Chương 1553
Phụt!
Đột nhiên.
Một cơn đau đớn truyền đến từ bụng đại trưởng lão.
Trong tay huyết sứ số 15 xuất hiện một con dao găm, đâm vào trong ngực ông ta!
Đại trưởng lão tung một chưởng đánh bay Huyết sứ số 15, rít gào một tiếng: “Số 15, cậu muốn giết lão phu!”
“Phụt!”
Huyết sứ số 15 đứng lên, phun ra một ngụm máu tươi: “Ha ha ha, lão già kia, dù sao điện chủ đã chết”.
“Mấy lão già như ông còn kéo dài hơi tàn làm gì?”
“Tất cả mọi người xuất hiện đi!”
Tiếp theo.
Xung quanh đại điện, 30 người trẻ tuổi lao ra.
Ánh mắt bọn họ lạnh như băng, giống như một đám máy móc giết chóc vậy!
Khuôn mặt già nua của đại trưởng lão biến sắc, cảm giác được một sự nguy hiểm: “Mấy người là ai?”
Một người trẻ tuổi trong đó cười lạnh: “Tiểu đội Sát Thần, phụng lệnh của Sát Thần đại nhân đến diệt trừ dư nghiệt của điện Huyết Hồn!”
“Xem ra, nơi này chính là tổng bộ cuối cùng của điện Huyết Hồn”.
“Sau khi giết xong đám người này thì trở về báo cáo kết quả!”
Vèo!
29 người còn lại lập tức ra tay.
Cả tổng đàn điện Huyết Hồn truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết, đám dư nghiệt cuối cùng của điện Huyết Hồn trong nháy mắt đã chết hơn nửa!
Cuối cùng chỉ còn lại hai mươi mấy người và đại trưởng lão đứng cùng một chỗ.
Bọn họ vốn dĩ đang bị thương, căn bản không phải đối thủ của tiểu đội Sát Thần trạng thái toàn thịnh.
Ánh mắt đại trưởng lão như muốn nứt ra, rít gào: “Số 15, cậu phản bội điện Huyết Hồn, sẽ không chết tử tế được!”
Huyết sứ số 15 cười lạnh: “Đại trưởng lão, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, tôi khuyên ông vẫn nên đầu hàng đi!”
“Sát Thần đại nhân đã hạ lệnh giết điện Huyết Hồn, người đầu hàng có lẽ sẽ có thể được chết nguyên vẹn!”
Đột nhiên.
Một giọng nói lạnh như băng truyền đến: “Ai dám giết người của điện Huyết Hồn? Chết đi!”
Ầm!
Một pho tượng màu đen trong đại sảnh tổng đàn điện Huyết Hồn ầm ầm nổ tung.
Một lão già tóc tai bù xù đi ra từ giữa, sát khí ngập trời và huyết quang bắt đầu khởi động, khí tức khủng bố tràn ngập cả đại sảnh tổng đàn điện Huyết Hồn!
Đám người của tiểu đội Sát Thần biến sắc: “Đi!”
Lão già lạnh lùng cười: “Còn muốn chạy? Ha ha!”
Ông ta nhấc tay lên, áp chế về phía trước!
Ầm!