Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 69

Chương 69

Đôi chân đẹp nhìn thấy không sót gì.

Rất nhiều chàng trai trong chợ đêm không kìm được nhìn qua.

Còn có người đến gần, lịch sự cười hỏi: “Chị gái có thể cho xin số điện thoại không?”

“Tôi có bạn trai rồi”.

Hạ Nhược Tuyết lạnh nhạt đáp.

Chàng trai lúng túng cười, biết điều rời đi.

Tôn Thiến không nhịn được trợn mắt: “Nhược Tuyết à, cậu làm gì vậy, anh trai đó đẹp trai thế mà”.

“Sao cậu lại bảo mình đã có bạn trai?”

“Ai mà không biết mỹ nữ Hạ Nhược Tuyết cậu đã độc thân từ trong bụng mẹ suốt hai mươi ba năm rồi chứ”.

Hạ Nhược Tuyết cười: “Làm quý tộc độc thân tốt biết bao”.

“Cậu cố chấp lắm nha, cần gì phải làm mình tủi thân thế? Hồi đại học có biết bao nhiêu đàn anh đẹp trai theo đuổi cậu, cậu đều từ chối hết, bảo mình đã có bạn trai, lãng phí thật đấy”, Tôn Thiến phàn nàn.

Ngoại hình của Hạ Nhược Tuyết không có gì để chê!

Tôn Thiến cũng là một mỹ nữ, đi một mình trên đường sẽ có người tới gần xin số điện thoại.

Nhưng khi đi cùng Hạ Nhược Tuyết, chưa từng có ai xin cô ta cả, tất cả đều đến xin số của Hạ Nhược Tuyết!

Thậm chí hồi đại học còn có người quản lý của công ty giải trí đến mời Hạ Nhược Tuyết ra mắt nhóm nhạc nữ!

Tiếc là tất cả đều bị cô ấy từ chối!

“Những người đó theo đuổi tớ đều không thật lòng”, Hạ Nhược Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu.

Tôn Thiến tức giận hỏi: “Cậu còn nhớ nhung anh bạn cấp ba của mình đúng không?”

“Chẳng phải lúc trước cậu bảo nhà cậu ta có chuyện đau buồn, hình như cả nhà cậu ta đều đã bị giết rồi sao?”

“Nói không chừng cậu ta đã chết ở đâu đó rồi”.

“Tôn Thiến, cậu đừng nói lung tung!”, Hạ Nhược Tuyết nhướng mày, khuôn mặt xinh đẹp lập tức trở nên lạnh lùng, giọng điệu nặng nề hơn.

Tôn Thiến thấy vậy thì giật mình, vội vàng giải thích: “Nhược Tuyết yêu dấu của tớ ơi, tớ chỉ nói đùa thôi”.

“Sao cậu lại nghiêm túc thế, bỏ đi, tớ xin lỗi cậu”.

“Hôm nay tớ mời cậu ăn tôm hùm đất nhé?”

Hạ Nhược Tuyết cau mày, bỗng nhiên cô ấy dời mắt sang chỗ khác, phát hiện một bóng người quen thuộc trong đám đông.

Là cậu ấy?

Trái tim Hạ Nhược Tuyết chợt thắt lại, cô ấy hất Tôn Thiến ra.

Ngay cả bát đậu phụ thối trong tay cũng ném vào thùng rác bên cạnh.

Cô ấy chạy từ từ đuổi theo bóng lưng quen thuộc kia.

“Nhược Tuyết, cậu làm gì vậy, tớ nói sai rồi, xin lỗi cậu, cậu đừng giận mà”, Tôn Thiến chưa biết chuyện gì đang xảy ra, cũng ném đậu phụ thối chạy theo cô ấy.

 

Bình Luận (0)
Comment