Bạch Hổ giương cánh bay đến, quét ngang qua, mang theo tiếng gió gào thét, trong tay Phượng Lại Tà mang theo quang roi màu đỏ làm cho không khí thêm phần lạnh lẽo, chuyển động theo cổ tay của cô, quăng về phía Michael.
"Thiên sứ Trưởng đại nhân!" Một thiên sứ bên cạnh nhìn thấy Michael thế nhưng lại đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, vội vàng tiến lên muốn ngăn Phượng Lại Tà tiến vào phần mộ, nhưng mà lại bị Michael dùng một gậy đẩy ra, hắn híp mắt giương tay tiếp được quang roi của Phượng Lại Tà, nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt hắn biến mất trong nháy mắt, quên chặn lại quang roi màu đỏ, lòng bàn tay của hắn đau đớn giống như bị lửa bừng bừng đốt cháy vậy.
Xòe bàn tay ra, lòng bàn tay đã bị đốt trụi, máu tươi chảy ra từ trong miệng vết thương.
Trong mắt Michael tràn đầy khiếp sợ, đừng nói là bị quang roi quất, bình thường người ở Ma giới dùng ma pháp Quang Đạn nện ở trên người hắn đều không thấy có nửa điểm tác dụng, nhưng Phượng Lại Tà cầm trong tay cái quang roi màu đỏ kia, lại làm phỏng tay của hắn dễ như trở bàn tay, nếu như không phải là hắn hất ra kịp thời, thì bàn tay của hắn, giờ phút này chỉ sợ sớm bị cái quang roi kia thiêu trụi.
Đáng chết!" Michael dùng tay khác che lại tay bị thương, nhanh chóng dùng Thánh Quang chữa khỏi, thế nhưng hắn lại phát hiện, tốc độ khôi phục lại của hắn chậm kinh người, rất dễ nhận thấy, quang roi trong tay Phượng Lại Tà đầy sức mạnh, đối với hắn mà nói tuyệt đối là chí mạng.
Tức giận nheo mắt lại, Michael lần nữa xem xét kỹ lưỡng cô gái tuyệt mỹ cưỡi bạch hổ Phi Thiên trước mắt, gò má đẹp đẽ, vẻ mặt kiên cường, cặp mắt màu tím mơ hồ có chút pha lẫn ánh sáng màu bạc, hắn cười lạnh một tiếng.
Bất kể dù cô mạnh thế nào, nhưng cũng chỉ là đứa con cấm kỵ của một vị thần bị vứt bỏ mà thôi.
‘‘Thiên sứ Trưởng Michael" , Phượng Lại Tà cưỡi Bạch Hổ bay lượn xung quanh, đứng ở trước mặt của Michael, híp mắt nhìn thiên sứ khôi ngô không chịu thua này.
‘‘Đứa con cấm kỵ, Phượng Lại Tà, ngươi không có tư cách gọi tên của ta." Michael cười lạnh một tiếng, trong tay đột nhiên bộc phát ra Thánh Quang khổng lồ, bắn thẳng về phía Phượng Lại Tà.
"Đại Bạch!" Khẽ quát một tiếng, Phượng Lại Tà vỗ đầu Bạch Hổ, Bạch Hổ thông minh tránh thoát khỏi Thánh Quang khổng lồ.
"Có tư cách hay không, không phải ngươi nói là được." Phượng Lại Tà hừ lạnh một tiếng, dùng giọng điệu khinh thường đối với Michael, cô chỉ cảm thấy không vui một lúc.
Được, ta hôm nay sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là chênh lệch. Michael nâng khóe môi lên, một tay rút trường kiếm màu trắng ở bên hông ra, mũi kiếm sắc bén nhắm thẳng vào trán của Phượng Lại Tà.
Máu các ngươi bẩn thỉu, không xứng được sống trên thế giới này. Nếu như không phải vì cần đối phó Ma giới, hắn căn bản sẽ không để Phượng Lại được sống tới ngày hôm nay, càng sẽ không bắt Phượng Lại Tà trước mắt này đến Thiên giới, đối với hắn mà nói, mang thứ máu dơ bẩn của đứa con cấm kỵ vào Thiên giới, quả thực là sự sỉ nhục đối với Thiên Giới.
"Cổ hủ!" Phượng Lại Tà nhìn vẻ nghiêm trang, thần thánh không gì sánh được của Michael, chỉ cảm thấy tư tưởng và hành động của hắn cũng đã làm cho cô không cách nào chịu được, ánh mắt của hắn hầu hết đều mang sự chán ghét cùng khinh bỉ, làm cho cô thấy được dáng vẻ bây giờ của cô trong mắt Michael, cũng chỉ là con kiến hôi cũng không bằng hạt bụi.
Nhưng rất nhanh, cô sẽ khiến cho hắn biết, cho dù cô là hạt bụi, cũng đủ để dấy lên một trận cát bụi dữ dội.
Bốn mắt chạm nhau, nhanh như chớp, Phượng Lại Tà cùng Michael đồng thời di chuyển, Bạch Hổ thân là Thần Thú Truyền Kỳ tốc độ không phải là nói chơi, cho dù là thiên sứ Trưởng Michael tốc độ, nó cũng có thể địch nổi, không kém chút nào.
Nhanh chóng tránh khỏi mũi nhọn của Michael, Phượng Lại Tà chuyển người một cái, quăng màu đỏ của trường tiên về phía cổ của Michael, nhưng rất nhanh, hắn dễ dàng tránh thoát.
Michael cảm thấy kinh ngạc đối với Phượng Lại Tà cưỡi Bạch Hổ, không nghĩ tới một trong Tứ Thần Thú chỉ có ở Thời Đại Viễn Cổ mới xuất hiện, lại có thể trở thành Thần Thú của Phượng Lại Tà, nhưng điều càng làm cho hắn không thể giải thích vì sao chính là, Tứ Thần Thú bản lĩnh là Thần Thú thượng cổ, đại diện cho quang minh cùng chính nghĩa, vậy mà hôm nay Bạch Hổ lại đứng ở bên Phượng Lại Tà, cái này quá không nên.
Nhưng mà, thời điểm bây giờ, không có thời gian để cho hắn hỏi nhiều, tất cả nghi vấn chỉ có thể đợi đến khi hắn bắt Phượng Lại Tà lại sau đó mới đi giải quyết, hắn tin tưởng, Bạch Hổ nương nhờ cô chỉ là một lúc sai lầm, những Thần Thú này mặc dù thông minh hơn so với muông thú bình thường rất nhiều, nhưng là, căn bản, nó vẫn chỉ là thú vật.
Nghiêng mình thật nhanh, tránh né, hồi kích, nhưng mỗi lần tấn công Phượng Lại Tà cũng không thể đụng tới vạt áo của Michael, cô rất rõ ràng, chỉ cần quang roi quét qua trên người của Michael, liền có thể lưu lại vết thương chí mạng ở trên người hắn, nhưng tiếc là, bởi vì thiếu thốn kinh nghiệm thực chiến, cô hoàn toàn không cách nào phán đoán được động tác kế tiếp của Michael, nếu không phải bởi vì có giác quan nhạy cảm trời sinh của Bạch Hổ, tránh thoát khỏi sự công kích của Michael, chỉ sợ thua trận trước tiên, chính là cô.
Phượng Lại Tà không đả thương được Michael, đồng thời Michael bực mình cũng đã lâu, hắn đã nhìn ra sự thiếu kinh nghiệm của Phượng Lại Tà, động tác hơi lộ ra sự non nớt, đây vốn là cơ hội tốt nhất của hắn, vậy mà con Bạch Hổ kia rất nhạy bén và linh hoạt, đã trở thành một chướng Dieenndkdan/leeequhydonnn ngại to lớn đối với hắn. Hơn nữa để cho hắn phiền não hơn, lại là Bạch Hổ cũng thuộc loại sinh vật ánh sáng, hắn đang có Thánh Quang nhưng một chút hiệu quả cũng không có, trừ phi hắn một kiếm chém thương Bạch Hổ, nếu không chỉ có thể tiếp tục cùng đọ sức với bọn họ.
Bên này Michael tức giận dây dưa cùng Phượng Lại Tà, khóe mắt lại thấy phía dưới đối chiến, bị đám người dưới Minh Hoàng áp chế, ngũ đại thiên sứ hoàn toàn không cách nào để phát huy khả năng, rất dễ nhận thấy, thiên sứ Nhất Phương xưng quân điều khiển đám người chèn ép ở dưới, đã bị giữ chặt cực độ.
Vừa bực tức vừa giận dữ, hắn sao có thể bị những thứ sinh vật hèn mọn này đánh bại.
Toàn quân đi tới! Hắn cất hiệu lệnh, thiên sứ đại quân ẩn thân ở sau một nửa tầng mây kia, dùng tốc độ cực nhanh bay xuống phía dưới.
Thành công! Phượng Lại Tà nhìn toàn bộ đại quân Thiên Sứ bị triệu tập xuống đây, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, mặc dù số lượng khổng lồ của đối ...phương cũng đồng thời làm cho cô kinh hãi, cho dù là toàn bộ binh lính Ma giới gia nhập chiến đấu hăng hái, nhưng tuyệt đối không thể là đối thủ của một quân đoàn khổng lồ như thế này.
Trong lòng có chút lo lắng, nếu như lúc này Phượng Lại dẫn quân Ma Thú tiến đến trợ giúp, trường hợp kia lại dẫn tới một trường hợp khác.
Nhưng mà
Híp mắt nhìn lông mình dây dưa trên cao không hiểu thước vội vã đè nén, nếu như không thể bao vây hắn ở bên trong đó, nhốt hắn ở trong ngục thất, thì chỉ sợ kế hoạch hoàn mỹ này sẽ cho rơi xuống một vết thương khổng lồ chí mạng.
Vừa tránh né công kích của Michael, Phượng Lại Tà vừa nghĩ tới biện pháp. Nếu như cô đột nhiên rút lui, nhất định sẽ làm cho Michael thêm hoài nghi, như vậy chắc chắn là đã tạo thêm phiền toái không cần thiết cho kế hoạch lần này.
Có khả năng thất bại trong gang tấc.
Thế nhưng, phải làm như thế nào mới có thể làm cho Michael không chút hoài nghi tiến vào cái bẫy đây? Phượng Lại Tà tự hỏi có chút phiền não, nhưng trong nháy mắt Michael lại bắt được vẻ mặt ngẩn ngơ của cô, dùng ma pháp để chế ngự móng trước của Bạch Hổ, trong nháy mắt khiến cho Bạch Hổ dừng lại.
Lợi dụng sơ hở ngắn ngủi này, khóe môi hắn nhếch lên một nét tàn nhẫn, trường quế thẳng tắp trong tay đâm về phía ngực của Phượng Lại Tà. Nếu ở trong cuộc chiến này có thể tiêu diệt hoàn toàn đứa con cấm kỵ cùng toàn bộ binh lực của Ma giới, như vậy, cô cũng không cần thiết phải tồn tại.
Ngay khi Michael sắp cho mũi nhọn đâm thủng ngực của Phượng Lại Tà, có một bóng người xẹt qua, giống như một tia chớp đẩy cô ra, mũi kiếm cứng rắn của Michael đâm vào bụng của người nọ.
Mùi máu tươi, ngay lập tức tràn ngập trong không khí.
"Dừng tay!!" Phượng Lại Tà bị đẩy ra, trơ mắt nhìn Phượng Tê thay thế cô bị Michael làm cho trọng thương, màu trắng của thân kiếm từ trong bụng của hắn xuyên qua.
Gầm lên một tiếng! Bạch Hổ đáp xuống thật nhanh, tiếp được Phượng Lại Tà đang khụy xuống.
"Tên đáng chết, tự mình tìm tới cái chết!" Michael chán ghét rút trường kiếm ra, nhìn sắc mặt tái nhợt vô lực của Phượng Tê hướng về phía dưới tầng mây mà ngã xuống.
"Dừng lại!!" Phượng Lại Tà cưỡi Bạch Hổ bay tới đỡ được thân thể của Phượng Tê, miễn cưỡng kéo hắn đến trên lưng Bạch Hổ, ánh mắt của cô run lên, nhìn quần áo màu trắng đục, đã bị máu tươi từ bụng hắn từ từ nhuộm đỏ, cô chấn động mạnh.
"Tê Tê, anh sẽ không có chuyện gì cả. Đại Bạch! Chạy mau, đi tìm Sí Viêm. " Tay của cô đang run rẩy, cô biết trường kiếm mà Michael sử dụng đều là Thánh Quang, một khi bị đâm, nếu so với binh khí bình thường đâm thì vết thương mà nó gây ra càng khó lành lại, chỉ là nhìn miệng vết thương màu đen, cô cũng biết, thân thể của hắn bị thương rất nặng.
Tiểu Tà cẩn thận nhìn miệng vết thương, Phượng Tê gian nan mở miệng, ánh mắt canh chừng sau lưng cô.
"Đại Bạch!" Michael không biết từ lúc nào đã đuổi theo, tiếp cận sau lưng Bạch Hổ, trong tay nắm thanh trường kiếm nhuốm máu theo sát phía sau.
"Gầm!" Bạch Hổ gầm nhẹ một tiếng, dùng hết toàn lực để tăng tốc, muốn quét sạch Michael, đồng thời mắt hổ nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của Sí Viêm trong đám người.
Lo lắng nhìn máu tươi từ trong bụng hắn trào ra liên tục không ngừng , Phượng Lại Tà trong lúc nhất thời không biết làm sao, cô xé vạt áo của mình ra che vết thương cho hắn, nhưng máu tươi vẫn như cũ từ trong vạt áo rỉ ra, nhuộm đỏ hai tay của cô.
"Anh không sao, mau dẫn Michael. . . . . . Vào vòng vây, trễ nữa sẽ không tới kịp." Phượng Tê cố gắng mở miệng, lời nói vừa dứt, một ngụm máu tươi từ trong miệng hắn xông ra, nhưng hắn lại nghẹn ngào một tiếng, cứng rắn đem nuốt xuống, không muốn cho cô nhìn thấy cơ thể của mình ngày càng yếu đi.
"Em biết rồi!" Phượng Lại Tà hung hăng cắn bờ môi, cô biết hắn nói không sao chẳng qua chỉ là an ủi mình, máu tươi không ngừng chảy ra đã chứng minh cho cô...thấy vết thương của hắn nghiêm trọng như thế nào, nhưng Phượng Tê nói không sai, ở nơi sống còn ngay trước mắt này, dẫn Michael siết chặt vào vòng vây mới là chuyện cần thiết nhất.
"Đại Bạch! Quay đầu, bay về phía đồng bằng." Đáy mắt đẫm lệ, cô gần như cắn chặt răng để chịu đựng.
Chỉ có dẫn Michael vào nơi sâu nhất, hắn mới không có thời gian xông ra, như vậy mới có thể có đầy đủ thời gian, chặn đường phần đuôi, bao vây các thiên sứ trong đó.
Khóe miệng Phượng Tê lộ ra một nụ cười thản nhiên, nhưng sắc mặt của hắn lại càng ngày càng tái nhợt.
Ngay từ giây phút đầu tiên, ánh mắt của hắn ngay lập tức theo sát cô, rất sợ cô gặp chuyện gì không may. Thời điểm hắn nhìn thấy cô một mình đấu với Michael, ... hắn chỉ hận không được ngay lập tức bay tới bên cạnh cô, thế nhưng bất đắc dĩ lại phải mang danh binh lính đối đầu với Thiên Sứ, thế nên chỉ có thể ngắm nhìn từ xa.
Thế nhưng, ngay khi hắn nhìn thấy Michael vung kiếm, sắp đâm vào ngực của cô, hắn đã không quản gì, toàn thân dùng hết sức vọt tới trước mặt cô, đẩy cô cách xa khỏi nguy hiểm, đây chính là toàn bộ ý tưởng của hắn.
"Tê Tê, anh phải ấn chặt, rất nhanh, rất nhanh chúng ta sẽ đi, sau khi bao vây Michael xong, em liền tìm Sí Viêm tới cứu anh." Phượng Lại Tà cố định vết thương ở bụng hắn, môi dưới của cô đã bị chính mình cắn rách, nhưng cô vẫn run rẩy, nước mắt không kìm được đọng lại ở hốc mắt, ngay cả tiếng cô nói cũng đầy run rẩy.
"Ừ." Phượng Tê nhàn nhạt đáp một tiếng, trên thực tế, bởi vì mất máu quá nhiều, hắn đã không có hơi sức nói chuyện rồi, bị toàn lực thiên sứ Trưởng đâm một kiếm, không phải kẻ nào cũng chịu được, nhưng cũng may, cô an toàn, ít nhất, bây giờ cô không bị thương.
Sắp tới đồng bằng, Michael đột nhiên tăng tốc, vọt tới trước mặt Bạch Hổ, trường kiếm vung qua chuẩn bị chặt xuống đầu Bạch Hổ, thế nhưng Phượng Lại Tà đã kịp vung roi bức hắn ra.
Cô nhanh chóng thả đạn tín hiệu ở trong tay ra, pháo hoa sáng chói bay lên trời cao nổ tung.
Đó là ám hiệu mà cô đã giao ước, một khi thời cơ chín muồi, cô sẽ thả vật này ra, Phượng Lại sẽ dẫn dắt đại quân ma thú tiến đến bao vây.
"Đây là một cái bẫy." Thấy đạn tín hiệu bay lên, lúc này Michael đã hiểu ra tất cả, hắn trừng mắt liếc PhượngLại Tà, hắn nhanh chóng chạy đi.
Bây giờ không thể để cho hắn đi về. Phượng Tê gần như dùng hết sức lực toàn thân, thả ra một viên hỏa diễm đạn, ngăn cản Michael rời đi.
"Ngươi muốn chết, ta cho ngươi dược toại nguyện." Michael đã hoàn toàn bị chọc giận đột nhiên xoay người một cái, ánh mắt đầy máu nhìn Phượng Tê cùng Phượng Lại Tà trên lưng Bạch Hổ.
"Tiểu Tà, giữ chặt." Phượng Tê cố nén cơn đau, ngồi dậy, cưỡi Bạch Hổ, hắn đưa tay đặt ở trên đầu Bạch Hổ, thông qua tâm linh tương thông nói cho Bạch Hổ biết điều mà hắn cần nó làm.
"Gầm!" Bạch Hổ cúi đầu gầm một tiếng, hiểu rõ ý tứ của hắn, nhanh chóng xoay người, bay tới phía trước, vậy mà, Michael hoàn toàn đã bị chọc giận, hắn làm sao chịu bỏ qua cho hai người một thú này, nhanh như tia chớp vọt tới trước mặt Bạch Hổ, hắn tưởng tượng, Thánh Quang trong tay đánh tới Phượng Tê.
"Tê Tê!" Phượng Lại Tà nhìn Thánh Quang sắp đánh vào trên người của Phượng Tê, cô nhíu mày vung tay lên, một trận gió xoáy đánh tan Thánh Quang của Michael.
"Ngươi lại dùng chiêu thức của Phượng Lại?" Nhìn chiêu gió xoáy quen thuộc, Michael căm hận cắn chặt hàm răng, nếu như nói, trên thế giới này trừ người phản bội ở ngoài kia, thì người hắn hận nhất, đó chính là Phượng Lại, có can đảm dám từ chối lời đề nghị của hắn, thậm chí buộc hắn phải rời khỏi tầng lớp cao quý.
"Ta còn biết rất nhiều, nếu như ngươi muốn nếm thử." Trán Phượng Lại Tà toát ra một tia mồ hôi lạnh, cô lại không thể để lại dấu vết, trên thực tế, cô hết sức thờ ơ đối với các chiêu thức của Phượng Lại, mới vừa rồi nhất thời dùng được một chiêu, gần như là cực hạn của cô.
"Rất tốt, lại thêm một lý do chết tiệt." Michael giận quá thành cười, cầm trường kiếm trong tay lên hướng về phía Phượng Tê cùng Phượng Lại Tà.