Chương 1696
Trên trán Mộ Dung Hải nổi gân xanh: “Diệp Bắc Minh, cậu…”
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh hóa thành một tàn ảnh, xuất hiện ở trước người Mộ Dung Hải.
Anh đưa một bàn tay ra áp xuống!
Trong lòng Mộ Dung Hải bộc phát ra một ngọn lửa giận vô hình, nghiêm nghị hét to: “Diệp Bắc Minh, chúng tôi còn chưa bắt đầu gây chuyện với cậu, cậu lại dám ra tay trước?”
Ông ta đã sắp giận điên lên!
Mộ Dung Hải thề, Diệp Bắc Minh tuyệt đối là người kiêu ngạo nhất mà ông ta từng gặp trên đời!
Trong đầu vừa lóe lên ý nghĩ này, một lực lượng không thể ngăn cản đã nghiền ép xuống.
Ầm!
Mộ Dung Hải vừa định phản kháng, lại cảm giác bả vai bị di chuyển, gân mạch trong cơ thể đứt đoạn!
Ông ta nằm rạp trên mặt đất giống như chó chết!
“Mộ Dung trưởng lão!”
Những người khác của Long Đường vô cùng sợ hãi, vây quanh Diệp Bắc Minh.
Đang muốn ra tay!
Diệp Bắc Minh không thèm nhìn đám người, mà nhấc chân giẫm lên trên đầu Mộ Dung Hải: “Trở về nói cho người cầm quyền của Long Đường, về sau Côn Luân Hư sẽ do Diệp Bắc Minh tôi định đoạt!”
“Nếu người của Long Đường còn dám xuất hiện, nhảy nhót một lần ở trước mặt tôi!”
“Nhà họ Thẩm hôm nay chính là Long Đường ngày mai!”
Xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch!
Trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra một loại cảm giác sợ hãi!
Thế mà anh lại uy hiếp Long Đường?
Ông trời ơi!
Kẻ này thật ngông cuồng!
Ngông cuồng đến mức không coi ai ra gì!
Đây chính là Long Đường!
Mấy ngàn năm nay, Long Đường đều là tồn tại chí cao vô thượng của Côn Luân Hư!
Ngoại trừ chỗ kia ra, ai còn dám ngỗ nghịch Long Đường?
“Cậu!”
Mộ Dung Hải xấu hổ gào thét.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ: “Làm sao? Ông không phục?”
Anh nhấc chân hung hăng giẫm một cái!
Ầm!
Một cánh tay của Mộ Dung Hải nổ tung ầm vang, đau nhức kịch liệt khiến ông ta thống khổ hét thảm lên: “A!”
Giờ phút này.
Trong đầu Mộ Dung Hải chỉ có một suy nghĩ, nếu còn phản bác một câu nữa, vị Sát Thần này sẽ giết ông ta thật!
Ông ta hoảng sợ kêu to: “Phục, Mộ Dung Hải tôi phục! Sát Thần đại nhân tha mạng!”
A!