Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2937

 

 Cô gái xinh đẹp nhướng mày: "Sau khi bị cô ta đánh cắp tòa tháp này, rất có thể đã bị mang đến thế giới khác!"  

 

Sở Sở tò mò: "Chị, rốt cuộc tòa tháp này làm được cái gì?"  

 

"Vì sao gia tộc cứ tìm kiếm nó mãi vậy? Em thấy bị mất rồi thì thôi, có gì ghê gớm đâu!"  

 

"Suốt mấy triệu năm qua, gia tộc không có tòa tháp này chẳng phải vẫn tốt sao?"  

 

Cô gái xinh đẹp lắc đầu: "Em không hiểu!"  

 

Sở Sở bắt đầu nũng nịu: "Chị, chị nói cho em nghe đi mà!"  

 

Cô gái kia nở nụ cười xinh đẹp, chọc chọc đầu Sở Sở: "Thật chẳng có cách nào với em!"  

 

Sắc mặt cô chợt nghiêm túc: "Tháp này tên là tháp Càn Khôn Trấn Ngục, có điều nguồn gốc chân chính của nó không phải là nhà họ Sở!"  

 

"Hả? Chẳng phải nó là thánh vật nhà họ Sở sao?"  

 

Khuôn mặt Sở Sở tràn ngập nghi hoặc, tò mò hỏi: "Thánh vật của nhà họ Sở mà không phải có nguồn gốc từ nhà họ Sở?"  

 

Cô gái xinh đẹp gật đầu: "Tổ tiên của nhà họ Sở cũng là vô tình lấy được vật này, đồng thời may mắn trở thành một trong số các đời chủ nhân của nó!"  

 

"Nguồn gốc chân chính của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, có lẽ là - Thần Giới!"  

 

"Thần Giới?"  

 

Thân thể mềm mại của Sở Sở run lên, hô hấp trở nên dồn dập: "Chị, trên thế giới này thật sự có Thần Giới?"  

 

"Thần thật sự tồn tại sao?"  

 

Cô gái ấy lắc đầu: "Truyền thuyết mà thôi, nào ai biết được?"  

 

"Có điều nhà họ Sở quả thực bởi vì có được tháp Càn Khôn Trấn Ngục nên mới có thế lực và địa vị như ngày hôm nay!"  

 

"Sở Sở, em phải nhớ kỹ tổ huấn của gia tộc..."  

 

Sở Sở che lại lỗ tai, không ngừng lắc đầu: "Rồi rồi, chị, em thật sự không có hứng thú với mấy cái này!"  

 

"Hầy!"  

 

Cô gái xinh đẹp thở dài.  

 

Sở Sở chợt thay đổi câu chuyện: "Chị, em gặp được một người thú vị!"  

 

Cô ấy nhìn Sở Sở: "Ồ? Người thú vị?"  

 

Sở Sở gật đầu: "Đúng vậy, anh ta lại còn biết Quỷ Môn Thập Tam Châm của nhà họ Sở chúng ta!"  

 

"Em nói gì cơ?"  

 

Cô gái xinh đẹp nhướng mày: "Năm đó, cô ta không những đánh cắp tháp Càn Khôn Trấn Ngục!"  

 

"Còn mang đi một số lượng lớn võ kỹ tuyệt học từ Tàng Kinh Các của nhà họ Sở!"  

 

"Quỷ Môn Thập Tam Châm chính là một trong số đó, nếu như anh ta thật sự biết Quỷ Môn Thập Tam Châm, nói không chừng có quen biết với người phụ nữ kia!"  

 

"Hả? Không thể nào".  

 

Sở Sở trừng lớn đôi mắt đẹp.  

 

Ánh mắt cô gái xinh đẹp lấp lóe: "Chỉ cần có một chút manh mối, cũng không được bỏ qua!"  

 

"Anh ta là ai? Chị muốn gặp anh ta!"  

 

...  

 

Sở Sở vừa mới rời khỏi.  

Tử Huyền đứng bên cạnh mở miệng, khẽ nhíu mày: "Bắc Minh, cô nương này không phải người bình thường!"  

 

 

"Tính cách cô ấy kỳ quặc, lai lịch bí ẩn, cháu vẫn nên cẩn thận thì hơn!"  

 

 

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Cháu biết rồi".  

 

 

Chợt chuyển giọng: "Cô, Tôn Thiến và con gái của cháu vẫn ổn chứ?"  

 

 

Tử Huyền Nhất mỉm cười: "Cháu yên tâm đi, Ma Uyên không quá an toàn, cô đã sớm đưa các cô ấy ra khỏi Ma Uyên!"  

 

 

Diệp Bắc Minh hỏi: "Họ đang ở đâu?"  

 

Bình Luận (0)
Comment