Chương 132
Tin tức nhanh chóng truyền đến Trung Hải, toàn bộ giới cấp cao giống như nổi lên địa chấn!
Trước đó nhà họ Triệu bị diệt, vua Giang Nam bị giết, Trung Hải cũng không chấn động như vậy!
Lần này, chuyện liên quan đến thương hội Đông Doanh, liên quan đến Quân Vô Hối.
Tất cả cấp cao trong xã hội Trung Hải cũng không có cách nào giữ ổn định.
“Diệp Bắc Minh… Đây rốt cuộc là yêu nghiệt gì vậy? Rốt cuộc muốn làm gì?”, vô số người thầm thì.
Nhà họ Quân ở Trung Hải.
Trong phòng khách tĩnh lặng, gần như tất cả tầng lớp cấp cao nhà họ Quân đều tập trung ở đây.
Thi thể của Quân Vô Hối được người ta dùng máy bay đưa về.
Đầu nổ tung, dáng vẻ chết vô cùng thê thảm!
Một người phụ nữ trung niên ăn mặc sang trọng, giống Quân Vô Hối ba bốn phần, khóc lóc chết đi sống lại: “Hu hu hu, Vô Hối… Con trai của mẹ, hu hu hu hu! Vô Hối chết rồi, con trai của mẹ chết rồi!”
“Diệp Bắc Minh, là hắn giết con trai mẹ!”
“Vô Hối, con chết thảm quá! Hu hu hu… Chết không toàn thây! Diệp Bắc Minh! Tao phải giết mày!!!”, Quân Văn Tịnh nằm bò trên thi thể con trai.
Quân Vô Hối chết rồi!
Đối với nhà họ Quân mà nói, quả đúng là sấm sét giữa trời quang.
Tất cả mọi người nhà họ Quân đều biết, Quân Vô Hối là con riêng của chiến thần Lăng Phong.
Cũng vì có mối quan hệ này, chiến thần Lăng Phong mới ủng hộ nhà họ Quân, để nhà họ Quân ngồi vững vị trí thế gia thứ hai ở Trung Hải, đứng phía sau nhà họ Hàn.
Hôm nay, Quân Vô Hối chết rồi!
Toàn bộ không khí nhà họ Quân gần như đông cứng.
Tất cả mọi người không dám thở mạnh!
Chỉ có tiếng của Quân Văn Tịnh vang vọng trong phòng khách.
“Văn Tịnh!”
Đột nhiên, một giọng nói truyền tới.
Tất cả người của nhà họ Quân đều quay đầu nhìn về phía cửa đại sảnh.
Một người đàn ông tóc cắt cua, người khoác chiến giáp, bước nhanh đến
Khoảnh khắc nhìn thấy người đó, đồng tử tất cả người nhà họ Quân đều co rút kịch liệt!
Quân Văn Tịnh đứng dậy, giống như phát điên xông đến trước mặt người đàn ông!
“Bốp!”
Một cái tát rơi trên mặt người đàn ông.
Cực kỳ giòn giã!
“Rít!”
Đám người nhà họ Quân hít một hơi lạnh.
Đây chính là chiến thần Lăng Phong!
“To gan!”
“Bà dám ra tay với chiến thần?”