Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5088

Vừa nói xong.

Toàn trường chấn động!

Tất cả mọi người ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!

Kể cả Diệp Thí Thiên và các thành viên nhà họ Diệp cũng ngẩn ra: "Tình huống gì đây? Minh Nhi cứng vầy từ khi nào vậy?"

Tiêu Hùng sửng sốt! Giây tiếp theo. Khuôn mặt già sa sầm lại, trong mắt đầy hung quang!

Chỉ có Diệp Quỳnh và Trần Vũ Nhu mới biết thực lực của Diệp Bắc Minh đáng sợ cỡ nào!

"Thằng nhãi kia, cậu nói chuyện với tôi như thế à?" Tiêu Hùng hung dữ liếc xéo Diệp Bắc Minh một cái, rồi quay đầu nhìn Diệp Thí Thiên: "Diệp Thí Thiên, đây chính là vãn bối của nhà họ Diệp ông à?”

"Được! Được lắm!"

"Nhà họ Diệp ông không quản được người, vậy Tiêu Hùng tôi sẽ dạy dỗ cậu ta hộ ông!"

"Để thằng nhóc này biết, thế nào là kính già yêu trẻ! Thế nào là tôn tỉ trật tự!"

"Thế nào là! Cảnh giới Tế Đạo, tầng chín, đỉnh phong!" Nói xong.

Tiêu Hùng trực tiếp ra tay, khí thế như cầu vồng xuyên qua mặt trời, cực kỳ hung tàn lao về phía Diệp Bắc Minh!

Mặt Diệp Thí Thiên biến sắc, đang định ra tay ngăn cản.

Bên tai đã vang lên truyền âm của Diệp Bắc Minh: "Lão tổ, người không cần ra tay đâu!"

"Cái gì?" Trong lúc Diệp Thí Thiên ngẩn người!

Tiêu Hùng đã lao đến trước mặt Diệp Bắc Minh, rồi giơ tay nhằm tát Diệp Bắc Minh, cho dù là Hỗn Độn Đế Thể thì cũng không chịu nổi cái tát này của Tiêu Hùng!

Ngay khi mọi người nghĩ rằng Diệp Bắc Minh sẽ bị tát bay! Bụp!

Một âm thanh trầm muộn vang lên!

Cái tay đó của Tiêu Hùng đã bị bắt lại!

"Sao có thể chứt"

Mọi người đang có mặt ở hiện trường trợn tròn mắt, hoảng sợ nhìn cảnh này!

Kể cả Tiêu Hùng, cơn giận của ông ta cũng bay một nửa rồi, ông ta kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh: "Cậu... chuyện gì thế này? Sức mạnh này..."

Diệp Bắc Minh cười lạnh một cái, sau đó đánh luôn một quyền! Bùm!

Hung hăng nện vào bụng Tiêu Hùng, Tiêu Hùng hộc máu, bay ngược ra sau!

'Sao tên nhóc này mạnh thế? Đây chính là thể chất Hỗn Độn sao?

Không thể nào...

Ông ta đang nghĩ tới đây thì bị Diệp Bắc Minh bắt lấy cổ tay, anh tát bốp. vào mặt ông ta: "Nào, nói cho tôi biết, thế nào là kính già yêu trẻ xem nào!"

"Cmn!"

Các tu võ giả có mặt tại hiện trường sợ đến nỗi tim đập thình thịch! "Minh Nhi?"

Diệp Thí Thiên kích động đến nỗi trợn tròn mắt!

Mọi người nhà họ Diệp, cả đám đang thở dốc!

Bốp!

Cái tát thứ hai đến!

"Nói tôi nghe, thế nào là tôn tỉ trật tự?”

"Súc sinh, cậu dám..." Tiêu Hùng tức hộc máu, thần lực trong cơ thể vừa mới ngưng tụ xong.

Bốp! Cái tát thứ ba hung hăng đến! Vang dội khắp trời xanh!

Theo đó là giọng nói lạnh lùng: "Ông giải thích tôi nghe xem nào, thế

nào là! Cảnh giới Tế Đạo, tầng chín?!" Bụp!

Anh đạp một cước vào mặt Tiêu Hùng, đá ông ta bay ra, dập thẳng xuống mặt đất của quảng trường Vô Căn!

Bụi bay mù mịt!

"Lão tổ! Đồ súc sinh, cmn mày dám sỉ nhục lão tổ nhà họ Tiêu tao thế à”

Đám lão giả nhà họ Tiêu, cuối cùng đã phản ứng lại, họ nhục quá gào. lên: "Ra tay bắt thằng súc sinh này lại cho tôi!"

"Ai dám ngăn, giết không tha!"

Mười mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng bảy tầng tám, khí thế hung ác tập trung về phía Diệp Bắc Minh!

Diệp Thí Thiên đạp mạnh một bước, chắn trước người Diệp Bắc Minh: "Hừi! Mạnh miệng quá nhỉ, ngay cả lão phu mà ngươi cũng đòi giết không tha sao?”

Khí tức của cảnh giới Tế Đạo tầng chín bùng nổ!

Đám lão giả nhà họ Tiêu hộc máu cả lũ!

Sau đó chật vật lùi về sau mấy trăm mét, trong lòng vừa kinh hãi vừa tức giận trừng mắt nhìn Diệp Thí Thiên!

"Diệp Thí Thiên, tốt! Tốt lắm!"

Tiêu Hùng tóc tai bù xù, bò ra từ trong bụi mù, trên mặt còn in dấu giày: "Con cháu nhà họ Diệp các ông, ngang ngược quá nhỉ! Dám đánh vào mặt lão phu luôn rồi, vừa nãy coi như lão phu sơ suất!"

"Nhất thời chưa phản ứng kịp, nên mới bị tát mấy cái!"

"Nhãi ranh, chắc là cậu đã được một số lợi ích ở Vô Căn Chỉ Địa nhỉ!" 

Bình Luận (0)
Comment