Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2508

 

 Một rắc rối nhỏ, không khiến Đinh Trúc Tu dao động.  

 

Ánh mắt ông ta trầm xuống, kiêu ngạo nhìn Diệp Bắc Minh: “Cậu nhóc miệng còn hôi sữa, thiên phú của cậu rất tốt đấy!”  

 

“Nếu cậu đồng ý nhận sai, quỳ xuống dập đầu một trăm cái bái tôi làm thầy!”  

 

“Bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là đệ tử cuối cùng của tôi!”  

 

Cái gì?  

 

Lúc này, tất cả mọi người đều thộn mặt!  

 

Đố kỵ, kinh ngạc, chấn hãi, còn có cả ghen ghét và ngưỡng mộ!  

 

Một nhà họ Chu có thể vì Đinh Trúc Tu một bước lên đến trời!  

 

Trở thành đệ tử cuối cùng của Đinh Trúc Tu, sau này có thể ngang ngược hoành hành ở Đại Lục Thượng Cổ!  

 

“Cậu nhóc, cậu còn đợi cái gì?”  

 

“Mau đồng ý đi!”  

 

“Vãi, cậu còn giả bộ thâm trầm cái gì, mau đồng ý đi!”  

 

Có người đôi mắt đầy máu hét lớn, hận mình không phải là Diệp Bắc Minh.  

 

Điều khiến tất cả mọi người bất ngờ là, Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Lão súc sinh, chi bằng ông quỳ xuống bái ta làm sư đi?”  

 

“Cậu… cậu nói cái gì?”  

 

Cho dù là người như Đinh Trúc Tu cũng phải kinh hãi ngẩn người.  

 

Các võ giả khác thấy cảnh này, càng bị dọa sợ muốn chết!  

 

Ông lão mặc cung trang tức giận quát một tiếng: “Nhóc con, sao cậu dám hả?”  

 

Ông lão mặc đồ đen run run chỉ vào Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, cậu quá cuồng ngạo rồi, còn không quỳ xuống dập đầu tạ lỗi với lão Đinh đi!”  

 

“Các người cũng có tư cách lên tiếng sao?”  

 

Diệp Bắc Minh bật cười.  

 

Nếu không phải là có giao tình với Tần Mộc Dao, thì đầu cần phải phí lời như vậy?  

 

Ánh mắt Đinh Trúc Tu cực kỳ băng lạnh: “Nhãi con miệng còn hôi sữa cuồng ngạo một chút cũng được, nhưng nếu không biết mình mấy cân mấy lạng!”  

 

“Đã dám nói lời ngông cuồng, coi thường người khác, rất dễ mất mạng đấy!”  

 

“Hôm nay, tôi cho cậu biết thực lực thực sự của Đan thần nhị phẩm!”  

 

Đinh Trúc Tu giơ tay lấy ra một cái lò đan!  

 

Ném một nắm dược liệu lớn vào trong lò đan!  

 

Trong hai tay của Đinh Trúc Tu nổi lên hai luồn chân hỏa, hội tụ phần dưới lò đan!  

 

Vù!  

 

Một mùi hương thơm ập vào mũi.  

 

Trong tích tắc!  

 

Bầu trời mây đen giăng kín, sấm chớp ầm ầm, lại xảy ra hiện tượng lạ đáng sợ!

“Vãi, luyện đan sinh ra hiện tượng lạ?”  

 

“Đây chính là Đan thần sao?”  

 

“Thần của đan đạo, quả nhiên bất phàm!”  

Trong ánh mắt chấn kinh của mọi người, hiện tượng lạ đột ngột dừng lại.  

 

 

Đinh Trúc Tu tiện tay mở lắp đan đỉnh, tổng cộng mười viên đan bay ra, lơ lửng giữa không trung.  

 

 

Ba viên đan dược trong đó bị luyện hỏng!  

 

 

Bảy viên còn lại, viên nào cũng có chín đường vân đan!  

 

 

“Ôi mẹ ơi…”  

 

 

“Chín đường vân đan! Đan dược đế phẩm!”  

 

Bình Luận (0)
Comment