"Người tu võ một khi sinh ra tâm ma thì con đường võ thuật cũng sẽ bị phá hủy!"
"Dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy, quả thực quá độc. ác!"
"Cho dù phải đối phó với Diệp Bắc Minh thì cũng không cần phải làm như vậy chứ?
Chẳng lẽ không thể sử dụng những thủ đoạn quang minh chính đại sao?"
Một số người tu võ cau mày.
Bọn họ đều là những đứa con kiêu ngạo của trời trong thế giới của từng người.
Niềm kiêu ngạo cơ bản nhất vẫn phải có! "Dám bàn tán về tôi? Tự tìm cái chết!" Trương Vân Phi cười lạnh.
Xông vào trong đám đông, cây thương dài trong tay đóng đỉnh những người vừa bàn tán về anh ta đến chết!
Những người tu võ còn lại hít một hơi khí lạnh, sợ hãi lui Về phía saul
Cùng lúc đó, Từ Ngạo lấy một cái lồng giam thật lớn ra rồi ném bốn người vào trong.
Đôi mắt của Hầu Tử tràn đầy lửa, dã thú trong cơ thể dường như sẵn sàng lao ra bất cứ lúc nào!
Sắc mặt của ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình ửng đỏ, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái!
Bên trong sơn động, Nguyễn Thanh Từ nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, khuôn mặt xinh đẹp biến sắc: "Anh Diệp, không ổn rồi..."
Giờ phút này.
Diệp Bắc Minh ngồi xếp bằng!
Cơn giận dữ ngút trời trào dâng trong lòng!
Một đạo ánh sáng máu phun ra trên khoảng không của đỉnh đầu, ngưng tụ thành một một hộp sọ đẫm máu!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hét lớn một tiếng: "Nhóc con, giữ vững tâm trí, tuyệt đối đừng để tẩu hỏa nhập mail"
"Đệt! Tiểu tháp, hai người này đáng chết!", Diệp Bắc Minh gầm lên.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Xương Chí Tôn đã dung hợp được một nửa. Hiện tại những gì cậu có thể làm chính là tin tưởng vào ý chí của người anh em này!"
"Tuyệt đối không thể để thất bại trong gang tấc!"
"Nghe lời bổn tháp, tập trung tinh thần, dung hợp xương Chí Tôn!"
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.