“Vãi! Tiểu Tháp, xương Chí Tôn có uy lực lớn đến vậy ư?”
Diệp Bắc Minh bề ngoài tỏ ra bình tĩnh. Trong lòng cũng chấn động cấp hai ngươi!
Anh biết xương Chí Tôn rất mạnh, cũng không ngờ lại mạnh như vậy!
Một quyền đánh vỡ hư không?
Quá đáng sợ rồi! Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẽ cười trả lời: “Hừ, vậy có là gì? Chí tôn thượng cổ dựa vào thân thể có thể phá vỡ hư không mà đi!”
“Vốn không cần trận pháp truyền tống, trực tiếp dùng sức mạnh pháp tắc phá vỡ hư không!”
“Đi lại giữa các thế giới, một quyền đánh vỡ hư không thôi? Chuyện nhỏ!”
Đôi mắt Diệp Bắc Minh rực lửa! Nếu anh đạt đến cảnh giới đó, thì sẽ mạnh đến mức nào?
Mấy giây sau, Vương Nguyên mới kinh sợ cúi đầu: “Ôi mẹ ơi, rốt cuộc hắn là quái vật gì?”
“Ực ực, ực ực...” Nuốt nước bọt điên cuồng. “Trời ơi, tôi nhìn thấy gì thế này? Mới một năm không gặp!'
'Anh ta không những hồi phục thương tích, thực lực còn tăng đến cảnh giới đáng sợ như vậy?
“Một quyền đánh vỡ hư không, cảnh giới Chân thần đỉnh phong có thể làm được không? Diệp Bắc Minh à Diệp Bắc Minh, anh lại cho tôi một bất ngờ đấy!
Cảm xúc của Ngư Thất Tình dao động dữ dội!
Đã mấy lần há miệng muốn nói, lại không thốt ra được một câu!
Quá chấn hãi rồi!
Kiếm Phá Thiên phản ứng đầu tiên, bước một bước đến trước người Diệp Bắc Minh: “Cậu nhóc Diệp, cậu... vừa nấy... đó là quyền pháp gì?”
Diệp Bắc Minh ngẩn người một lúc.
Quyền vừa nấy là anh tùy tiện đánh ra, thực sự cũng không có tên.
Vậy là, anh trả lời: “Kiếm tiền bối, tôi mới lĩnh ngộ ra quyền này, vẫn chưa có tên”.
Kiếm Phá Thiên kích động tóm tay của Diệp Bắc Minh: “Quyền này có uy lực khủng bố như vậy, đâu thể không có tên?”
“Chi bằng, gọi là Phá Hư Quyền đi?”
Phá Hư Quyền?