Chương 1011
Trong nháy mắt, toàn bộ chiến đội Tu La chấn động!
“Trời ơi, khai hỏa?”
“Thật hay giả vậy!!!”
“Nghe nói là Long Soái hạ lệnh khai hỏa!”
“Mẹ kiếp, Long Soái đỉnh quá!!!”
“Ông đây đã không ưng đám hung thần kia lâu rồi, động tý khiêu chiến vùng biển Long Quốc, là cái thá gì thế!!!”
“Khai hỏa, toàn lực khai hỏa cho tôi!!!”
Cùng lúc đó.
Trên một chiếc tàu sân bay của Hùng Quốc.
Đội thủy quân lục chiến của Hùng Quốc đang mặc quần cụt, luyện tập gánh nước trên tàu sân bay.
Hai binh lính Hùng Quốc mặt đầy hưởng thụ, nằm trên ghế trên bãi cát.
Hưởng thụ tắm nắng.
“Rosen, thoải mái quá, lại là một kỳ nghỉ tuyệt vời!”, một binh lính Lang Quốc cười, uống một hớp nước ngọt vị chanh.
Rosen đeo theo kính râm lớn: “Bob, ai nói không phải chứ?”
“Mỗi lần hành động đều giống như đang nghỉ phép vậy”.
“Chúng ta đến vùng biển của Long Quốc bao nhiêu lần rồi, đám người Long Quốc kia ngay cả một viên đạn cũng không dám bắn!”
Bob cười lớn: “Ha ha ha ha!”
“Thêm một năm nữa, tôi cũng sắp giải ngũ rồi”.
“Tôi sắp kết hôn với vị hôn thê của mình, đến lúc đó anh nhất định phải tới uống rượu mừng của chúng tôi đó”.
“Đương nhiên, vì tình bằng hữu giữa chúng ta, cạn ly”, Rosen giơ ly thủy tinh lên.
Hai người cụng ly.
Đoàng!
Bỗng nhiên.
Bầu trời truyền đến tiếng nổ kịch liệt.
Hỏa tiễn phá không trung!
Giây tiếp theo.
Vù vù vù!
Tàu sân bay truyền đến tiếng nổ khủng khiếp, radio thông báo: “Tất cả chiến sĩ lập tức vào hàng…”
Đoàng!!!
Hỏa tiễn rơi xuống, nổ tung boong tàu sân bay.
Binh lính Lang Quốc chết cả mảng.
Những binh lính Lang Quốc may mắn sống sót xuyên qua cửa sổ nhìn về phía Long Quốc, không kìm được lạnh toát sống lưng.
Vô số chiến hạm lái tới, máy bay chiến đấu trên bầu trời vang dội.
Vừa nhìn liền không thấy bờ!
Đạn đại bác giống như hạt mưa, liều mạng bắn tới, nổ bùm trong nước.