Sách cổ bay đến rơi vào trong bàn tay Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh mở ra xem, liền ngẩn người: “Kiếm linh của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bị tổn thương, theo ghi chép trên sách cổ này!”
“Muốn hô gọi kiếm linh rất đơn giản, chỉ cần để nó nuốt chứng khí linh của thần khí khác là được?”
Lão tổ nhà họ Ngư lắc đầu: “Lão phu chưa từng thử, nếu có cơ hội sau này cậu có thể thử xeml”
Liền sau đó.
“Bây giờ có thể thử xeml”
Chỉ với một suy nghĩ của Diệp Bắc Minh, lòng bàn tay xuất hiện môt thanh thần kiếm chín con rồng vàng quấn quanh!
Kiếm Long Đạo!
Lão tổ nhà họ Ngư kinh ngạc: “Đây là kiếm Long Đạo? Cậu nhóc, đây là bảo vật trấn quốc của thần quốc Đại Ngụy!”
Vì kích động, giọng của lão tổ nhà họ Ngư cũng run run: “Vật này đã vượt xa phạm trù thần khí, là tổ khí trấn quốc của
thần quốc Đại Ngụy!
“Diệp Bắc Minh, cậu đừng kích động, vật này là một món chí bảo, đừng dê dàng hủy nói”
Diệp Bắc Minh cười lắc đầu: “Với tôi, vật này chẳng khác. gì một thanh kiếm bình thường!”
Kiếm Long Đạo rung lên, hình như biết số phận của nó vậy!
Gu!
Nó bùng phát ra một đường kim quang, lại muốn giấy dụa thoát khỏi tay Diệp Bắc Minh!
Năm ngón tay Diệp Bắc Minh tóm chặt, một tay khác lấy ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, chém lên kiếm Long Đạo!
“Choang” một tiếng giòn tan! Kiếm Long Đạo gãy nứt! Một đường hư ảnh kiếm hồn vút lên trời!
Diệp Bắc Minh không hề do dự quát một tiếng: “Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, nuốt chửng nó cho tôi!”
Vùit
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.zz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!