Chương 1193
“Cái gì?”
Lời này như động đất.
Khiến tất cả võ giả có mặt đều chấn hãi!
“Kiếm Đoạn Long!”
Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng.
Kiếm Đoạn Long dưới võ đài bay vào trong tay anh.
Trong đôi mắt anh mang theo lửa giận vô tận, sát khí toàn thân bùng phát.
Một hư ảnh huyết rồng xuất hiện phía sau anh, dữ tợn hung tàn: “Hai mươi ba năm trước các người truy sát mẹ tôi, bây giờ cho rằng ngồi dưới võ đài không lên, thì có thể giữ được mạng sao?”
“Sai lầm! Đại sai, ngàn sai!”
“Tất cả người canh giữ đều phải chết! Long Quốc, không cần cái gọi là người canh giữ như các người!”
“Nợ máu, phải trả bằng máu!”
“Giết!”
Diệp Bắc Minh gào thét.
Kiếm Đoạn Long kêu một tiếng, kiếm khí hào hùng chém lên đài cao.
Đồng thời giết về phía ba người canh giữ Tần Quân Lâm, Phương Dã Ma, Chu Nhân Tiên!
Tần Quân Lâm cười dữ một tiếng: “Diệp Bắc Minh, tao thực sự khâm phục dũng khí của mày, mày thực sự không sợ chết sao?”
Đôi mắt Phương Dã Ma lạnh như băng: “Coi thường quy định, muốn chết hả!”
“Diệp Bắc Minh, mày không cần thiết phải sống nữa!”, giọng của Chu Nhân Tiên giống như mở ra cánh cửa địa ngục.
Lời ba người vừa dứt, kiếm khí của Diệp Bắc Minh cũng giáng xuống.
Khán đài cực lớn, dưới kiếm khí, trong nháy mắt xé toạc.
Mạt vụn tung tóe!
Tần Quân Lâm, Phương Dã Ma, Chu Nhân Tiên phản ứng rất nhanh.
Né tránh một kiếm này!
“Rít!”
Tất cả những thứ này quá nhanh, đám người có mặt đều ngây ra.
Bao gồm Phong Cửu U, Vân Chi Lan, Diệp Lăng Tiêu, Lăng Thi Âm mặt liền biến sắc.
Lá gan Diệp Bắc Minh quá lớn, dám ra tay với người canh giữ?
Trên đài võ đạo, sống chết có số!
Dù Diệp Bắc Minh giết người canh giữ cũng sẽ không vấn đề.
Nhưng dưới đài võ đạo, Diệp Bắc Minh dám chủ động ra tay.
Ý nghĩa khác nhau!
Đây là khiêu khích người canh giữ gia tộc!
Cũng không khác gì đâm đầu vào chỗ chết!
Quả nhiên.
Giây tiếp theo.