Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 123

Chương 123

Dù là Chu Thiên Hạo đi cùng anh cũng không nhịn được run rẩy.

Ông biết Diệp Bắc Minh rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này!

Con ngươi Diệp Bắc Minh khẽ đảo qua, Koizumi Kotaro và Kazuo Karasawa đã sớm biến mất không còn bóng dáng: “Muốn chạy hả? Chỉ cần là kẻ liên quan đến thảm án của nhà họ Diệp năm năm trước, thì chẳng có ai là vô tội”.

“Chú Chu, trông chừng Trần Quần An, cháu đi giết người!”

Anh lao nhanh đi vào trong thương hội Đông Doanh.

Bấy giờ, Koizumi Kotaro và Kazuo Karasawa đã chạy vào nơi sâu nhất trong thương hội Đông Doanh.

Cả người Kazuo Karasawa vã mồ hôi lạnh!

Hắn ta là Tông Sư võ đạo, nhưng khoảnh khắc Diệp Bắc Minh vừa ra tay thì hắn ta đã biết mình không phải là đối thủ của người này!

Mặt mũi Koizumi Kotaro trắng bệch, sau khi lao vào phòng luyện thép thì đã tức giận mắng, vừa mắng vừa gào: “Tên điên! Thằng điên đó! Sao trên đời lại có một kẻ điên như nó? Lũ người chết tiệt! Tên khốn nạn đó!”

“Nó làm như thế là trực tiếp phá vỡ kế hoạch của chúng ta”.

“Không được, tôi phải tìm đại sứ quán nước ta, nhất định phải mang tên giết người hung tàn này ra công lý!”

Koizumi Kotaro nói xong bèn run rẩy cầm lấy điện thoại trên bàn, bấm một dãy số.

“Bịch!”

Lúc này, cửa phòng chế tạo phát ra tiếng vang rất lớn.

Hình như có người đang va chạm mạnh vào vách tường!

Tiếng kêu la hoảng sợ và thảm thiết vang vọng!

Koizumi Kotaro biết, vệ sĩ bên ngoài đã bị Diệp Bắc Minh giải quyết sạch!

“Đáng chết! Sao thằng khốn đó lại nhanh tới vậy?”, tay của Koizumi Kotaro đang run lên trông thấy, gương mặt nhăn nhúm và nói chuyện cũng không còn lưu loát: “Nghe! Nghe!”

“Mau nghe máy đi!”

“Nếu còn không chịu nghe thì chúng tôi sẽ chết hết!”

Kazuo Karasawa là một Tông Sư võ đạo nên vẫn còn bình tĩnh suy xét và an ủi một câu: “Yên tâm, vách tường này là thép nguyên khối dày tận năm centimet, dù có dùng súng bắn cũng không thể xuyên qua được!”

Vừa dứt lời!

“Ầm!”

Một tiếng nổ đầy khủng bố vang lên, vang vọng cả căn phòng.

“A!”

Koizumi Kotaro hét thảm một tiếng, màng nhĩ đã rách mất.

Máu tươi đầm đìa!

Đồng tử Kazuo Karasawa co rụt lại, không dám tin nhìn vách tường thép kia!

Trông thấy cảnh tượng khó tin nhất trong đời!

Chỉ thấy, trên vách tường dày năm centimet đó là một hình nắm đấm trực tiếp lồi lên!

“Rầm!”

Lại thêm một đấm!

Bình Luận (0)
Comment