Bách Lý Quyết và lão tổ Sát Minh là những người đầu tiên có mặt trong số đó, ngay khi tiếp xúc với luồng khí tức này!
Phù! Phù!
Trước mặt hơn chục người thuộc cảnh giới Đế như Bách Lý Tranh Vanh, Tuyệt Vô Trần, chủ nhân Sát Minh, Kim Thịnh Hải, Tinh Khư môn chủ, Dã Lang bang chủ,...
Hai người bốc hơi ngay tại chỗI
Thậm chí còn không có tư cách ra tay!
"Ông nội! Không thể nào!"
Bách Lý Tranh Vanh phát ra một tiếng gào thét điên cuồng!
Chủ nhân Sát Minh sợ đến mức hồn tiêu phách tán: "Lão tổ!"
Một giây kế tiếp, uy lực còn lại hạ xuống. Đám người Bách Lý Tranh Vanh bay ngược ra ngoài!
"Phụt!"
Tuyệt Vô Trần phun ra một ngụm máu tươi, đặt mông ngồi phịch xuống đất!
Con ngươi điên cuồng co rút lại, nhìn chăm chằm Diệp Bắc Minh giống như gặp quỷ vậy: "Không... Nằm mơ thôi, đan điền của tôi... Nhất định là tôi đang nằm mơI"
"Xong rồi..."
Đám người Kim Thịnh Hải, Tinh Khư môn chủ, Dã Lang bang chủ.
Gân mạch trong cơ thể đều bị đứt gấy, đan điền biến thành bột phấn.
Hơn mười vị cảnh giới Đế trở thành kẻ tàn phế ngay tại chỗi
Bọn họ sợ đến mức đứng yên tại chỗ, hoảng hốt nhìn chàng trai trẻ kia như đang nhìn Thần Chết!
Hoa Linh Lung nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, ánh mắt cũng không dời đi được nữa!
“Đến tột cùng là sức mạnh gì vậy? Cậu ta có còn là con người không?”
Diệp Bắc Minh cảm thấy khuôn mặt mình nóng lên, con ngươi cũng co rút lại!
Trong lòng đã sớm nổi lên sóng to gió lớn! "Đệt! Đệt! Đệt!"
"Tiểu Tháp, ông cứ như vậy mà giết chết Đế Tôn sao?"
"Mấy chục cảnh giới Đế, ông cũng có thể lập tức phế bọn họ?”
"Chết tiệt! Ông khi nào trở nên biến thái như vậy!", trong lòng Diệp Bắc Minh gào thét.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bình tĩnh lên tiếng: "Đây chỉ mới là một phần trăm sức mạnh của bổn tháp thôi. Nếu không phải cậu bảo bổn tháp tha mạng cho những người này!"
"Hiện tại mấy chục cảnh giới Đế đã hóa thành một đám sương máu rồi!"