Chương 1856
Hắn ta bỗng nhiên quát lên một tiếng lớn: “Thằng kia, tao đang nói chuyện với mày đó, mày không nghe hả?”
Rống!
Hổ gầm rồng ngâm.
Giọng Vương Tu vang vọng trong không gian tầng thứ 90!
Mọi người giật mình, Vương Tu hoàn toàn nổi giận rồi!
Diệp Bắc Minh vẫn không nhìn Vương Tu: “Khiêu chiến từng tầng một có phải quá phiền phức không?”
“Có thể trực tiếp khiêu chiến tầng thứ 99 không?”
“Dù sao, chỉ cần khiêu chiến được tầng 99, tám tầng trước mắt cộng lại cũng không phải là đối thủ của ta”.
Toàn trường yên lặng!
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh!
Đù má!
Thằng này mơ cũng to quá.
Trực tiếp khiêu chiến tầng thứ 99?
Từ khi Thiên Hạ Đệ Nhất các thành lập đến giờ, chưa từng có một ai ngông cuồng như thế!
Lăng Thiên Hùng kinh ngạc đứng tại chỗ: “Này…”
Từ trước tới nay, không ai từng đặt câu hỏi như vậy, ngay cả các chủ như ông ta cũng không biết trả lời thế nào.
Vương Tu sắp sửa tức giận điên lên: “Mẹ!”
“Mày, con mẹ nó mày…”
Một giây sau.
Diệp Bắc Minh dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Vương Tu: “Tao đang gấp, cho nên không có hứng thú chấp nhặt với mày!”
“Mày thật sự cho rằng tao không dám giết mày?”
Đùng!
Một tiếng động rung trời vang lên.
Giọng Vương Tu im bặt.
Không một ai thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, Diệp Bắc Minh đã đứng ở chỗ Vương Tu vừa đứng.
Còn Vương Tu bay ra ngoài như một con chó chết, hung hăng đụng vào vách tường!
Ầm!
Thi thể Vương Tu khảm vào trong vách tường.
Biến dạng, vặn vẹo theo một độ cong cực kỳ kinh khủng!
Phần đầu thì trực tiếp biến mất!
“Hít hà!”
Xung quanh tĩnh mịch!
Mọi người đột ngột ngẩng đầu, nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh.
Chợt cảm thấy một luồng khí lạnh như băng lan từ gan bàn chân lên đỉnh đầu!
Yên lặng như tờ!