Tông có người trong Cổ Vực, thậm chí là có người trong Phi Linh môn, bằng không vì sao lại biết tất cả mọi thứ về hắn, hoặc là nói Vân Dương Tông đã điều tra hắn.  

Lục Lâm Thiên không nghĩ tới mình vẫn bị người khác tìm hiểu được, thế nhưng bản thân hắn lại nghĩ rằng còn chưa có ai biết, quả thực giống như một vở hài kịch vậy.  

– Cái gì mà Phi Linh môn? Cha rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?  

Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng ngạc nhiên hỏi.  

– Không nghĩ tới tông chủ đều đã biết. Đệ tử còn đang muốn tìm một cơ hội nói cho tông chủ, nếu như trong tông quy của Vân Dương Tông có quy định đệ tử Vân Dương Tông không thể đảm nhiệm chưởng môn phái khác bên ngoài thì đệ tử sẽ lập tức xin rút khỏi.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên vô cùng bình tĩnh nói. Chỉ là trong lòng từ trong kinh ngạc bình tĩnh lại. Hắn là chưởng môn Phi Linh Môn thì làm sao? Chuyện này cũng không liên quan tới Vân Dương Tông. Hơn nữa Phi Linh môn và Vân Dương Tông lại không có bất kỳ xung đột nào.  

Sắc mặt Vân Khiếu Thiên lúc này ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Phản ứng của tiểu tử Lục Lâm Thiên này quả thực khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn. Vốn hắn đang đắc ý vì mình bắt được điểm yếu của Lục Lâm Thiên, thế nào cũng khiến cho Lục Lâm Thiên bối rối một trận. Ai ngờ Lục Lâm Thiên căn bản không có phản ứng gì, ngược lại còn đem tông quy Vân Dương Tông ra mà nói.  

Trên tông quy Vân Dương Tông không có quy định về việc đệ tử trong tông không được phép đầu nhập vào sơn môn khác, cũng không có quy định không cho phép đệ tử làm chưởng môn phái khác. Cho nên việc này quả thực Vân Dương Tông không xen vào.  

(Đoạn này kỳ kỳ, môn phái gì mà môn quy lại thả cho đệ tử có thể gia nhập môn phái khác…)  

Mà ngay từ đầu Vân Khiếu Thiên cho rằng dùng nữ nhi mình làm mồi là có thể khiến cho Lục Lâm Thiên tận tâm tận lực tham gia đại hội Tam tông Tứ môn. Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng không có phản ứng gì, ngược lại khiến cho hắn có cảm giác nhưu cố ý muốn đem nữ nhi gả cho tên tiểu tử Lục Lâm Thiên này vậy.  

Vân Khiếu THiên biết nếu muốn để cho tên tiểu tử Lục Lâm Thiên này tham gia đại hội Tam tông Tứ môn cũng không khó, chỉ cần hắn hạ lệnh Lục Lâm Thiên còn không dám làm trái, thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng đã biểu hiện, tham gia và đem hết toàn lực xuất trận là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.  

Hiện tại Vân Khiếu Thiên tính toán, nếu như muốn Lục Lâm Thiên dùng hết toàn lực tham gia đại hội Tam tông Tứ môn mà không phải chỉ biểu hiện ra chút thực lực bên ngoài đó. Đại hội Tam tông Tứ môn lần này đối với Vân Dương Tông mà nói, đã tới trình độ vô cùng quan trọng, Vân Dương Tông phải có một đệ tử tiến vào top ba.  

Đệ tử trên Long bảng, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, Đổng Phàn, Triệu Kình Thiên. Thực lực đám người này Vân Khiếu Thiên đều hiểu rõ, bao gồm cả nữ nhi Vân Hồng Lăng của mình, thực lực tuy rằng đều là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ thế nhưng để tiến vào top ba trong đại hội Tam tông Tứ môn tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.  

Mà Lục Lâm Thiên, ngày hôm qua trên Địa Long đỉnh đã biểu hiện ra thực lực càng khiến cho Vân Khiếu Thiên coi trọng hắn. Mà điều quang trọng nhất chính là Lục Lâm Thiên ẩn giấu thực lực của hắn, ngay từ đầu Vân Khiếu Thiên có thể cảm giác được Lục Lâm Thiên ẩn tàng thực lực, ẩn tàng cực sâu. Nếu như có thể khiến cho Lục Lâm Thiên toàn tâm toàn ý tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, vậy thì trong Vân Dương Tông có lẽ sẽ thực sự xuất hiện một đầu hắc mã.  

Nhìn vẻ mặt không biến đổi của Lục Lâm Thiên kia, Vân khiếu Thiên cũng chỉ có thể than nhẹ, trước mặt hắn mà có thể làm được một bước này, định lực với khí độ của tên tiểu tử này tuyệt đối không phải là kẻ bình thường có thể làm được. Lúc này thậm chí Vân Khiếu Thiên còn nghĩ, vốn hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái, một người tâm khí cao ngạo như Hồng Lăng nhà hắn tại sao lại coi trọng tiểu tử Lục Lâm Thiên này. Hiện giờ xem ra, nữ nhi hắn nhìn người tuyệt đối chuẩn xác, không hổ là nữ nhi hắn, ánh mắt thật độc.  

– Như thế không cần. Ngươi là chưởng môn Phi Linh môn, nhưng vẫn là đệ tử Vân Dương Tông ta, coi như làm vẻ vang cho Vân Dương Tông ta.  

Nhìn Lục Lâm Thiên, Vân Khiếu Thiên nói.  

– Vậy là tốt rồi, đệ tử còn lo lắng tông quy lại không cho phép điều này chứ.  

Lục Lâm Thiên nói.  

– Hồng Lăng, con về trước đi. Ta và Lục Lâm Thiên nói chuyện một chút.  

Vân Khiếu Thiên nói với Vân Hồng Lăng.  

– Cha, chuyện gì mà ngay cả con cũng không thể nghe vậy?
Bình Luận (0)
Comment