Chương 689
“Là một cô gái?”
“Nhìn dáng người cũng ngon đấy!”
“He he, các anh em, đêm nay có trò để chơi rồi”.
Bọn họ đi vào trong ngõ với mùi rượu nồng nặc.
“Cô em, ai ức hiếp em thế, các anh đánh hắn giúp em!”, một tên tóc vàng cười nói.
“Tránh ra, mau tránh ra!”
Cô gái cất giọng khàn khàn.
Một tên tóc vàng khác tiến lên, tóm chặt ga giường trên người cô gái: “Trời nóng như này, em còn ôm quấn ga gường làm gì?”
“Để các anh xem xem…”
Xoẹt!
Một tiếng giòn tan.
Ga giường bị giật ra.
Lộ ra một khuôn mặt đầy lỗ rỗ giống như da con cóc hình mặt trăng.
“A!”
Mấy tên tóc vàng bị dọa sợ đến tỉnh cả rượu.
“Vãi!”
“Xấu xí thế này còn ra ngoài dọa người hả?”
“Xấu thế này sao còn không đi chết đi?”
Mấy tên tóc vàng nổi giận, nhặt mấy viên đá dưới đất đập về phía cô gái.
“A…”
Cô gái hét lên, ôm mắt.
Phụt!
Bỗng nhiên.
Một tiếng bức bối vang lên, âm thanh bỗng dừng lại.
Cô gái ngẩng đầu nhìn theo bản năng, mấy tên thanh niên tóc vàng đó sớm đã đầu lìa khỏi xác.
Một thanh niên đứng trước mặt cô ta: “Tôn Thiến?”
Đồng tử của Tôn Thiến bỗng co lại: “Diệp Bắc Minh… A không không, tôi không phải là Tôn Thiến, anh nhận nhầm người rồi!”
“Tôi không phải cô ta!”
Tôn Thiến đứng lên định bỏ chạy.
Diệp Bắc Minh tiến lên phía trước.
Giơ tay đánh vào sau ót của cô ta.
Hôn mê bất tỉnh!
Nửa tiếng sau.
Phủ Diệp.
Hạ Nhược Tuyết nhìn Tôn Thiến hôn mê, tức đến toàn thân run run: “Tôn Thiến luôn thích xinh đẹp, vậy mà… vậy mà…”