Chương 129
Quân Vô Hối mặc quần áo thoải mái, mang trên môi nụ cười bình tĩnh, nói: “Diệp Bắc Minh, quả nhiên hôm đó mày có mặt trong nhà hàng! Hôm đó tao không thể dẫn mày đi, hôm nay mày còn muốn hành hung ngay trước mặt tao nữa hả?”
“Thế nào, mày định lo chuyện bao đồng hả?”
Sắc mặt Diệp Bắc Minh đầy lạnh lùnh.
Quân Vô Hối nhìn sang Koizumi Kotaro: “Người này bây giờ là phó hội trưởng của thương hội Đông Doanh! Nhà họ Quân tôi và thương hội Đông Doanh có hợp tác, nếu mày giết ông ta rồi, việc làm ăn của nhà họ Quân sẽ chịu ảnh hưởng”.
“Thế nên, mày hiểu ý tao rồi chứ?”
Sau lưng Quân Vô Hối, Thanh Long và Chu Tước từng bước đi tới.
Sức mạnh của Tông Sư đánh úp tới!
“Thanh Long, đứng thứ 279 trên bảng xếp hạng Tông Sư hàng đầu châu Á!”
“Chu Tước, đứng thứ 286 trên bảng xếp hạng Tông Sư hàng đầu châu Á!”
Quân Vô Hối bình tĩnh nói.
“Mày là người thông minh, hôm nay sư tỷ mày không có mặt ở đây, mày có chắc là mày muốn chống lại nhóm bọn tao không?”
Thanh Long thản nhiên nói: “Diệp Bắc Minh, chúng tôi không phải là loại vô dụng có thể bị cậu tát một cái chết như Dương Thiên Huyền đâu!”
Chu Tước cười lạnh: “Dương Thiên Huyền? Loại Tông Sư chó má đó nốc dược vật để tăng tu vi, căn bản không được tính là Tông Sư”.
“Bắc Minh, bỏ đi… Chúng ta về nhà thôi”, Chu Thiên Hạo run run mở miệng, cả bả vai cũng run rẩy.
Nét mặt già nua của ông trắng bệch, tay chân vẫn không nhịn được run run!
Quân Vô Hối!
Nhà họ Quân ở Trung Hải!
Một con quái vật lớn đấy!
Đừng nói tới việc Quân Vô Hối còn là con riêng của chiến thần Lăng Phong!
Diệp Bắc Minh dù có mạnh đến mức nghịch thiên thì cũng lấy đâu ra gan đối đầu với chiến thần Lăng Phong?
Mấy ông lớn ở đó đều cúi đầu, căn bản không dám nhìn Quân Vô Hối!
Bởi vì khí thế của gã thật sự rất đáng sợ!
Quân Vô Hối còn chưa tới hai lăm tuổi, nhưng cái khí thế của người bề trên đó lại khiến con người ta phải kính sợ!
Koizumi Kotaro biết, hôm nay mình vẫn chưa thể chết được, cuối cùng hắn ta cũng bất chấp tất cả, run rẩy đứng dậy điên cuồng cười to: “Ha ha ha ha, Diệp Bắc Minh, tao sẽ không chết! Ha ha ha, mày dám giết tao chắc? Tao là đối tác làm ăn của nhà họ Quân, cậu Quân đang ở đây, mày có thể làm gì được tao?”
“Ầm ĩ!”
Diệp Bắc Minh trở tay tát một cái.
Đầu Koizumi Kotaro xoay tròn vài vòng, cổ đã bị một tát của Diệp Bắc Minh tát gãy.
Âm thanh đã biến mất!
“Ranh con, mày dám làm như thế ư!”, khóe mắt Quân Vô Hối giật mạnh, trước mặt nhiều người như thế, Diệp Bắc Minh lại không nể mặt gã.