Liền sau đó, cảnh tượng ở Thái Dương Tông hiện lên trên không trung thánh đỉnh của Trấn Hồn Tông!
“Đây là... xương Chí Tôn?”
“Vãi! Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn”.
“Nơi này là chỗ nào?”
Tất cả đám trưởng lão của Trấn Hồn Tông đều kích động: “Tìm, không tiếc mọi giá nhất định phải tìm được nơi trong hình ảnh!”
“Ừm? Tên nhóc này là...”
Đột nhiên, một ông lão trong đó nghiêm mắt lại.
Nhìn lên một người trong hình ảnh!
Mọi người đều quay đầu: “Ngụy trưởng lão, ông biết kẻ này ư?”
Ngụy Vô Nhai ngạc nhiên gật đầu: “Biết, kẻ này tên là Diệp Bắc Minh”
“Vào ngày thần giáng tuyển chọn, cậu ta đã gây ra chấn động rất lớn ở đài Phong Thần!”
“Trên người kẻ này cũng có xương chí tôn, chẳng lẽ hơn một trăm đoạn xương chí tôn này cũng có liên quan đến hắn?”
Cùng lúc đó.
Toàn bộ các thánh vật trong tộc của các thế lực như Độn Thế Thần Tông, Thất Tinh Các, thần cung Lục Đạo, nhà họ. Thẩm, nhà họ Ngư đều có cảm ứng!
“Nơi này là nơi nào?”
“Mau tìm cho tôi!”
“Có tin tức rồi, nơi này hình như là địa chỉ cũ của Thái
Dương Tông, nhưng Thái Dương Tông đã bị tiêu diệt hơn một triệu năm trước rồi
“Mặc kệ là ở đâu, hơn một trăm đoạn xương chí tôn xuất hiện, chắc chăn sẽ dấy lên màn mưa máu gió tanh!”
“Có được một đoạn xương chí tôn đã rất hiếm rồi, đây là hơn một trăm đoạn đói”
“Mau đi!”
Các thế lực lớn cũng không ngồi yên, xông đi như phát điên.
Lúc này, trên không trung của Thái Dương Tông.
Hơn một trăm chiếc xương Chí Tôn hóa thành chân long lượn tròn, gào thét.
Một lát sau, trên không trung cả Thái Dương Tông hóa thành một vòng xoáy khổng lồ!
Trong lúc Diệp Bắc Minh, chín vị sư tỷ, Đông Phương Xá Nguyệt đang thộn người.