Khí tức của Hạng Cửu U dâng đến mức cao nhất, đang chuẩn bị xoá bỏ Hầu Tử!
"Dừng tay!"
Một lão già đạp lên trên đài võ đạo, một luồng lực lượng rơi xuống.
Hạng Cửu U không có cách nào tiến lên trước một bước, đôi mắt đỏ bừng gào thét: "Đệch! Ai dám ngăn cản tôi? Tôi muốn giết tên phế vật này!"
"Hừ!"
Lão già hừ lạnh một tiếng: "Quy củ của học viện là trên đài võ đạo chỉ cần có một bên nhận thual"
"Bên còn lại không được ra tay giết người nữa, chẳng lẽ cậu muốn giết cả lão phu sao?"
Hạng Cửu U nhìn lại, ngọn lửa giận bị dập tắt trong nháy mắt.
Anh ta liền vội vàng lắc đầu: "Hóa ra là Hạ trưởng lão, đệ tử không dám!"
Hạ trưởng lão liếc Hầu Tử một cái: 'Cậu ta đã nhận thua, thi đấu lôi đài kết thúc!"
"Cậu có ý kiến gì không?"
Hạng Cửu U trả lời một tiếng: "Không có!"
Tiếp theo, anh ta nhìn chằm chằm vào Hầu Tử giống như một con dã thú dữ tợn: "Hạng Cửu U tôi thề với trời, một ngày
nào đó tôi sẽ đích thân ngược đãi anh tới chết!"
"Cho đến lúc đó, không có bất kỳ người nào có thể cứu được anh đâu!"
Sau đó anh ta quay người, nhảy xuống đài võ đạo.
Cùng lúc đó, sâu trong cấm địa, ở một hang động bị bỏ hoang nào đó.
"Người anh em, cậu có tiến bộ không nhỏ, biết lợi dụng ưu thế của mình!"
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Với tốc độ này, chỉ cần mấy tháng nữa là cậu sẽ có thể nghiền ép Hạng Cửu U!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Lần thứ nhất dung hợp xương Chí Tôn thất bại, xem ra chỉ có thể chờ đợi Thiên Nguyên Quả!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười ha ha: "Không thể ngờ được tên nhóc cậu cũng sẽ có lúc thất bại!"
"Cuối cùng cũng đã có thứ khiến cậu cảm nhận được mùi vị thất bại là gì rồi!"
Giọng nói của ông ta có chút hưng phấn!
Diệp Bắc Minh bất đắc dĩ lắc đầu.
Đột nhiên, trái tim của anh co lại!
Một giây sau, trái tim lại đập loạn thình thịch thình thịch!
Sau lưng anh cũng bộc phát ra một luồng huyết khí kinh khủng, tràn ngập toàn bộ hang động!
"Chuyện gì xảy ra vậy?"